Chương 1468: Tới đây gọi đại gia
Trọng Sương hét lớn một tiếng, trực tiếp trấn áp tiếng động chém giết trong thiên địa, đón lấy ánh mắt của vạn người.
Các Tán tiên không ai là không giết tới tới mức một thân khí thô bạo giống yêu hơn là giống người, giống ma hơn là giống tiên, người bình thường bị nhìn một cái sẽ tâm sợ hãi, nhưng mà dưới vô số ánh mắt hung tàn thô bạo này, Trọng Sương lại càng lạnh lùng, nhẹ nhàng giơ tay lên, quan sát móng tay vừa sửa của mình, chậm rãi nói:
- Đừng nói nhưng lời thừa thãi, nếu bổn tọa đã tới, vậy sẽ góp náo nhiệt, đám kiến các ngươi vọng tưởng một bước đăng thiên, nào có đơn giản như vậy, nhưng cũng đừng nói bổn tọa không cho các ngươi cơ hội, ai chịu nguyện trung thành với ta, ta sẽ giúp hắn, đoạt một tiên mệnh, nắm lấy cơ hội đi!
Các Tán tiên đang liều mạng chém giết, rõ ràng cũng ngẩn ra, vẻ mặt ngơ ngác, một lúc sau vẫn không có ai mở miệng.
- Ha ha, hai phu phụ chúng ta như vậy, có ý muốn độ người thành tiên, lại không biết ai sẽ thích hợp?
Phong Quân Vũ Thiếp cũng mở miệng, hai người dắt tay nhau bước lên hư không, lời nói so với Tiên Quân Trọng Sương thì khách khí hơn nhiều, nhưng rõ ràng cũng mang theo một loại khí phách không cho phép người khác hoài nghi, nhìn về phía chiến trường phía dưới, chờ đợi có người trả lời.
- Được, vậy bổn tọa cũng độ một người.
Ngay cả Thanh Tà Chưởng Tọa Quan Phi Hưng lúc này cũng cắn răng một cái, phi thân tới giữa không trung, ánh mắt cực kỳ khiếp người, đảo qua các tu sĩ phía dưới, ném ra một câu:
- Ai chịu nguyện trung thành với ta, ta sẽ giúp hắn đoạt một tiên mệnh!
Như vậy ba tiên mệnh đều đã có chủ nhân, chỉ còn lại Thần Đồ Thái Tuế lúc lắc đầu, không tiến lên tranh đoạt, hắn vốn là Thần tộc sinh linh, địa vị thấp kém, đám người Tiên Quân Trọng Sương đều có thể ngự tiên, chỉ độc có hắn là không thể, nếu không Thần tộc sinh linh không ngờ có ý đồ bắt chính tiên nguyện trung thành, chuyện này truyền ra sẽ dẫn tới sự phẫn nộ phản đối của tiên giới!
Các Tán tiên ánh mắt đều biến đổi, giống như không ngờ lại xuất hiện một màn này.
Ở trong lòng bọn họ, cũng có một loại cảm giác cổ quái xộc lên, đó là một loại uất nghẹn.
Vốn bọn họ đang liều mạng, chém giết trong Phù thiên này chỉ là vì muốn giành một cơ hội thành tiên, trong mười vạn người chỉ có ba người, đây là phải trả giá đắt cỡ nào? Có thể nói mỗi người đều đã chuẩn bị mất mạng, có thể khiến bọn họ trong sự tuyệt vọng này lại hơi có chút hi vọng, chính là sự vinh quang và tôn sùng khi trở thành chính tiên.
Nhưng lúc này, lại đột nhiên có mấy thượng tiên nhảy ra, yêu cầu bọn họ nguyện trung thành, sau đó độ bọn họ thành tiên.
Cái này giống như một người khổ sở vào núi hái thuốc, nhưng khi sắp leo tới đỉnh núi, đột nhiên xuất hiện một yêu quái, nói với người đó rằng quỳ xuống xin ta đi, ta sẽ giúp ngươi hái thuốc, trong lòng người leo núi đó lập tức mắng chửi, ngươi con mẹ nó sao không nói sớm? Ta đã sắp leo lên tới đỉnh núi rồi ngươi mới nói với ta như vậy, sự khổ cực lúc trước của ta không phải là vô ích sao.
Tuy bọn họ trong lòng cũng biết, sau khi mình trở thành chính tiên, vẫn phải tìm một thế lực lớn để nguyện trung thành, nhưng dù sao cũng khác với cục diện hiện tại, lúc đó bọn họ là chính tiên, ai nấy đều coi trọng, cho dù có người muốn họ nguyện trung thành, vậy cũng phải khách khách khí khí tới mời chứ, nhưng hiện tại, lại muốn bọn họ chủ động dập đầu, sau đó đổi lấy một cơ hội thành tiên.
Loại cảm giác này, giống như mình thành tiên là được người ta "Ban cho"!
Tuy thoạt nhìn thì khác biệt không lớn, nhưng tư vị đủ loại bên trong lại chỉ có những người đang chém giết đến cuối cùng này mới hiểu!
Cũng chính bởi vậy, trong các Tán tiên, không ngờ mãi lâu sau vẫn không có ai lên tiếng.
Dù sao giết tới hiện tại, có thể nói mỗi người đều có cơ hội cạnh tranh ba tiên mệnh cuối cùng đó!
- Ha ha, Chẳng lẽ các ngươi trong lòng vẫn có chút không thoải mái à?
Lúc này, Tiên Quân Trọng Sương lại cười dài nói:
- Thế cũng không sao, bổn tọa không thích miễn cưỡng, tự thấy có bản lĩnh thì có thể không đến bái ta, người muốn thành tiên thì có thể tới đây, các ngươi phải nhớ kỹ, bổn tọa hiện tại không phải là muốn tìm một vị chính tiên nguyện trung thành với ta, mà là muốn hóa một vị Tán tiên nguyện trung thành với ta thành tựu chính tiên của hắn!
Hắn lúc này, vẻ mặt thoải mái, tuyệt không lo lắng, ngược lại cảm thấy rất có hứng thú.
Mà đám người Phong Quân Vũ Thiếp, Thanh Tà Chưởng Tọa Quan Phi Hưng cũngvậy, ai nấy lẳng lặng đợi người tới cửa.
Mồi đã ném ra rồi, không tin không có cá lớn mắc câu!
- Tiểu nhân nguyện ý tham bái thượng tiên, nguyện để thượng tiên sử dụng.
Kỳ thật quả thật không phải chờ quá lâu, liền có một thanh âm run rẩy vang lên, một người nhục thân đã bị đánh nát, chỉ còn lại nửa thân trên, hắn rõ ràng chính là kẻ yếu trong cuộc chém giết này, sắp mất mạng rồi, lúc này tóm được cơ hội, hai tay giơ cao, vừa kêu to vừa lao về phía Tiên Quân Trọng Sương, bộ dạng nịnh nọt đến cực điểm.
- Ta, còn ta nữa.
Thêm nhiều người giống như ngủ mơ mới tỉnh, vội vàng xông tới, quỳ rạp xuống đất.
Rất nhanh tất cả Tán tiên đều giống như được nhắc nhở, tranh nhau lao về phía Tiên Quân Trọng Sương, có người phát hiện người tụ tập bên cạnh Trọng Sương đã rất nhiều, liền vội vàng ùa về phía Phong Quân Vũ Thiếp, Quan Phi Hưng, thậm chí còn có người lao về phía Thần Đồ Thái Tuế, lại bị Thần Đồ Thái Tuế tâm tình rất buồn bực há miệng nuốt lấy, những người còn lại mới hoang mang thối lui.
Dù sao sự không thoải mái trong lòng những Tán tiên này cũng chỉ là nhất thời, rất nhanh liền có phản ứng, những người này là thượng tiên, là tồn tại cao hơn cả chính tiên mà họ đang theo đuổi, mà bọn họ có lợi hại tới mấy cũng chính là nhiễm chút khí oan nghiệt mà thôi, ai có thể tranh phong với thượng tiên như họ? vốn vừa rồi còn có chín người, có được sự gia trì của ma khí quỷ dị, thực lực trở nên đáng sợ, nhưng sự gia trì này cũng kéo dài không được bao lâu liền tiêu tán, khiến các Tán tiên vẫn không ai dám chống lại thượng tiên!
- Ha ha ha ha.
Tiên Quân Trọng Sương rõ ràng là tâm tình sung sướng, ánh mắt đảo qua, người quỳ gối trước hắn đã đông nghìn nghịt, không dưới trăm người, ai nấy đều liều mạng dập đầu, trong miệng hô to nguyện trung thành.
Mà ở hai nơi khác, bên cạnh Phong Quân Vũ Thiếp và Quan Phi Hưng, cũng đều có một nhóm người tụ tập.
Hiện giờ trừ mấy Tán tiên ánh mắt tuyệt vọng đứng ở xa xa ra, hơn ba thành Tán tiên đã quỳ xuống.
- Quỳ sớm nhất là loại nhu nhược, không được trọng dụng, quỳ cuối cùng thì là tâm cao khí ngạo, khó có thể sử dụng.
Đám người Tiên Quân Trọng Sương ánh mắt chậm rãi đảo qua những người đang quỳ gối, cuối cùng ánh mắt lại nhìn về phía một bộ phận ở giữa:
- Như vậy tính ra, dùng được chỉ có những người ở giữa, người trên người có oan nghiệt nặng nhất không nghi ngờ gì nữa chính là thực lực tốt nhất, cũng hung ác nhất, chỉ có bực Phù Ma tiên này mới là hạng người thích hợp để sử dụng nhất.
Hiện giờ, cũng không ai nhớ tới Tán tiên đi tới quỳ đầu tiên, quỳ xuống sớm nhất không nhất định chiếm được chiếm tiện nghi!
- Ngươi có nguyện trung thành với ta không?
Ánh mắt Tiên Quân Trọng Sương cuối cùng tỏa định đến trên người một vị Tán tiên trung niên, ngón tay điểm nhẹ, thản nhiên hỏi.
- Tinh nguyện máu chảy đầu rơi vì thượng tiên.
Tán tiên trung niên kia mặt lộ vẻ kinh hỉ, vội vàng dập đầu.
- Tốt lắm, bổn tọa sẽ cho ngươi cơ hội thành tiên.
Tiên Quân Trọng Sương cười nhạt, nhẹ giọng lên tiếng, giống như một câu có thể phong tiên.
Mà lúc này đám người Phong Quân Vũ Thiếp, Thanh Tà Chưởng Tọa Quan Phi Hưng cũng đã chọn được mục tiêu của mình, người được chọn tất nhiên là vui mừng, không ngừng dập đầu, nhưng người không được chọn thì mặt như màu đất, ai run rẩy, có người mặt lộ vẻ tuyệt vọng, có người thì tâm sinh ác độc, giống như muốn liều một lần, phần lớn thì mất hồn mất vía khụy xuống đất.
- Được rồi, cứ phóng tay mà giết đi, có ta hộ pháp cho ngươi, chắc chắn sẽ đoạt được tiên mệnh!
Đám người Tiên Quân Trọng Sương đều mỉm cười với người mình chọn, phất tay ra lệnh.
- Giết.
- Liều mạng với bọn họ.
- Đường đường là thượng tiên không ngờ quấy nhiễu Chư Thiên Thăng Tiên hội, đoạt đi cơ hội duy nhất của chúng ta, lão phu không phục.
Giống như là chọc tổ ong vò vẽ, xung quanh lập tức trở nên hỗn loạn, tuy người quỳ xuống không ít, nhưng nói thật, Tán tiên có thể sống đến bây giờ, không ai là đơn giản cả, cơ hội bọn họ còn có cơ hội, có thể quỳ xuống ra vẻ đáng thương, nhưng vừa thấy không có hy vọng, ai nấy đều hung tính tất hiện, đều gầm lên, ngay cả các thượng tiên cũng hận!
- Ha ha, cho các ngươi thành tiên, các ngươi có thể thành tiên, không thể cũng có thể!
Tiên Quân Trọng Sương cười lạnh, ánh mắt bá đạo:
- Không cho các ngươi thành tiên, các ngươi sẽ không có cơ hội thành tiên, có thể cũng thành không thể!
Khi nói, hắn đột nhiên giơ tay lên, sương trắng ngút trời, đã có bốn năm Tán tiên tuyệt vọng lao về phía hắn lập tức bị hắn đóng băng, trực tiếp ngã xuống tứ phân ngũ liệt, sau đó trong ánh mắt hắn lại dường như có một tia khoái ý tàn nhẫn, ánh mắt lạnh lùng quét ngang, trầm giọng cười lạnh:
- Chỉ là con kiến mà thôi.
Bị tiên uy của hắn chấn nhiếp, mọi người im lặng, vô cùng phẫn hận nhưng không ai có thể lên tiếng phản bác.
Nhưng cũng đúng lúc này, lại có một tiếng cười từ xa truyền tới, giống như là đến từ U Minh, khiến người ta run lên.
Một đạo thân ảnh từ xa bay tới, mang theo vẻ trêu tức nói:
- Tới đây gọi ta một tiếng đại gia, ta bảo kê các ngươi.