Chương 1480: Quảng nạp môn đồ
Khi tiên mệnh đó được tặng ra, bất luận là bạn hữu chỉ còn nửa người hay là chư vị Tán tiên đều ngây dại!
Có thể nói thế này, bất kể Phương Hành đưa tiên mệnh cho bất kỳ ai, cũng không thể tạo ra phản ứng lớn như vậy, một là nhóm người này quả thật từng giúp hắn, mà trên tay hắn lại có tiên mệnh, như vậy lấy một hai cái cũng khiến cho người ta có thể lý giải, dù sao là để lung lạc lòng người cũng được, tạo phần thưởng thiết thực cho các Tán tiên đã lập hạ công lao cũng thế, đều có thể nói thông, chỉ là không ai ngờ rằng, Phương Hành, hoặc là đế tử đại nhân trong cảm nhận của bọn họ, không ngờ lại tặng tiên mệnh cho bạn hữu còn nửa người chỉ biết hò hét trợ uy đó!
Dựa vào gì!
Nếu nói công lao, thằng ôn đó căn bản là không xuất thủ, với bộ dạng của hắn, xuất thủ cũng chính là chết!
Nếu luận về trung thành, bạn hữu đó quả thật có biểu hiện rất trung thành, nhưng mấu chốt là hắn đối với ai cũng đều rất trung thành.
Như vậy tất cả mọi người đều không hiểu ra được tâm tư của bị đế tử đại nhân này, có điều bọn họ trong nháy mắt này đã tin một chuyện, đó chính là vị đế tử đại nhân này rất hào phóng, ngay cả phế vật kia cũng được ban thưởng tiên mệnh, bọn họ cũng đột nhiên liền cảm thấy mình cách tiên mệnh vô cùng gần, cơ hồ là với tay ra là được.
- Bằng vào hắn cũng có thể lấy được tiên mệnh, ta đây...nên trực tiếp có được hai tiên mệnh mới đúng chứ?
Vào một thoáng đó trong đống tán tiên ầm một tiếng, tiếng người ồn ào, không khí đột nhiên trở nên nhiệt liệt.
- Trời ơi.
Mà vị huynh đài chỉ còn nửa người kia thì qua chừng mấy giây mới xác định cái bánh nhân thịt này đúng là tự dưng rơi xuống đầu mình, miệng há to, sau đó thì bật khóc, mặt đầy nước mắt quỳ xuống đất, điên cuồng vái Phương Hành, khác với một chút hảo cảm lúc trước đối với Phương Hành, lúc này trong tiếng khóc không ngờ có thêm mấy phần chân tình, thanh âm khàn khàn la to:
- Nguyện vì đế tử mà vượt lửa quá sông, muôn lần chết.
- Ha ha, hiện tại đám gia hỏa này chắc tin là ta rất rộng rãi rồi chứ.
Phương Hành trong lòng có chút đắc ý, lại ra vẻ trấn định gật đầu, vẫn bộ dạng mặt không biểu tình, chỉ thản nhiên nói với vị huynh đài kia:
- Ngươi cứ ra sức cho ta, tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi đâu!
Sau khi dứt lời, ánh mắt quét ngang, vung tay, Phù Đồ quái thụ sau lưng hắn cảm ứng được tâm ý của hắn, lập tức cành lá xôn xao, biển máu sôi trào, không ngờ lại có bốn năm quả tiên mệnh được kết ra, các Tán tiên thấy vậy, ai nấy vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, ánh mắt cũng biến đổi, thậm chí có người nhiệt huyết sôi trào, trực tiếp không nói hai lời quỳ xuống trước, thành kính khấu đầu, cũng không biết là đang bái Phương Hành hay là bái Phù Đồ quái thụ đó!
- Bản đế tử đã lấy được bí mật kinh thiên, có tiên mệnh dễ như trở bàn tay, muốn ban cho ngươi, tất nhiên cũng không có vấn đề gì, chỉ có điều, vừa rồi chúng ta là chung sức hợp tác, các ngươi vì giữ mạng, ta thì vì ngăn địch, chính xác mà nói, mọi người cũng không ai nợ ai, nếu các ngươi muốn có tiên mệnh, vậy bắt đầu nói từ đầu nhé, ta đã nói qua rồi, hiện tại ta cần có người phục vụ cho ta, nếu các ngươi tin ta và nguyện trung thành với ta, đâu chỉ là tiên mệnh, ta đường đường là đế tử, sẽ cho các ngươi được ngư dược long uyên, một bước lên mây!"
Thanh âm của Phương Hành chậm rãi truyền khắp Phù Đồ Thiên Giới:
- Nhưng bản đế tử cũng phải nói trước, nếu đã nguyện trung thành với ta thì phải trung thành như một, đừng giở trò ngoài mặt thì nghe trong long thì phản, tiên mệnh của bản đế tử có nhiều tới mấy cũng sẽ không lấy ra lãng phí, vừa rồi ta đã hỏi qua các ngươi, hiện tại lại xác định một chút, nếu có người nguyện trung thành với bản đế tử thì lưu lại thần hồn lạc ấn, nếu không muốn, ta cũng không làm khó, nể tình vừa rồi cùng nhau giết địch, ta sẽ cho các ngươi rời khỏi Phù Đồ Thiên Giới, nhưng tiên mệnh. . . Thì đừng hòng!
Khi nói, Phương Hành đột nhiên giơ tay lên, lại từ trong tay áo bắn ra một đoàn quang hoa, đó là căn nguyên hắn lấy ra từ trong thức giới thiên địa, biến ảo trong lòng bàn tay hắn, không ngờ rất nhanh liền hóa thành một quyển trục mỏng manh, sau đó Phương Hành giơ tay lên, quyển trục đó liền bay về phía không trung, ở xa xa mở ra, giống như một con sông lớn vắt ngang giữa chân trời.
Loại thủ pháp này cũng là hắn sau khi tu luyện Thái Thượng Đệ Cửu kinh lĩnh ngộ ra, dùng thiên địa căn nguyên hóa thành một quyển trục, chỉ cần để lại tên ở bên trên, liền có thể lạc ấn thần hồn, rất khó phản bội, trước đây trên Thái Thượng danh sách của hắn cũng làm được điều này, chỉ có điều, Thái Thượng danh sách đó đã sớm bị Phương Hành ném đi đâu rồi, hiện giờ hắn lại thuận tay lại luyện ra một đạo, tuy đại khái giống với Thái Thượng danh sách, nhưng tên lại thay đổi, trước kia đó là danh sách của Thái Thượng đạo thống, hiện tại lại là danh sách của Tiệt giáo.
- Cái này...
Một đám Tán tiên thấy quyển trục này, đã có rất nhiều người sắc mặt hơi đổi, đúng như Phương Hành suy đoán, rất nhiều người bên trong bọn họ tất nhiên không phải là thật lòng sẵn sàng góp sức, chỉ là tạm thời muốn giữ mạng mà thôi, nhưng lại không ngờ, đế tử này làm việc cẩn thận, lập tức muốn làm ra danh sách, điều này khiến bọn họ đau đầu, nếu thực sự phải để lại thần hồn lạc ấn ở trên đó, vậy thì phải thật lòng sẵn sàng góp sức, cũng không có lựa chọn khác, mà nếu không sẵn sàng góp sức, mình lại tuyệt không có khả năng lấy được tiên mệnh, điều này lại khiến người ta rối rắm.
- Ta... Ta đến!
Lúc người khác đang rối rắm, vị huynh đài chỉ còn nửa người kia không chút do dự, là người hô to đầu tiên, nhảy lên giữa trong trung, đánh một đạo lạc ấn vào trên quyển trục, vào lúc này đã thực sự nhìn ra sự trung thành của hắn rồi, vừa lưu lại lạc ấn đồng thời còn kêu to:
- Chư vị đạo hữu, vị này chính là Đế Lưu đại nhân, các ngươi không biết hắn, nhưng ta biết hắn, ngàn năm trước chính là thiên kiêu của Xích Đế nhất mạch, từ sớm đã được Xích Đế tài bồi, tiền đồ vô lượng, chúng ta theo hắn, đời này có gì phải hối tiếc.
- Mẹ nó, chúng ta chẳng lẽ không biết hắn là ai sao? Cái đồ lắm miệng.
Có người trong lòng mắng thầm, lại có không ít người đều biết tình cảnh rất xấu hổ của Đế Lưu hiện giờ, hắn trước đây quả thật từng được công nhận là người nối nghiệp của Xích Đế nhất mạch, nhưng dù sao hiện giờ thiên địa đã thay đổi, Đế Thích đại nhân trở thành Thái tử được Xích Đế nhất mạch công nhận, căn cơ ngàn năm trước của vị Đế Lưu đại nhân này đã sớm tan thành mây khói, nếu không thì hắn hiện tại cũng không cần phải mời chào thuộc hạ, hắn hiện giờ nếu muốn lấy lại tất cả những gì của mình ngàn năm trước thì đúng là nói dễ hơn làm, những người mình nếu theo hắn, về lâu về dài xem ra cũng khó nói là phúc hay họa.
- Ài, dù sao ra ngoài cũng phải góp sức cho người, không bằng mượn cơ hội này đầu nhập dưới trướng đế tử đi!
Cũng có người thầm thở dài một tiếng, lại hạ quyết định, phi thân lên không trung, lưu lại thần hồn lạc ấn.
Những người này cũng đều có tính toán riêng, hiện giờ rất rõ ràng, tiên mệnh của Phù Đồ Thiên Giới đã thuộc sở hữu của vị Đế Lưu đại nhân kia rồi, bọn họ muốn có được tiên mệnh, kiểu gì cũng phải góp sức cho hắn, mà cho dù có được tiên mệnh, sau khi rời khỏi cũng phải tìm người để nguyện trung thành, so với đến lúc đó đi tìm Đại La Kim Tiên khác, vậy chẳng thà lúc này trực tiếp sẵn sàng góp sức có vị đế tử này, thân phận còn có thể cao hơn chút!
Nói trắng ra là, tiên mệnh chính là căn cơ của tất cả, bọn họ cũng không có biện pháp khác để có được tiên mệnh!
Vả lại, vị đế tử này từ lúc ban đầu che chở cho họ, rồi đến vừa rồi xuất thủ chém giết thượng tiên, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, thật sự đã cứu về tính mạng của bọn họ mấy lần, cho dù hắn vừa rồi nói rất dễ nghe, khiến các tu sĩ tự nguyện, nhưng nếu mình không thực sự tán thưởng, như vậy hắn muốn trở mặt giết người, mình cũng chẳng chịu nổi. Thanh danh trước kia của vị đế tử này cũng không được tốt lắm!
Nói trắng ra là, lòng người như ma, nhất là những Tán tiên từ trong biển máu giết ra này, càng không thể không có chút tính toán nhỏ nhặt, chỉ có điều, thế lớn ép người, lời nói của Phương Hành mới nghe thì hào phóng, nhưng trên thực tế, cũng không cho dưa địa để họ lựa chọn!
- Xin được sẵn sàng góp sức cho đế tử nhất mạch, nguyện vượt lửa quá sông vì Đế Lưu đại nhân!
- Lão phu cảm niệm ân đức của đế tử, đã sớm quyết ý nguyện trung thành!
- Đế tử điện hạ, ta xin bán tính mạng của cả nhà cho ngươi, chỉ mong được theo ngài làm ra một phen nghiệp lớn.
Trong nhất thời, bắt đầu từ vị huynh đài chỉ còn nửa người đó, càng lúc càng nhiều người đi ra, để lại thần hồn lạc ấn trong không trung, có người thì tiêu sái lưu loát, có người mặt mày kiên quyết, cũng có người trù trừ do dự, nhưng tóm lại, theo càng lúc càng nhiều người lưu lại thần hồn lạc ấn, người còn lại cũng giống như cảm giác được áp lực vô hình nào đó, không thể không lưu lại lạc ấn theo.