Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 351 - Chương 1481: Chí Của Ngao Liệt

Unknown

 

Chương 1481: Chí của Ngao Liệt

 

Phương Hành thấy tên trên quyển trục càng lúc càng nhiều, trong lòng cũng rất vui mừng, sau đó hắn bất động thanh sắc tâm niệm khẽ động, một dòng thần thức chìm vào trong thức giới, vào khoảnh khắc này, thần niệm của hắn biến thành bóng người, xuất hiện ở trước mặt những người đang tu luyện trong thức giới của hắn, Thương Lan hải trưởng công chúa Ngao Trinh, Tam thái tử Ngao Liệt, cùng với Lộc Tẩu, Văn tiên sinh, Hoan Hỉ Cáp Mô, Thái Hư Bảo Bảo hiện giờ có quan hệ tâm đầu ý hợp Phương Hành, còn có các tùy tùng khi ở tiên cảnh liền thu vào dưới trướng, đều gọi tới hết!

 

- Ôi, cuộc sống của các ngươi thật quá nhàn nhã, cũng là đại gia ta ở bên ngoài mệt chết mệt sống.

 

Vừa gặp mặt, Phương Hành liền kể khổ.

 

- Rõ ràng là lúc trước ngươi không cho chúng ta đi theo ra ngoài, ngại chúng ta vướng chân mà.

 

Các tu sĩ đang tu luyện thức giới thấy Phương Hành trở về, cũng vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, kể ra thì bọn họ đúng là đã có một đoạn thời gian không gặp Phương Hành, tuy hắn trở về thức giới, cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng nếu không có chuyện gì, lại không muốn về, cũng khiến bọn họ không thể không ở trong thức giới tiềm tu, tinh nghiên thiên thư bí tàng Thái Hư Tiên Vương để lại, thực lực đều gia tăng không ít, nhưng đối với chuyện bên ngoài cơ hồ lại hoàn toàn không biết gì cả, cảm thấy mình cơ hồ cũng bị Phương Hành lãng quên!

 

- Ha ha, trước kia không cho các ngươi ra ngoài, là sợ lộ chân tướng, cũng sợ bị người khác khi dễ!

 

Phương Hành hoành nghiêm mặt, có chút đắc ý dào dạt nói:

 

- Hiện tại thì không sợ nữa rồi, ai cũng thể ra ngoài, mỗi người đều có tiên mệnh!

 

- Tiên mệnh?

 

Mọi người khi nghe thấy cái tên này, toàn bộ đều ngây người.

 

Mãi lâu sau vẫn không có ai lên tiếng.

 

Bọn họ biết rõ giá trị của tiên mệnh, lúc trước cũng vì thứ này mà đánh đến cùng với Cửu Đầu Trùng?

 

Hơn nữa bọn họ cũng biết, lần này Phương Hành tiến vào Tam Thập Tam Thiên, mục đích lớn nhất chính là để tìm kiếm tiên mệnh!

 

Vốn bọn họ gặp được Phương Hành, vẫn có nhiều điền muốn hỏi, rốt cuộc là có thành công hay không, ai ngờ được, thằng ôn này vừa gặp lại đã mang tới một kinh hỉ lớn như vậy, không chỉ lấy được tiên mệnh, còn lấy được không ít?

 

- Ái chà, biết là sư phó của ta rất lợ hại mà.

 

Cũng là đám đệ tử lợn béo ai nấy đều cảm thấy như là đương nhiên, mặt đầy hưng phấn đi tới.

 

Nhưng Phương Hành lại không chút khách khí đá bay chúng ra.

 

Đám vương bát đản này ai nấy đều là tài nguyên chồng lên, tu hành thì không nỗ lực, cao nhất cũng chỉ là kim đan, ngay cả rìa Nguyên Anh cũng chưa sờ tới, tiên mệnh tuy là thứ tốt, nhưng căn bản không phải chúng có thể tiếp xúc, không thể coi như là cám lợn được.

 

- Nào nào nào, tức phụ, tiểu cữu tử tới đây, hai cái này cho các ngươi trước.

 

Đá bay đám đệ tử lợn béo, Phương Hành cười tủm tỉm nhìn về phía Long nữ và Ngao Liệt.

 

Số lượng của tiên mệnh là có hạn, lần này tuy hắn thu hoạch không ít, nhưng cũng không thể cho hơn ba trăm Tán tiên ở bên ngoài một người một cái, nhất định phải cho đám người trong thức giới trước, dù sao luận về thân sơ, tín nhiệm, thậm chí là một số phương pháp phản chế, những người này đều hơn hẳn ba trăm Tán tiên dưới trướng vừa thu nạp kia, bản thân Phương Hành cũng minh bạch, nếu thực sự muốn luyện ba trăm người đó thành tiên binh dưới trướng mình, mình chưa chắc đã có kiên nhẫn đó, vẫn phải là đám Lộc Tẩu, Văn tiên sinh cùng mười người đó giúp mình mới được.

 

Lần này, liên tục trảm Thần Đồ Thái Tuế, Phong Quân Vũ Thiếp, Tiên Quân Trọng Sương, ba Thái Ất thượng tiên cùng với một Thần tộc sinh linh thực lực cường đại, trong mười vạn Tán tiên cũng chỉ còn sống hơn ba trăm người, từ tỉ lệ nếu nói mười vạn Tán tiên toàn quân bị diệt cũng không đủ, đối với Phù Đồ Thiên Giới mà nói, nội tình huyết tế này đã rất dày, ít nhất cũng sinh ra được hơn ba mươi tiên mệnh.

 

Đương nhiên, những tiên mệnh này Phương Hành không thể lấy đi toàn bộ, Phù Đồ Thiên Giới ý bị trấn áp ở đây, sở dĩ có thể kéo dài hơi tàn, cũng chính là à nhờ có tiên mệnh chống đỡ, nếu lấy đi toàn bộ tiên mệnh, vậy Phù Đồ Thiên Giới ý sợ là sẽ héo rũ trong năm tháng, cho tới hoàn toàn biến mất, cuối cùng hóa thành vô số tử tinh trong tinh không, chính vì thế, thăng tiên hội mỗi một ngàn năm đều sẽ sinh ra được mười tiên mệnh, nhưng phần thưởng cuối cùng lại chỉ có ba tiên mệnh mà thôi, bảy tiên mệnh còn lại là để cho Phù Đồ Thiên Giới ý!

 

Mà Phương Hành hiện giờ cũng ở định lấy mạng của Phù Đồ Thiên Giới ý, định để lại cho nó mấy cái.

 

Mà cuối cùng, tiên mệnh hắn có thể vận dụng cũng chỉ có hai mươi bảy cái.

 

Đương nhiên, trước mắt mà nói cũng đủ để chia rồi.

 

Hai cái đầu tất nhiên là cho Long nữ và Ngao Liệt, hai người này một là đại lão bà, một là tiểu cữu tử, chia cho họ trước cũng là thiên kinh địa nghĩa, không ai có ý kiến, sau đó thì lấy ra ba cái, cho Lộc Tẩu một cái, nói rõ là để hắn dùng một cái, hai cái còn lại thì bảo hắn thu lấy, lúc nào cảm thấy Văn tiên sinh và Hoan Hỉ Cáp Mô đáng tin thì cho hai người bọn họ, dù sao hai vị này đều là bởi vì cơ duyên xảo hợp mới đi theo Phương Hành, chưa đáng tin cho lắm!

 

Chia xong cho mấy người, liền lại lấy ra mười tiên mệnh, chuẩn bị chia cho mười vị luận đạo giả khi ở tiên kính đã đi theo Phương Hành, mười người này từng đều bị Thái Hư Bảo Bảo hóa ra tiên cảnh dụ đi, thực lực tốt kém lẫn lộn, có điều bởi vì tu luyện ba cuốn thiên thư trong Thái Hư tiên kính, bị loạn đạo tâm, trong lòng vẫn coi Phương Hành là nhất, rất trung thành và đáng tin!

 

Đương nhiên, tiên mệnh có thể cho họ, nhưng cũng bởi vậy mà dẫn tới một vấn đề khác, đó chính là đạo tâm có thông minh hay không!

 

Nếu luận về đạo tâm, vậy trừ Phương Hành ra, bất kể là Lộc Tẩu hay là Ngao Liệt, thậm chí là trưởng công chúa Ngao Trinh, hết thảy đều không có đạo tâm, lại hoặc là nói trong những người từ Thiên Nguyên đi qua Long tộc tiên lộ tới đây, cũng chỉ có Phương Hành và Cửu Đầu Trùng là đạo tâm kiên định thông minh, người khác, Lộc Tẩu và Ngao Liệt là đạo tâm có tỳ vết, từng bị ba cuốn thiên thư mê hoặc, Long nữ thì căn bản chưa tiếp xúc được tới một tầng đạo tâm này, mười vị hộ đạo giả đó thì căn bản chính là trực tiếp bị rối loạn tâm trí!

 

Tuy là vậy, bọn họ có thể có được tiên mệnh, nhưng trên tu vi căn cơ lại xuất hiện lỗ hổng cực lớn!

 

Mấy người tụ tập với nhau, nghị luận một lúc, lại đưa ra một kết luận, bọn họ vẫn có thể thành tiên, chỉ có điều sau khi thành tiên, e là tu vi khó có thể tiến thêm, tương lai muốn tu luyện tới Thái Ất thậm chí là Đại La cảnh, sẽ có hung hiểm rất lớn.

 

Trừ phi trước lúc bọn họ luyện hóa tiên mệnh, tìm được đạo tâm của mình!

 

Nếu không, tu vi càng cao, đạo tâm cũng lại càng khó thông minh.

 

Mà đối mặt với vấn đề này, người khác nhau sẽ có lựa chọn khác nhau.

 

- Mọi người đều có mệnh số của mình, trong đoạn thời gian này, ta dốc lòng tu hành trong thức giới của tỷ phu, cũng hiểu được rất nhiều điều, trước kia ta được trời cao ưu ái, được tỷ phu tặng cho đại cơ duyên trong Tạo Hóa Lôi Trì, nhưng trên ma luyện tâm tính thì vẫn kém rất xa, cho dù là ở trên tiên lộ cũng đều được tỷ phu lo liệu, có nhiều cử chỉ tùy hứng, lại vô ích với sự tu hành của mình, hiện giờ, tỷ phu lại trực tiếp cho ta tiên mệnh, ta nếu thuận lý thành chương nhận lấy, vậy chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ trở thành một phế vật há miệng chờ cơm!

 

Người thứ nhất đứng dậy, thái độ kiên định lại là Thương Lan hải Tam thái tử Ngao Liệt, ánh mắt hắn lướt qua Phương Hành, Long nữ, cười rất bình tĩnh, trong sáng, nhưng lời nói lại không cho phép ai hoài nghi:

 

- Cho nên tiên mệnh tỷ phu cho ta, ta sẽ giữ lại, nhưng ta sẽ không lập tức hóa tiên, ta muốn ra ngoài ma luyện, vừa hay tỷ phu có tin tức Tiên Quân Trọng Sương đưa tới, nghe nói ở Lục Ma thiên có một bộ phận người của Long tộc, tình cảnh gian nan, ta tính đi xem tình huống nơi đó, giúp bọn họ, coi như là thông qua hoàn cảnh như vậy để ma luyện bản thân, chờ khi các ngươi gặp lại ta, ta nghĩ sẽ đến phiên ta bảo hộ hai người các ngươi.

 

- Cái này...

 

Phương Hành hơi có chút do dự, trầm ngâm.

 

- Nhưng thực lực hiện tại của ngươi.

 

Long nữ rõ ràng cũng có chút lo lắng, vẻ mặt do dự.

 

- Tỷ tỷ, tỷ phu, ta là một con chân long, không thể cứ mãi được các ngươi nuôi như nuôi lợn được.

 

Tam thái tử Ngao Liệt nghe vậy lại bật cười ngẩng đầu lên, tuy đang nói cười, nhưng vẻ mặt lại vô cùng nghiêm túc.

 

- Nuôi như nuôi lợn có gì mà không tốt, ăn ngon, ngủ kỹ, tu hành cũng dễ.

 

Đám đệ tử lợn béo nghe vậy, nhất thời ai nấy không vui, đồng loạt trợn mắt lườm Ngao Liệt.

 

...

 

- Được rồi, ngươi đi đi!

 

Phương Hành nghe thấy, cũng chỉ cân nhắc một thoáng rồi sảng khoái đáp ứng.

 

Với bản tính của hắn, tất nhiên là hy vọng Ngao Liệt đi theo mình, nuôi như nuôi lợn cũng chẳng sao, không xảy ra chuyện mới là tốt, nhưng từ góc độ của trưởng bối mà nói, cũng biết rằng cách làm của Ngao Liệt là đúng, hắn quả thật cần một phen ma luyện chân chính!

 

Nếu nói cuộc sống khi còn bé của Ngao Liệt quá bi thảm, như vậy hắn hiện tại không nghi ngờ gì nữa chính là quá thuận lợi, sự quan tâm của Phương Hành khiến cho hắn cơ hồ không gặp bất kỳ phiêu lưu gì, tu vi cũng một đường tăng mạnh đến cảnh giới hiện giờ, thậm chí còn có thể trực tiếp thành tiên, nhưng như vậy tuy là có tiến bộ, nhưng tâm cảnh lại cơ hồ không đề thăng chút nào, lúc trước với tư chất chân long của nó, lại bị ba cuốn thiên thư Thái Hư Tiên Vương lưu lại mê hoặc tâm trí, mất đi đạo tâm, liền có thể thấy được hắn ở một đạo tâm tính này thật sự đã có thiếu sót rất lớn.

 

Mà hiện giờ, hắn tự nguyện đi tôi luyện một phen, đối với tu vi thậm chí là tâm tính của hắn đều có lợi ích rất lớn!

 

Đương nhiên, phiêu lưu cũng có, nhưng nếu không có nguy hiểm thì sao gọi là tôi luyện?

 

- Ài, ngươi vẫn phải cẩn thận một chút.

 

Long nữ thấy Phương Hành đã quyết định, trong lòng cho dù không nỡ, cũng chỉ có thể than khẽ một tiếng rồi đáp ứng, nàng ta dù sao cũng là chân long, tâm cao khí ngạo, lại há có thể không lý giải, lựa chọn này của đệ đệ mình chính là cách làm chính xác?

 

- Ngươi muốn đi thì đi đi, các loại bảo bối ta đều chia cho ngươi, có điều cũng có điều kiện!

 

Phương Hành trầm ngâm một phen, lại vẻ mặt ngưng trọng mở miệng nói.

 

- Điều kiện gì?

 

Ngao Liệt hơi ngẩn ra, cũng nghiêm túc hỏi.

 

Phương Hành lại bỗng nhiên bật cười, chỉ về phía đám đệ tử lợn béo:

 

- Dẫn đàn lợn này theo, ai nấy đều quá lười.

 

- Hả?

 

Một đám đệ tử lợn béo đang vui sướng khi người khác gặp họa nhìn Ngao Liệt đều triệt để ngây người, một lúc vẫn không có phản ứng.

 

- Ha ha.

 

Ngao Liệt cũng bật cười, không có hảo ý liếc đám lợn kia:

 

- Khi cần thiết, có cho phép xuất hiện thương vong không?

 

Phương Hành trả lời rất dứt khoát:

 

- Đừng chết sạch là được!

 

 

Bình Luận (0)
Comment