Chương 1458: Kỹ thuật diễn của ai cao hơn
Xa xa tiếng chém giết vẫn không dứt bên tai, trời đất đỏ sậm, dường như trải đầy sát khí.
Tràng hai người ở đây, trong lòng cũng đầy sát khí.
Phương Hành có thế nào cũng không ngờ chuyện lại đi đến một cục diện như vậy, hắn bị đám người Phong Quân Vũ Thiếp, Thần Đồ Thái Tuế, Tiên Quân Trọng Sương, Thanh Tà Chưởng Tọa Quan Phi Hưng nhìn chằm chằm, hành động không tiện, cơ hồ không làm được bất kỳ chuyện gì, bởi vậy dưới tình huống bất đắc dĩ đành chỉ có thể bảo Si Nhi giả trang thành bộ dạng của mình, hấp dẫn sự chú ý của những người đó, sau đó sáng tạo ta một cơ hội ám sát thượng tiên cho mình, phương pháp này tất nhiên nguy hiểm, một khi bị phát hiện, Si Nhi chỉ sợ cũng khó thoát khỏi cái chết, cho nên hắn trước tiên đã hỏi qua Si Nhi, có nguyện ý chết vì mình hay không, Si Nhi trả lời rất dứt khoát, không muốn, nhưng có thể mạo hiểm để giúp mình.
Nhưng có thế nào cũng không ngờ, nàng ta vẫn đã chết!
Nàng ta niện giờ sớm đã bị một đòn nặng tay đánh nát đầu, hồn phi phách tán, hương tiêu ngọc vẫn!
Điều này thực sự nằm ngoài dự kiến của Phương Hành, khiến cả người hắn đều ngây ngốc.
Mệnh của tiểu nha đầu này thực sự rất không tốt.
Từ nhỏ đã bị người ta vứt bỏ, cùng mẹ sống nương tựa lẫn nhau, nhận hết đòn hiểm của mẹ đẻ, về sau lại bị phụ thân tìm thấy, nhưng cũng chỉ đành làm một đứa con hoang không thể ra ngoài ánh sáng, ném vào Thanh Ngô tiên phủ rồi không hỏi han tới, mà ở Thanh Ngô tiên phủ, cũng vì ai nấy đều vừa kính vừa sợ, không dám tiếp cận quá phận với nàng ta, cho dù là đại thống lĩnh Thanh Ngô tiên phủ Lý hổ tướng ái mộ nàng ta cũng chỉ là muốn mượn thân phận của nàng để bước lên trên mà thôi, chỗ nào mắt nhìn thấy cũng đều là hư tình giả ý, về sau vất vả lắm mới quen được mình, lại liên tiếp bị lừa, nước chảy bèo trôi.
Mấu chốt nhất là, nàng ta ký thác hy vọng vào mình, nhưng mình ngay cả mình là ai cũng không nói với nàng ta!
Mà hiện giờ, nha đầu này không ngờ vì mình mà chết?
Một người không nên chết như vậy, nhất là người mình quen biết.
- Không thể chết được. Ta không cho ngươi chết, ngươi sao dám đi chết?
Hận ý trong thanh âm của Phương Hành càng lúc càng nặng, bỗng nhiên lấy ra một viên Thiên Gia đan, nhét vào miệng nàng ta, sau đó tay đặt lên ngực nàng ta, cường hành rót pháp lực vào giúp nàng ta luyện hóa, muốn dùng dược tính của Thiên Gia đan kích khởi sinh cơ của nàng ta.
- Ôi, đan dược quý giá như vậy, không ngờ lại đút cho một người chết?
Thanh âm của Thanh La tiên tử chậm rãi vang lên, thở dài:
- Cái này thực sự không giống ngươi, Đế Lưu điện hạ, trước kia tuy ngươi cuồng vọng, nhưng dường như cũng không cuồng vọng đến mức cho rằng mình có thể đoạt thiên, nghịch chuyển sinh tử chứ.
Nhìn ánh mắt của nàng, thậm chí có chút ghen tỵ!
Nàng ta cũng từng được Phương Hành đút cho một viên Thiên Gia đan, biết đan đó quý giá thế nào, chỉ cho rằng đó là bảo Đế Lưu từ trong Thái Hư Tiên Vương truyền thừa địa mang ra, trong lòng cũng nảy lòng tham với nó, lúc này thấy Phương Hành không ngờ lãng phí một viên đan tốt như vậy trên người một người chết, trong lòng liền có chút tức giận, này người chết này chính là nha đầu mà mình luôn luôn để vào mắt.
Nhưng đối với lời nói của nàng ta, Phương Hành lại mắt điếc tai ngơ, cường hành luyện hóa dược tính, đưa pháp lực vào trong cơ thể Si Nhi.
Thiên Gia đan nhập thể, lại bị Phương Hành dùng pháp lực cường hành luyện hóa, sắc mặt tái nhợt của Si Nhi quả nhiên hồng nhuận hơn một chút, nhục thân vốn đã lạnh dần, lúc này đã xuất hiện một chút hơi ấm, nếu người khác thấy, e là vô cùng kinh ngạc, nhưng trên thực tế, chỉ là dược tính cường đại của Thiên Gia đan được Phương Hành luyện hóa, chạy bên trong nhục thân Si Nhi, xuất hiện hiện tượng ngoài mặt mà thôi.
- Quên đi, ngươi dường như đã thật sự thay đổi rồi, ngươi trước kia sẽ không làm những chuyện vô ích như vậy.
Thanh La tiên tử thở dài, chậm rãi bước về phía Phương Hành, trong nụ cười mang theo một tia trào phúng:
- Nghịch chuyển sinh tử, chưa chắc đã yếu hơn tái sinh tạo hóa của tiên mệnh, đạo lý này ngươi chắc hẳn minh bạch hơn ta, lúc này việc gì phải lãng phí tinh lực chứ? Hoặc là nói, ngươi đang biểu diễn ở trước mặt ta, dùng bộ dạng này để kéo dài thời gian à? Ha ha, ta sẽ không mắc mưu đâu, Đế Lưu điện hạ, cũng là ngươi dạy ta, trước khi đối thủ chết mà nói những lời vô nghĩa đều ngu xuẩn, ta đã học được rồi, tất nhiên sẽ không làm ra những chuyện ngu xuẩn này?
- Nghịch chuyển sinh tử... Tái sinh tạo hóa...
Phương Hành nghe thấy lời nói của nàng ta, trong lòng bỗng dưng giật thót.
Trong ánh mắt hiện lên một tia tinh quang.
- Tiên mệnh... đúng rồi... Tiên mệnh.
- Trừ tiên mệnh, làm gì có gì có thể nghịch chuyển sinh tử, tái sinh tạo hóa chứ?
Nhất thời trong đáy mắt tuyệt vọng của Phương Hành lại hiện lên một tia sáng của hi vọng.
- Nếu luyến tiếc nàng ta như vậy, sao không tới địa phủ mà gặp nàng ta đi, lần này ta sẽ không quấy rầy các ngươi!
Nhưng lúc này, Thanh La đã đến trong vòng trăm trượng, đột nhiên xuất thủ, tiên phong gào thét, cuồng bạo Thanh La!
Thanh La quả nhiên không phải một người thích lãng phí thời gian, lúc này vừa ra tay, chính là dồn hết toàn lực, thi triển ra toàn bộ tu vi của cảnh giới Thái Ất thượng tiên, hơn nữa dồn vào một kích, nhìn từ xa thì không có thanh thế quá dữ dội, nhưng trong một mảng khu vực này lại cơ hồ ngay cả hư không cũng ngưng kết, hư không trong phạm vi nghìn trượng đều cơ hồ bị một kích này của nàng ta hóa thành thực chất, khắp thiên địa đều theo một chưởng này của nàng ta, hung hăng đánh tới Phương Hành, hận không thể nghiền hắn thành bột mịn!
- Tiện nhân, chớ có làm phiền ta!
Phương Hành bị Thanh La từng bước ép sát khiến cho kích động, bỗng dưng gầm lên một tiếng, một tay ôm lấy thi thể Si Nhi, một tay nắm quyền ấn, hung hăng quét lại một quyền, lực lượng cường đại ẩn chứa trong nhục thân của Đế Lưu lúc này được kích phát ra dưới cơn thịnh nộ, va chạm với một kích đó của Thanh La, cùng lúc đó, thân hình hắn nhảy lên, lao về phía chiến trường ở xa xa, lúc này hắn căn bản giống như bắt được một ngọn cỏ cứu mạng, chỉ muốn đi giết người thật nhanh, đoạt lấy một tiên mệnh.
Chỉ tiếc, Thanh La tiên tử chính là Thái Ất thượng tiên, hắn há có thể dễ dàng địch lại, một quyền liều mạng đó tuy đã cường hành phá tan đại bộ phận lực lượng của Thanh La, nhưng vẫn có dư ba mãnh liệt ập tới, hắn cắn răng, cường hành dùng nhục thân chống đỡ, nhưng thi thể của Si Nhi ở trong lòng ở trước mặt lực lượng này lại giòn tan như đồ sứ, phần vai bị lực lượng đó quét trúng, lập tức bị gọt đi mảng lớn cốt nhục, khiến Phương Hành lập tức cuộn mình lại để bảo vệ nàng ta, sau đó bị đánh cho lảo đảo lui về phía sau.
Một mực lui tới cách Thiên Tuyệt chi địa chỉ còn nửa thước, hắn mới cường hành đứng vững lại được!
- Nhường đường.
Hắn trầm giọng hét lớn, lửa giận ngút trời, lại vận hết toàn lực, muốn lao về phía chiến trường đó.
Lúc này, xa xa chợt có mấy đạo tiên khí cường đại tỏa ra, có mấy vị cao thủ vội vàng bay tới.
- Ta nghe thấy thanh âm của Đế Lưu, hắn ở đó!
- Mau, mau mau tìm hắn.
Rất rõ ràng đám người Phong Quân Vũ Thiếp, Thần Đồ Thái Tuế đã phát giác ra Đế Lưu không ở trên tế đài, liền vội vàng tìm kiếm.
Phương Hành cả kinh, vội vàng nghĩ xem có thể mượn lực lượng của những người này hay không, chỉ có điều Thanh La lại phản ứng nhanh hơn, nàng ta cơ hồ là trong chớp mắt liền tán phát ra khí cơ kinh người, sau đó trên mặt là một mảng âm trầm, nhưng thanh âm phát ra lại có vẻ lo lắng và trung thành, hô to:
- Đế Lưu điện hạ, ngươi đi mau đi, những người đó đuổi kịp rồi, bọn họ biết ngươi vừa rồi lừa bọn họ, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi mau dẫn Si Nhi đào tẩu đi, nơi này ta sẽ ở lại chặn cho ngươi, ngươi không cần quan tâm tới ta.
Khi nói những lời này, nàng ta ra tay càng nặng hơn, tiên phong ngập trời, đánh tới Phương Hành!
Đại địa thê lương, cát bay đá chạy, phong vân biến sắc, hư không sụp đổ.
Khi làm tất cả những điều này, nàng ta thậm chí còn nghịch ngợm chớp chớp mắt với Phương Hành.
Loại cảm giác tất cả đều ở trong lòng bàn tay này khiến nàng ta có chút đắc ý.
Mà tim Phương Hành lúc này lại xuống, ả đàn bà này quả nhiên có một chiếc mặt nạ, đùa bỡn chư tiên trong lòng bàn tay.
- Bọn họ ở đó.
- Thằng khốn đó quả nhiên là lừa chúng ta, giết giết giết!
- Ta đã nói bí mật của tiên mệnh vô cùng quan trọng, hắn sao có thể...
Đám người Phong Quân Vũ Thiếp nghe thấy những lời này, nhất thời giận như phát điên, vội vàng xông tới.
Mà Phương Hành lại biết rằng, tuyệt cảnh chân chính của mình đã đến rồi.
Hắn vốn định xông ra, dùng tốc độ nhanh nhất để giết người, đổi lấy tiên mệnh, nhưng lúc này, lại biết điều đó căn bản là không thể, không nói một cửa của Thanh La tiên tử, cho dù những người đó sau khi nhận định mình đã lừa bọn họ, cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình!
Cho dù hắn muốn giải thích, nhưng thời gian Si Nhi chết đi dài thêm một chút, khả năng sống lại càng ít đi một chút.
Mà Kiếm Ma đại thuật, chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là dùng để ám sát.
Đối kháng Chính diện, những Thái Ất thượng tiên này không một ai kém mình!
Lại lúc nghĩ tới vấn đề này, trái tim hắn như thắt lại, sau đó cắn răng, làm ra một quyết định.
Theo một chưởng đó của Thanh La tiên tử bức tới, hắn không cường hành xông lên nữa, mà tránh mũi nhọn thân hình mượn thế bay về phía sau, đồng thời nhặt Thái Hư Huyễn kính lên, sau đó trực tiếp nhảy đến vùng trời của Thiên Tuyệt địa, cuối cùng trong ánh mắt không ngờ đã không còn vẻ phẫn hận, mà là nét cười lạnh lùng đến cực điểm, trong âm mang theo vẻ thoải mái:
- Thanh La tiên tử, hành động của ngươi thực sự không tồi, ngay cả ta cũng bị lừa.
Thanh La tiên tử hơi ngẩn ra, sau đó thản nhiên cười nói:
- Ta phải chăng nên cám ơn lời khen của ngươi.
- Ha ha ha ha không cần khách khí...
Phương Hành bỗng nhiên phá lên cười:
- Bởi vì kỹ thuật diễn của ta còn giỏi hơn ngươi, ta đã lừa tất cả mọi người!
- Hả?
Thanh La tiên tử cau mày, dường như cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng Phương Hành lại rõ ràng không muốn giải thích nhiều, trên thực tế, khi hắn nhảy lên lúc của Thiên Tuyệt địa, đã không còn bao nhiêu thời gian, đó là nơi trời đất giao thoa, âm dương nghịch chuyển, tự thành một giới, lực lượng cường đại đã kéo hắn tới đoạn nhai, lúc này hắn dùng hết khí lực, cũng chỉ có thể dừng lại trong không trung mấy giây, vừa đủ để nói một hai câu.
- Cầu mong nha đầu này có thể còn sống xuất hiện ở trước mặt ngươi đi, như vậy chỉ chết tối đa là một mình ngươi thôi.
- Nhưng nếu nàng ta không thể sống trở lại, ta sẽ khiến toàn bộ Thanh Huyền thiên giới của các ngươi phải chôn cùng.