Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 300 - Chương 1377: Thức Hải Trồng Kim Liên

Unknown

 

Chương 1377: Thức hải trồng kim liên

 

 

 

Thuật tu hành thế gian ngàn vạn, pháp môn đoạt xá cũng có ngàn vạn, tuy nói đại đạo khác đường nhưng đồng quy, hiệu quả là như nhau, nhưng dù sao cũng có cao thấp ưu khuyết, mà pháp môn phật gia Phương Hành lựa chọn này lại là một trong những pháp môn tốt nhất.

 

Mà nguyên nhân chủ yếu nhất, chính là pháp môn đoạt xá của phật gia này dụng ý vốn không phải là dùng để đoạt xá!

 

Phàm là đoạt xá, đều một loại chuyện tổn hại âm đức, trong truyền thuyết, người đoạt xá sẽ bị trời ghét, cho dù bình thường không gây sự, nhưng trên thực tế vẫn sẽ bị bị cõi minh minh nguyền rủa, sớm muộn gì cũng sẽ gặp phải xui xẻo, bởi vậy không đến mức vạn bất đắc dĩ, sẽ không ai tự dưng lại đoạt xá, có điều thuật đoạt xá này cũng là phương pháp mà ai cũng cần, dù sao nói không chừng ngày nào đó mình sẽ xui xẻo, phải lưu lạc đến mức phải dựa vào đoạt xá để sống sót, hơn nữa sau khi đoạt xá cho dù tất cả đều thuận lợi, cũng thường thường sẽ tổn thương tới thần hồn của mình, chỉ cần lưu lại một chút ám thương vẫn phải cần thời gian rất dài mới có thể khôi phục, hoặc là vĩnh viễn không thể khôi phục, cái này rất khó nói!

 

Mà phương pháp đoạt xá của phật gia, sở dĩ đối với hắn là tốt nhất, chính là bởi vì hắn không những sẽ không bị tổn thương tới thần hồn, còn có thể tẩm bổ thần hồn, lúc trước Phương Hành từng nghe Thần Tú tiểu hòa thượng nói qua, kinh này chính là một vị cao tăng sáng chế, hắn thấy thế nhân nghèo khổ, cố ý làm phép, nhưng thế nhân lại ngu dốt, cho dù nói ra miệng cũng không bằng một xu tiền đồng ở trước mắt, độ một người cũng khó, huống chi là độ hết người trong thiên hạ?

 

Thế là hắn liền sáng tạo ra phương pháp thức hải trồng kim liên, chia một chút linh thức ra gieo vào trong thức hải của người khác, mỗi khi có nghiệp chướng quấn thân, linh thức này sẽ hiển hóa, nhắc nhở thế nhân nhìn thấu hư thực, bởi vì bảo vệ một chút linh căn liền có thể tích lũy thiện nghiệp, tìm kiếm giải thoát!

 

Chỉ tiếc pháp môn hắn dùng cả đời để sáng tạo, vừa sáng tạo được không lâu thì liền bị một vị cao tăng khác nhìn ra sơ hở, chỉ nói nếu pháp này rơi vào trong tay ác nhân, chỉ sợ thiên hạ sẽ đại loạn, bởi vì pháp này trong vô hình vừa hay phù hợp với điều kiện đoạt xá, cũng có thể đạt được hiệu quả đoạt xá, nhưng lại có thể dùng pháp này để tích lũy công đức, tẩm bổ thần hồn, trong vô hình bù đắp nhược điểm lớn nhất của đoạt xá, nhưng một khi lộ ra ngoài, e là thiên hạ sẽ không thể an bình, vị cao tăng này cũng khó thoát khỏi tội lớn!

 

Vả lại, thế nhân hướng thiện tu phật, phải xem bản tính của bọn họ, ngươi cường hành bắt người ta hướng thiện, cũng trái với phật tâm!

 

Cũng chính bởi vậy, vị cao tăng kia bất đắc dĩ, liền từ bỏ pháp này, quyết định chỉ dùng ba tấc lưỡi siêu độ người trong thiên hạ, bổn ý của hắn là hủy diệt pháp môn này, nhưng vị cao tăng khuyên bảo hắn lại cảm thấy đây dù sao cũng là tâm huyết nửa đời của hắn, không nên bỏ, cứ giữ lại.

 

Nói thật, khi Thần Tú nói với Phương Hành về đoạn cố sự này, vốn chính là muốn âm thầm thức tỉnh Phương Hành, để hắn có được kinh Phật cũng được, nhưng ngàn vạn lần đừng dùng pháp môn này để làm điều ác, chỉ là không ngờ, Phương Hành lại coi nó thành pháp môn đoạt xá, có điều không thể tùy tiện nói với những người khác, chỉ âm thầm truyền thụ cho Đại Bằng Tà Vương một bộ phận để hắn tu bổ ám thương khi đoạt xá.

 

Từ đó về sau thì ném ra sau đầu, cho tới hôm nay mới nhớ tới!

 

Đế Lưu này hung ác bá đạo, vốn sẽ đoạt xá Phương Hành, hiện giờ Phương Hành dùng phương pháp này để đoạt xá lại hắn, cũng không cảm thấy áy náy!

 

Một nguyên nhân trọng yếu khác chính là, pháp môn này sau khi đoạt xá, cũng không cần phải vĩnh viễn ở lại trong nhục thân của Đế Lưu, hắn chỉ gieo thần hồn của mình vào trong thức hải của Đế Lưu, đợi cho tới lúc thích hợp, Phương Hành vẫn có thể trở về nhục thân của mình, hơn nữa lúc đó, thậm chí còn có thể mượn dùng kim liên gieo trong thức hải của Đế Lưu, lại luyện Đế Lưu thành một khối phân thân, thực sự rất thích hợp!

 

- Ta cũng là không có biện pháp khác, con lừa ngốc Thần Tú chắc sẽ không mắng ta đi đâu nhỉ?

 

Trước khi Chính thức thi triển pháp này, Phương Hành cũng hơi động niệm, có điều rất nhanh liền có phản ứng, phì một tiếng.

 

- Hắn dám mắng ta, ta sẽ đánh hắn!

 

Vừa nghĩ như vậy, liền chậm rãi thả lỏng tâm cảnh, sau đó dùng ngón trỏ và ngón giữa chậm rãi ở trán của nhục thân Đế Lưu vẽ ra một đạo ấn ký phật gia huyền ảo phức tạp, giống như trực tiếp mở ra một môn hộ ở thức hải của hắn, sau khi vẽ xong ấn ký này, liền âm thầm vận chuyển pháp môn đó, rất nhanh liền ngưng tụ ra thần hồn của mình, lại hóa thành bộ dạng của một viên kim đan đang quay tròn, nhẹ nhàng điểm lên Phật ấn đó, kim đan lập tức được đánh vào, giống như là trồng hạt sen vậy, nhẹ nhàng rơi vào trong thức hải của Đế Lưu.

 

- Kim liên gieo, phật ý khởi, một điểm linh, vạn niệm sinh!

 

Theo một đạo phật yết không quá rõ ràng được Phương Hành tụng xong, Phương Hành lại cảm giác được một loại biến hóa cực kỳ thần dị, giống như có một mình khác đang rơi vào trong hồ lớn, nước hồ dâng lên bao phủ lấy mình, sau đó chính là trầm xuống vô tận, giống như chìm vào Cửu U, xâm nhập vào đáy hồ vô hạn, chìm vào trong nước bùn, nhưng rất nhanh liền cảm thấy có lực lượng vô tận từ bốn phương tám hướng ùa tới, vốn trong pháp môn phật gia này có nói, lúc này nên chống cự lại loại lực lượng này, nhưng hắn lại làm ngược lại!

 

Hắn dẫn tất cả lực lượng này vào trong cơ thể của mình!

 

Biến hóa đến rất nhanh, hắn cảm thấy một loại lực lượng sinh trưởng vô hình, cảm thấy mình đang trưởng thành, rất nhanh liền chui ra khỏi bùn đất, hơn nữa đang vươn ra khỏi mặt hồ, lại không biết qua bao lâu, chỉ cảm thấy "Phập" một tiếng, hắnđã chui ra khỏi mặt hồ, sau đó cảm thấy lực lượng trong cơ thể tăng vọt, theo bản năng lan ra, giống như là phá kén mà sinh.

 

Mà trong nháy mắt này, Đế Lưu đang bị nhốt dưới tháp trong thức hải của Phương Hành đột nhiên hoảng sợ kêu to.

 

- Đó là gì?

 

- Ngươi... Ngươi đang làm gì với ta?

 

Hắn hoảng sợ trợn trừng mắt, không ngờ có thể nhìn thấy một hạt mầm rơi vào trong thức hải của hắn, sau đó hấp thu lại nhục thân của hắn để tẩm bổ thần hồn, từ dưới đất nẩy mầm, sinh thành một gốc kim liên, cuối cùng phá vỡ thức hải, nở rộ.

 

Cũng vào lúc hoa sen đó nở rộ, hắn đột nhiên mất đi cảm ứng với nhục thân!

 

Mà Phương Hành vào lúc nàycũng đột nhiên mở mắt!

 

Hoặc là nói, người mở mắt là Đế Lưu!

 

Nhục thân giống như đã bán hủ hóa của Đế Lưu không ngờ vào lúc này mở mắt ra!

 

Sau đó trong mắt, hai đạo ánh mắt thâm trầm mà sắc bén liền dừng ở trên người mình đang ngồi đối diện hắn!

 

Một loại biến hóa kỳ dị hiện lên trong mắt, hào quang cực kỳ thần dị.

 

Vào khoảnh khắc này, các tu sĩ đang ai làm việc nấy đồng thời hướng sự chú ý vào hắn, có lo lắng, có tò mò, mấy chục ánh mắt đều dừng ở trên người Đế Lưu, ngừng thở, sợ hắn xảy ra bất ngờ, vừa trông ngóng Phương Hành sẽ lên tiếng, lại lo hắn vừa mở miệng, vang lên lại là thanh âm của Đế Lưu!

 

Mà trong vô số ánh mắt lo lắng, Phương Hành nhìn nhục thân của mình, một lúc sau, vẫn không nói một câu!

 

Chẳng lẽ xảy ra bất ngờ rồi?

 

Mọi người đều lo lắng, nhưng không ai dám động.

 

Khi bọn họ không chờ được nữa, sắp bị bầu không khí này bức cho phát điên.

 

Đế Lưu mở mặt ra, hoặc nói chính là Phương Hành, cuối cùng thở dài một tiếng:

 

- Già rồi trông vẫn đẹp trai quá.

 

- Đẹp trai cái đầu ngươi.

 

- Nhìn nhục thân của mình lâu như vậy, thì ra là đang tự kỷ.

 

Tất cả mọi người tức đến nỗi đều muốn xông lên tát cho hắn một cái.

 

Có điều cuối cùng cũng thở phào, xem ra đoạt xá đã thành công, vốn lo lắng Đế Lưu thật sự quá mạnh mẽ, Phương Hành dùng thân phận ngụy tiên đoạt xá hắn, sẽ xảy ra bất ngờ, hiện giờ nghe thấy câu nói tự kỷ này, mới xem như là chuẩn rồi!

 

- Ha ha, cảm giác hoàn hảo!

 

Phương Hành cũng cười hì hì, đứng lên, hoạt động tay chân một chút, lại có vẻ vô cùng cứng ngắc.

 

- Bị thương không nhẹ, lại bán hủ hóa, xem ra không phải một ngày hai ngày là có thể trị khỏi.

 

Hắn cẩn thận cảm giác một chút, lại phát hiện, hiện giờ nhục thân này cứng ngắc như vậy cũng không phải do hắn vừa đoạt xá, thật sự là Đế Lưu lúc trước bị Tiên Vương trấn sát, ngủ say ngàn năm, nhục thân đã hỏng tới không thành bộ dạng, hơn nữa lúc sinh tiền phải chịu một kích quá lợi hại, đến bây giờ vẫn chưa phục hồi được, tất nhiên cũng là một tai hoạ ngầm, xem ra cần mình coi nhục thân này trở thành của chính mình, dùng linh đan bảo dược tẩm bổ một phen mới được, vừa rồi Đế Lưu động thủ với đám người Ngao Liệt, chậm chạp không xử lý được họ, cuối cùng bị ép phải lựa chọn thần hồn rời xác để đoạt xá mình, cũng có thể lý giải, dù sao nhục thân này thật sự quá kém!

 

Đáng để ăn mừng là, cảm giác đối với nhục thân này khá tốt, khống chế cũng tốt, đều rất hợp ý, xem ra thuật gieo kim liên này của Phật môn quả thật là pháp môn đoạt xá tốt nhất, mình lựa chọn phương pháp này, coi như là chọn đúng rồi.

 

Hơn nữa sau khi hắn vào trong nhục thân của Đế Lưu, cũng lờ mờ cảm thấy, nhục thân này tuy tạm thời rất kém, nhưng lờ mờ ẩn sâu một loại lực lượng đáng sợ ngay cả hắn cũng khó có thể tưởng tượng được, đợi tĩnh dưỡng tốt rồi, nói không chừng sẽ cho mình một phần kinh hỉ!

 

- Cất nhục thân của ta đi!

 

Phương Hành nhíu mày, hữu chưởng vươn ra, đè lên nhục thân của mình, ý niệm khẽ động, liền thu nhục thân này vào trong thức giới, sau đó chìm vào sâu trong thức giới, bảo hộ thật kỹ, vốn hắn còn lo lo lắng cho mình đoạt xá Đế Lưu, sẽ không đánh ra được thức giới, lúc này cũng yên tâm, thức giới đó dù sao cũng là ý thức hiển hóa, lại cùng một nhịp thở với thần hồn của hắn, chỉ cần ý niệm khẽ động liền có thể mở ra thức giới đó, cũng chỉ có như vậy, mới có thể cất nhục thân của mình ở chỗ an toàn nhất!

 

- Thành công rồi à?

 

- Đúng là may mắn.

 

- Vẫn chưa thành tiên đã đoạt được một khối tiên thân, chuyện này nói ra... thì ai mà tin chứ.

 

Đám người Lộc Tẩu cũng không kiềm chế được, vừa kích động vừa tò mò xông tới, vây quanh Phương Hành mà nắn bóp, cảm thấy rất hứng thú.

 

- Khụ khụ, bộ dạng này của bản đế tử có uy phong không?

 

Phương Hành cũng có chút tự đắc, lắc lắc tay chân, chuẩn bị dùng thân phận "Đế tử" để xưng.

 

Chỉ có khi Long nữ đi tới, lo lắng vươn tay ra đỡ hắn, lại bị hắn trừng mắt mắng:

 

- Ngươi cách ta xa một chút, xa một chút. Nhục thân này không phải là của ta, ngươi không ngờ muốn sờ nam nhân khác, ta không phải là chịu thiệt à?

 

 

Bình Luận (0)
Comment