Chương 1392: Chư thiên thăng tiên hội
- Ngươi từ đâu có được Nhược Hứa tiên dược, chẳng lẽ là đoạt được tiên viên?
Trong thức giới của Phương Hành có thể luyện đan, chỉ là hắn hiện giờ chưa mở được chín lỗ mười khiếu ở một phương thế giới đó, linh khí trong thiên địa không vào được, bởi vậy lúc luyện đan không có linh khí gia trì, đan phẩm tất nhiên cũng kém một chút, không tiện bằng luyện đan ở bên ngoài, bởi vậy hắn liền mời mấy lão gia hỏa Lộc Tẩu cùng với Văn tiên sinh ra, muốn bọn họ ở trong động phủ tàn phá này, dùng tiên dược mình thu thập được giúp mình luyện một lò đan, chữa khỏi vết thương cũ, chỉ có điều, đan còn chưa luyện, Lộc Tẩu nhìn thấy rất nhiều tiên dược trên tay Phương Hành, cả người đều choáng váng, cầm tiên dược cả nửa ngày vẫn không dám động, sợ sẽ hủy đi mỗi một sợi râu của nó.
- Cho dù là tiên viên, tiên dược bên trong cũng là cố ý bồi dưỡng ra, những người chúng ta nhìn cái là rõ, đây chính là thiên sinh địa trưởng!
Phương Hành có chút đắc ý, cũng không giải thích chân tướng của tiên dược này.
Lộc Tẩu tất nhiên biết sự khác biệt trong đây, trên thực tế hắn khiếp sợ cũng chính là bởi vì nhìn ra những tiên dược này đều là thiên tài địa bảo khó gặp, hơn nữa bất luận tuổi tác như thế nào, cũng đều là hiếm thấy, chỉ bốn chữ thiên sinh địa trưởng này đặt ở trên dược liệu, giá trị của nó sẽ tăng thêm ba thành, huống chi những tiên dược này còn là cái nào cũng có tuổi tác lâu đời, dược tính mười phần?
- Ngươi này... Cũng quá quá có biện pháp rồi.
Lộc Tẩu nghẹn lời, vừa nhìn thấy bộ mặt tươi cười hớn hở của Phương Hành liền cảm thấy mệt lòng!
Sau khi hết bạn với Phương Hành, tam quan của hắn xem như đã thay đổi.
Lúc nào ở trong giới tu hành chẳng phải là dựa vào một thân thần thông để quyết định địa vị?
Lúc nào ở trong giới tu hành, đủ loại bảo bối đều thành hàng thông thường thuận tay với cái là có.
- Các ngươicó biện pháp luyện chế thành đan không?
Phương Hành cười khanh khách, cắt ngang sự cảm khái của Lộc Tẩu và Văn tiên sinh, có chút lo lắng hỏi.
- Đã là tu sĩ, sao có thể không hiểu đan pháp? Tuy lão phu một đời nghiên trận lý, nhưng đối với đan pháp cũng có biết một hai, lúc trẻ tuổi du lịch Thiên Nguyên, còn được người ta đội cho cái mũ 'Đan vương', chỉ có điều dù sao vẫn thích trận thuật hơn, cho nên mới không tiếp tục nghiên cứu sâu, nhưng có linh căn tiên dược cỡ này, muốn luyện ra một lò đan là không thành vấn đề, chắc hẳn Văn lão đệ cũng như vậy!
Lộc Tẩu căn bản chẳng buồn ngẩng đầu, bộ dạng thản nhiên.
Văn tiên sinh cũng gật đầu theo, nói:
- Quả đúng là vậy, đã bước vào con đường tu hành, đan pháp tất nhiên là không xa lạ gì!
Phương Hành thấy bộ dạng khoe khoang của hai người đó, khinh thường bĩu môi, đắc ý nói:
- Ta đâu có biết.
Lộc Tẩu và Văn tiên sinh lập tức lại nghẹn lời.
Từ lúc nào không hiểu đan pháp cũng có thể tự xưng là người tu hành thế?
Lúc nào không hiểu đan pháp không ngờ lại trở thành một chuyện đáng để khoe khoang vậy?
Có điều đã quen với những điều kỳ lạ ở trên người Phương Hành, hai người bọn họ tiết kiệm nước miếng, không lải nhải với hắn, tách ra ai làm việc nấy, không lâu sau, hai người đã thương nghị ra kết quả, Lộc Tẩu đi tới nói với Phương Hành:
- Hiện giờ linh tính đã đầy đủ, phẩm chất tuyệt hảo, phân lượng cũng đủ, chỉ có điều rất nhiều trong đó đều là vật tuyệt chủng ở Thiên Nguyên, không có sẵn đan phương, cũng may lão phu lúc trẻ có được một được đan phương thượng cổ, thay đổi tiên dược, luyện đan vẫn có kết quả tương tự, lão phu sẽ làm chủ lô, Văn lão đệ hộ pháp cho ta, khả năng thành công của đan này không thấp, ít nhất cũng cần bảy bảy bốn mươi chín canh giờ là nhanh nhất!
- Được, các ngươi cứ thoải mái mà làm!
Phương Hành nhận lời, biết có những thời gian là không thể tiết kiệm được.
Thứ hắn tìm thấy chỉ là mấy chủ dược, mà nếu muốn luyện đan, còn cần các loại phụ dược, cũng may trong tài nguyên bọn họ mang theo vẫn có, hơn nữa từ trong đạo tạng của Thái Hư Tiên Vương cũng có không ít, hơn nữa trên thực tế, trong đạo tạng của Thái Hư Tiên Vương, vốn còn có không ít đan dược liệu thương, Phương Hành cũng thử qua một bộ phận, chỉ có điều, rượu thì càng lâu càng thơm, đan liền càng mới càng tốt, đan dược này đã cất giữ cả ngàn năm, thậm chí còn là mấy ngàn năm, dược hiệu đủ loại, còn lâu mới tốt bằng lúc mới luyện chế!
Trong động phủ này cũng có một đan thất, để cho hai người này làm việc, Phương Hành thì đi tới một gian khác, xòe năm ngón tay, chậm rãi nhấn một cái xuống phía dưới, liền làm thủng mặt đá bên dưới, để lộ mặt đất kiên cố, sau đó hắn tâm niệm khẽ động, vận lực, liền ở trên mặt đất mở ra một cái hố cực lớn, sau khi đào sâu trăm ngàn trượng, lộ ra nham thạch nóng chảy, nhiệt khí bốc ra.
Phương Hành hài lòng cúi đầu nhìn, liền lấy ra máu của "Thổ Hành Tôn" đoạt được lúc ban ngày, đổ vào trong nham thạch nóng chảy, lập tức một giếng nham thạch nóng chảy giống như biến thành màu vàng, mùi lưu huỳnh mất sạch, ngược lại có một loại mùi thơm ngát nức mũi!
Cởi pháp bào trên người ra, nhảy vào trong nham thạch nóng chảy, vào khoảnh khắc nham thạch nóng chảy tưới vào nhục thân, chỉ cảm thấy cả người nóng rực, ẩn chứa lực lượng đáng sợ, từ lỗ chân lông thấm vào, cảm giác tê dại trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, xâm nhập cốt tủy, loại cảm giác đó quả thực là không thể hình dung, Phương Hành cũng không nhịn được rên rỉ mấy tiếng, khiến Lộc Tẩu và Văn tiên sinh ở phòng bên cạnh đang chuẩn bị luyện đan nghe mà ngây ra một thoáng, sau đó thuận tay bố trí thuật pháp cách âm.
- Không ngờ hắn ở trong động phủ bên cạnh còn giấu một vị...
- Phi lễ chớ nghe.
- Ngươi nói xem chúng ta có cần nói với trưởng công chúa một câu không?
- Chuyện nhà ngươi ta xen vào làm gì?
- Hai lão gia hỏa nhìn nhau cười khà khà, lắc đầu hiểu ý rồi vùi đầu vào công việc!
Phương Hành cũng không biết động tĩnh của mình đã dẫn tới sự hoài nghi của người khác, chỉ cảm thấy cho dù không có máu của Thổ Hành Tôn, chỉ ngâm trong nham thạch nóng chảy cũng thật sự rất sảng khoái, mà trong một mảng nham thạch nóng chảy này, bỏ thêm máu của Thổ Hành Tôn, dược lực lại vô cùng, hắn cơ hồ có thể cảm giác được rõ ràng, trên nhục thân, bộ phận hủ hóa đang dần dần mềm ra, sau đó bị nham thạch nóng chảy cọ rửa, máu đi tới bộ vị đó, sau đó mầm thịt mới đang mọc ra rất nhanh, thần lực nảy sinh.
Vừa nóng lại vừa ngứa, vừa tê lại vừa đau, loại cảm giác đó thật sự là không cách nào hình dung, Phương Hành thoải mái nằm đó, không ngờ từ từ thiếp đi!
...
Mà ngoại giới vào lúc này, bên trong Long giới gió thảm mưa sầu, không ngờ đang có hơn mười tốp nhân mã hàng lâm, mỗi một tôp nhân mã đều không dưới trăm người, ai nấy vác thương cầm mâu, cười lang cưỡi hổ, khí cơ sâm nghiêm, ở phía trước mỗi một tốp đều phân biệt có một vị thủ lĩnh đầu lĩnh, không ngờ ai nấy đều khí cơ hùng hồn, thực lực đáng sợ, vẻ mặt ngưng trọng nhìn phía trước!
Đối diện bọn họ, Hồng Can tiên tử váy đỏ, khoác áo choàng đỏ, vẻ mặt lạnh như băng, lớn tiếng la hét:
- Mục đích lần này ta gọi các ngươi tới chính là như vậy, nhất định phải tìm được tên điên kia, sau đó bất luận hắn nói gì cũng không được nghe, vừa thấy mặt hắn lập tức hạ sát thủ, chuyện lần này trọng yếu phi thường, cho dù đào sâu ba thước đất, lật tung cả sơn mạch mười vạn dặm này cũng phải tìm được hắn, ta cũng không gạt các ngươi, lần này ai có thể lấy được đầu của tên điên đó, sẽ được trọng thưởng, tiểu thư chẳng những sẽ cởi bỏ trói buộc trên người các ngươi, cho các ngươi tự do, thậm chí còn có thể đề cử các ngươi tham dự Chư Thiên Thăng Tiên hội, cho các ngươi có cơ hội theo đuổi tiên mệnh.
- Cởi bỏ trói buộc, thả tự do, thậm chí còn có thể tham gia. . . Chư Thiên Thăng Tiên hội?
Hơn mười tốp nhân mã nghe vậy, ai nấy lộ ra vẻ kích động, không biết có mấy người thốt lên:
- Là thật sao?
- Nếu không tin, các ngươi có thể đi hỏi tiểu thư!
Hồng Can tiên tử nghiêm mặt, lạnh lùng nói.
- Không dám, không dám, cảm tạ Thanh La tiên tử, cảm tạ Hồng Can cô nương. . .
Tất cả mọi người không dám lên tiếng, đồng thanh bái tạ, vẻ vui mừng trên mặt không thể che giấu.
- Đi đi!
Hồng Can tiên tử cũng không nhiều lời, tay giơ lên, chỉ vào thâm sơn trong mưa to.
Hơn mười tốp nhân mã đồng thanh dạ ran, mỗi tốp tìm một phương hướng, hóa thành từng đạo lưu quang bay đi, rất nhanh liền chìm vào trong bóng tối!
Giống như từng đám u linh chui vào trong rừng xanh.
- Ha ha, cộng cả đám nhân mã này lại, chính tiên cũng có thể giết, trảm đế tử giả đó e là dễ như trở bàn tay!
Sơn Tôn ha ha ha ha, khoanh tay đứng, trông rất thoải mái.
Ma Khuê thì mặt đầy vẻ tò mò:
- Hồng Can tiên tử, Chư Thiên Thăng Tiên hội ngươi vừa rồi có nói.
Hồng Can tiên tử quay đầu lại, tựa cười mà như không phải cười nói:
- Ma Khuê tướng quân cũng cảm thấy hứng thú với Chư Thiên Thăng Tiên hội à?
Ma Khuê giật mình, vội nói:
- Không dám, không dám, ta là cấp dưới của Đế Thích đại nhân, nào có tư cách tham dự.
- Ha ha, ngươi cũng biết tầm quan trọng của đế tử giả này, cứ tìm được hắn rồi giết hắn đi, nói không chừng Đế Thích đại nhân cũng sẽ cho ngươi cơ hội này đấy?
Hồng Can tiên tử cười lạnh nói:
- Dù sao ta nghe nói, thăng tiên hội lần này khác với trước đây, tiên mệnh được phóng xuất ra cũng nhiều hơn, nói không chừng cũng sẽ mở ra tiền lệ, để những người chúng ta cũng có tư cách tham dự!
- Hồng Can cô nương nói đùa rồi...
Ma Khuê nghe ra vẻ trào phúng trong lời nói của nàng ta, lại không dám nói tiếp!
Hồng Can tiên tử liền cùng Sơn Tôn bay về một ngọn núi, phân biệt hai tay đặt trên đùi rồi ngồi xuống, lặng lẽ chờ tin tức, Ma Khuê thì trong lòng kích động, một lúc sau hung hăng cắn răng một cái, thầm quyết định, cũng bay vút đi, ánh mắt lạnh lẽo quét nhìn tứ phía!
Sơn Tôn nói không sai, hiện giờ mười sáu tốp nhân mã của Thất đạo Cửu sơn tới, e là đủ để lật tung cả sơn mạch này, hơn nữa dưới tình huống của nhiều người như vậy, chắc chính tiên cũng có thể vây giết, huống chi Đế Lưu kia hiện giờ bị trọng thương, lại nhục thân hủ hóa, bản lĩnh thực sự chắc còn kém cả chính tiên, bọn họ hiện giờ trên cơ bản đã phán tử hình cho vị "Đại nhân" kia, việc hiện giờ làm chỉ là xem hắn lúc nào mới bị người ta tìm ra, sau đó lập tức đuổi tới, giành lấy công lớn này mà thôi.
Thời gian chậm rãi trôi đi, bọn họ đều nỉn thở chờ đợi, không nói gì. . .
Cũng không biết trải qua bao lâu, ở góc tây nam bỗng nhiên có một đạo thần quang bay thẳng lên trời, hóa thành cây lửa sáng rực.
- Tìm được rồi à?
Ba người đồng thời mở mắt, sát khí ùa ra!