Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 299 - Chương 1376: Đoạt Xá Đế Lưu, Lẻn Vào Tiên Giới

Unknown

 

Chương 1376: Đoạt xá Đế Lưu, lẻn vào tiên giới

 

 

 

Phàm là người hiểu biết về Phương Hành, vị tổ tông này là hạng người rất to gan lớn mật, luôn có những ý nghĩ kỳ lạ, khi ở Thiên Nguyên thường xuyên làm ra chuyện khiến người ta dở khóc dở cười, nổi danh nhất chính là chiến dịch Phong Thiện sơn, khổ sở đánh hết mười trận, lại một lời không hợp khiêng Phong Thiện đỉnh của người ta mà chạy, khiến các đạo thống của Thần Châu bắc vực trở thành trò cười, đến giờ vẫn có người nhắc tới để làm đề tài câu chuyện, cũng khiến cho bắt đầu từ khi đó, Thần Châu bắc vực liền đại loạn, các tu sĩ hoặc nhiều hoặc ít, cũng đều biết về tính cách của Phương Hành, tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng vẫn lo hắn làm ẩu.

 

Có điều, lo lắng cũng chỉ là những người lão luyện thành thục như Lộc Tẩu cùng với Văn tiên sinh, Ngao Liệt và Thái Hư Bảo Bảo, các đệ tử lợn béo thì hưng phấn không thôi, bọn họ vốn chỉ thích náo nhiệt, hơn nữa lúc này quả thật là trước không có đường ra, sau lại là tuyệt cảnh, so với cứ ở lại đây ngồi chờ, chẳng thà nghe xem Phương Hành rốt cuộc có ý tưởng gì hay?

 

Hiển nhiên vô số ánh mắt lo lắng, hoặc là bất đắc dĩ, hoặc là ngờ vực đều hướng về phía mình, Phương Hành càng cười tươi hơn, tách ra mọi người đi về phía trước, cười nói:

 

- Đừng hỏi vội, các ngươi lập tức sẽ biết thôi, Đế Lưu đó...

 

Đang định lên tiếng hỏi, nhìn thấy một màn trước mắt lại ngẩn ra:

 

- Cái bánh chưng này là ai vậy?

 

Ở trước mặt hắn, xuất hiện một cái bánh chưng cực lớn, một thân buộc kín dây thừng, cơ hồ là ngay cả mặt cũng không nhìn thấy, trên người toàn là phù triện, lại bị cờ trận của Lộc Tẩu vây quanh từng vòng, hạ tầng tầng lớp lớp cấm chế, hoàn toàn giống như là cái bánh chưng lớn.

 

- Đó là thi thể của Đế Lưu, sau khi hắn vào thức hải của ngươi, chúng ta vốn định lập tức hủy đi thi hài của hắn, để tránh hắn quay lại, không ngờ nhục thân của người này mặc dù đã bán hủ hóa, lại gần như là bất phôi, chúng ta không ngờ không gây thương tổn được hắn, đành phải phong ấn lại như vậy!

 

Thấy Phương Hành hỏi, đám người Lộc Tẩu vội vàng giải thích.

 

Phương Hành cũng cảm thấy có chút dở khóc dở cười, xua tay nói:

 

- Cởi ra đi.

 

Các tu sĩ khó hiểu, nhưng thấy Phương Hành đã nói vậy, cũng chỉ đành đi lên, cởi từng tầng phù triện và cấm chế ra.

 

Lúc này thần hồn của Đế Lưu đã bị trấn áp ở sâu trong thức giới của Phương Hành, nhục thân lại giống như người chết, không nhúc nhích, không có chút phản ứng nào, nhìn vào, chỉ có thể phát hiện thi thể của Đế Lưu đã có chút không nhận ra là nhục thân hay không, hoàn toàn giống như sắt thép, hủ hóa vô cùng, lại giống như người sắt sau khi từ một khối huyền thiết đúc ra, lại trải qua ngàn vạn năm hủ hóa vậy. Không giống hình người, chỉ loáng thoáng có thể phân biệt ra ngũ quan, hơn nữa trên người hắn cũng lờ mờ lưu lại một chút khí tức của bản thân Đế Lưu!

 

- Ngươi rốt cuộc là muốn. . .

 

Ngao Liệt thấy Phương Hành không ngừng quan sát nhục thân của Đế Lưu, dường như nghĩ tới gì đó.

 

Phương Hành gật đầu mỉm cười:

 

- Hiện tại ta đang cần thứ như vậy.

 

- Thế này cũng... Quá lớn mật rồi?

 

Lộc Tẩu lúc này cũng hiểu ra, không nhịn được có chút hết hồn.

 

- Cứ vận nhục thân này đi!

 

Phương Hành vung tay, chỉ huy đệ tử lợn béo, tiến lên vây quanh nhục thân của Đế Lưu, hô to một hai ba rồi nâng lên, không chút nhúc nhích, lúc này mới ý thức được, nhục thân đường đường là của Thái Ất Chính Tiên, trọng lượng hơn xa núi lớn, bọn họ căn bản không thể lay động được, cuối cùng vẫn là Ngao Liệt, Lộc Tẩu cùng với Văn tiên sinh, Hoan Hỉ Cáp Mô động thủ, nâng hắn lên, dùng hết khí lực nâng ra ngoài tiên phủ, có điều sau khi lên, lại để lộ ra dung mạo chân chính của Huyền Thiết đại điện này.

 

Huyền Thiết đại điện này không ngờ phía dưới phủ kín các loại trận văn kỳ dị, huyền ảo khó lường, cũng không biết cụ thể có tác dụng gì, Thái Hư Bảo Bảo nhìn thoáng qua, sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt cũng giống như phủ lên một tầng hơi nước.

 

- Đây là... kính thất của ta trước kia, không ngờ chủ nhân vẫn giữ.

 

- Kính thất?

 

Nhìn thấy vẻ mặt cảm khái của hắn, các tu sĩ cũng có chút bất ngờ, vừa hỏi kỹ ra mới biết thì ra đây là một gian mật thất lúc Thái Hư Bảo Bảo vẫn chưa hóa thành hình người, chuyên môn đặt ra, chính là Thái Hư Tiên Vương tạo riêng ra vì hắn, bản thân căn phòng này chính là một kiện pháp bảo, sâu tới hư không, trên trận mạch ở đây, Thái Hư huyễn kính có thể phát huy một thân bản lĩnh đến cực hạn, tra khắp chư thiên, nhìn hết thiên thượng nhân gian, mà đây cũng là bổn ý nó thân là Thái Hư Huyễn kính được luyện chế ra, đó thực sự là trên nhìn Tam Thập Tam Thiên, dưới nhìn U Minh!

 

Đối với hắn, nơi này có ý nghĩa đặc thù, giống như là nơi trẻ con được sinh ra vậy!

 

Chỉ có điều vào thời điểm mấu chốt này, cũng không có ai để ý đến hắn, trong lòng đều quan tâm hành động của Phương Hành có thành công hay không!

 

Chuyển nhục thân của Đế Lưu tới đại đường ngoài điện, theo lời Phương Hành đặt ở đó, mọi người đều đứng yên mà nhìn xem hắn định làm gì, lại thấy Phương Hành phất tay nói:

 

- Ta cũng không phải là đại cô nương, các ngươi nhìn cái gì, nên làm gì thì đi làm đi, ta nghiên cứu xong tất nhiên sẽ cho các ngươi nhìn cho đã mắt.

 

Các tu sĩ lúc này mới lưu luyến đi, mà Phương Hành thì ngồi xếp bằng xuống đất, lẳng lặng quan sát nhục thân của Đế Lưu, còn hóa ra vài thần niệm để tra xét, cơ hồ là nắm giữ từng tấc trong tay, sau đó thì yên lặng ghi nhớ.

 

- Rốt cuộc là phải như thế nào mới có thể đoạt xá một vị Thái Ất Tiên Vương?

 

Hắn thì thầm tự nói, lại bị Long nữ ở cách đó không xa nghe thấy, trong lòng không khỏi lo lắng!

 

Trên thực tế lúc Phương Hành sai người di chuyển thi thể của Đế Lưu, bọn họ đã lờ mờ đoán được rồi.

 

Thằng ôn này quả nhiên lớn mật, hắn không ngờ muốn đoạt xá Đế Lưu!

 

Một đều không ngay cả tiên mệnh cũng không có, lại muốn đoạt xá Thái Ất Chính Tiên như Đế Lưu!

 

Tuy nói nhục thân của Đế Lưu lúc này chỉ là một khối thể xác không có thần hồn, nhưng hành vi này thật sự quá mức hung hiểm!

 

- Vừa phải đoạt xác, lại phải không cởi văn ti để tránh người ta nhìn ra manh mối.

 

- Đế Lưu này không còn thần hồn, cũng tránh được một phiền phức lớn nhất.

 

- Có điều phương pháp hồn cũng không phải là có thể dễ dàng thi triển, làm thế nào để bảo quản nhục thân của ta mới là quan trọng.

 

Đám người Long nữ đoán không sai, bị nhốt trong tiên phủ, không ra được, lại gặp phải cục diện thọ nguyên của nhục thân không nhiều, pháp lực cũng bất ổn, Phương Hành cũng khổ sở tìm sách lược phá cục, mà biện pháp cuối cùng nghĩ ra cũng rất đơn giản, đó chính là đoạt xá Đế Lưu, sau đó dùng thân phận của Đế Lưu, nghênh ngang rời khỏi tiên phủ này, thậm chí mượn thân phận của hắn trực tiếp lẻn vào Đại Tiên giới!

 

Lợi ích là rất rõ ràng, tiên binh tiên tướng bên ngoài không nghi ngờ gì nữa chính là Xích Tiêu Tiên Vương nhất mạch, mà Đế Lưu nói như thế nào cũng là con của Xích Tiêu Tiên Vương, sao phải lo họ không phục? Rời khỏi tiên phủ này tất nhiên không thành vấn đề, vốn Đế Lưu chưa chết, nếu không phải bị các lão quái vật trong thức giới của Phương Hành trấn áp, chắc sau khi hắn tỉnh lại cũng nhất định là muốn trở về Đại Tiên giới.

 

Một điểm khác là, đoạt xá Đế Lưu cũng giải quyết được vấn đề lớn nhất của Phương Hành, nhục thân này vốn đã được tiên mệnh phong chính, có thể khóa thọ nguyên, cảnh giới của Phương Hành bất ổn, nhưng sau khi nhập chủ khối nhục thân này, lại có thể yên tâm thi triển thần thông của mình, không phải lo bị xói mòn thọ nguyên, cái cần chú ý chỉ là thương thế của nhục thân cần mình chậm rãi điều dưỡng mới được!

 

Đương nhiên, sau khi thực sự đoạt xá, còn có một số vấn đề nhỏ, có điều cũng không ảnh hưởng tới đại cục!

 

Hung hiểm tất nhiên là có, đoạt xá vốn chính là một loại chuyện nghịch thiên, chỉ có điều Phương Hành căn bản không lo lắng tới những điều này.

 

Đám người Lộc Tẩu tuy rất lo lắng, nhưng cũng không thể ngăn cản hắn, dù sao thoạt nhìn đây cũng là biện pháp tốt nhất trước mắt!

 

Dùng thân phận của Đế Lưu tiến vào Đại Tiên giới, mượn cơ hội thoát thân, lại đoạt tiên mệnh, chính là cơ hội tốt nhất để giải quyết khốn cảnh trước mắt!

 

- Phương pháp đoạt xá mặc dù chính là cấm pháp trong giới tu hành, nhưng cơ hồ đạo thống mỗi một phương đều có, trong công pháp tu hành của mỗi đạo cũng có, trình độ cũng cao minh thấp kém phân biệt rõ ràng, bất luận là lúc ban đầu ta học được trong Thanh Vân hay là đọc được trong kinh các của Viên gia, hoặc là trong các loại điển tịch đánh cướp ở khắp nơi về sau, cơ hồ đều có thuật lại về loại pháp môn này, có điều đều là cấp thấp, cũng có đủ loại khuyết điểm, nếu ta muốn đoạt xá Thái Ất Chính Tiên, tất nhiên phải dùng pháp môn tốt nhất!

 

Phương Hành thầm nghĩ, trong đầu hiện lên pháp môn điển tịch vô tận.

 

Không thể không nói, thứ trong bụng hắn thật sự rất nhiều, dù sao kinh lịch cũng nhiều, tung hoành ở Thiên Nguyên nhiều năm như vậy, tiếp xúc với đủ loại điển tịch, đây vẫn là tại hắn lười, bình thường không đọc nhiều, lại càng không dốc lòng nghiên cứu, nếu không, hiện tại nếu Phương đại gia tự xưng là bách khoa toàn thư trong giới tu hành cũng là danh phù kỳ thực.

 

- Mà nếu chọn một loại phương pháp tốt nhất, vậy chỉ có...

 

Phương Hành thì thầm, trong đầu hiện lên các loại pháp môn, cuối cùng chọn một loại.

 

- ... Liên Tâm kinh của Phật môn!

 

Phương Hành ở trong lòng chọn ra một loại pháp môn mà mình cho rằng là ổn thỏa nhất, chính là một quyển lúc trước khi hắn trói Thần Tú tiểu hòa thượng xuống núi, đánh cắp trong Linh sơn tự. Lúc trước Phương Hành xem qua rồi bỏ sang bên, lười chẳng muốn nghiên cứu, có điều dù sao vẫn lưu lại trong lòng, đến lúc cần dùng liền nghĩ ra.

 

- Thức hải gieo kim đan, dưỡng thần như trồng sen.

 

 

Bình Luận (0)
Comment