Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 371 - Chương 1572: 36 Thái Ất

Unknown

 

Chương 1572: 36 Thái Ất

 

 

 

- Bọn họ không ngờ lại hào phóng như thế?

 

Sau khi kiên nhẫn ở trong Loạn Lưu hải tham ngộ chặt đứt mười hai mệnh số, biến hóa tu vi trong cơ thể, Phương Hành cũng không lo mấy thế gia đó sẽ không đáp ứng đưa đồ mà mình muốn tới, dù sao thiếu chủ nhà họ cũng đang ở trong tay mình, đây chính là mặt hàng đáng giá, tiên nhân của Tam Thập Tam Thiên sinh con không dễ như phàm nhân, có thể nói chỉ có rất may mắn mới có thể sinh được con, quả thực giống như trời cao ban ơn vậy, giống như Đại Xích thiên Xích Đế, có thể có bốn nam một nữ, ở Tam Thập Tam Thiên chính là dị loại trong dị loại, xứng đáng bị sét đánh, tiên nhân bình thường, sống mấy vạn năm, nửa đứa con cũng không có cũng là bình thường.

 

Vậy lấy ít làm quý, bởi vậy cho dù là nơi nhân tình lạnh lùng như Đại Tiên giới, đối với con cái cũng rất trân trọng!

 

Nguyên nhân chủ yếu chính là ở đây, con đẻ ra rồi mà chết, không biết sau này liệu có lại nữa không.

 

Đương nhiên, tuy Phương Hành chắc chắn bọn họ sẽ đến, nhưng cũng không ngờ bọn họ lại đến nhanh như vậy, với suy nghĩ của hắn, những người này kiểu gì cũng phải châm chước một phen, sau khi ra giá rồi lại trả giá, mới đưa đồ tới, nhưng không ngờ, chỉ tới ngày thứ năm, người của Ám Ảnh thiên Mộng gia đã mặt mày lạnh lùng đưa tới ba cân ngộ đạo trà, sau đó ngồi trong đại sảnh chờ Phương Hành trả người.

 

- Ám Ảnh thiên sao có thể hào phóng như vậy, không phải là đùa ta chứ?

 

Phương Hành lúc ban đầu cũng không tin lắm, vô cùng hoài nghi mở phong ấn hộp ngọc tinh xảo ra, sau đó mở tráp, chỉ liếc vào trong một cái, liền lập tức lắp bắp kinh hãi, cảm giác được một loại lực lượng pháp tắc đập vào mặt, loại cảm giác đó không ngờ giống như có mười vị Thái Ất thượng tiên đồng thời phóng ra khí tức về phía mình vậy, hắn lấy lại bình tĩnh, cẩn thận quan sát, mới nhìn rõ bộ dạng của lá trà, chỉ thấy mỗi một phiến lá đều dài chừng một thước, xanh tươi động lòng người, giống như là mới từ trên cây trà hái xuống vậy!

 

Hắn nhón lấy một chút ngửi ngửi, liền ngửi được mùi thơm ngát, trong thức giới lập tức có quy tắc nào đó bị dẫn động, không ngờ trở nên sinh động, giống như bên trong lá trà này có thần lực nào đó, có thể khiến cho pháp tắc của người ta cường đại hơn.

 

Điều này khiến không khỏi líu lưỡi, ăn trà này vào, hoặc pha ra mà uống, không biết sẽ có hiệu quả mạnh cỡ nào?

 

Đại khái là một cái lá trà này có thể sánh bằng mấy trăm thậm chí là hơn một ngàn năm lĩnh ngộ của tiên nhân.

 

- Vật này thần dị, chẳng trách có thể coi là một trong những mạch máu của Tam Thập Tam Thiên.

 

Phương Hành biết sự quý giá của trà này, liền cầm mỗi một lá để kiểm tra kỹ càng, cuối cùng lại phát hiện, không ngờ đều là Tam Sinh trà thật, có thể cảm giác được rõ ràng pháp tắc đại đạo ẩn chứa bên trong, căn bản không thể là giả.

 

- Tiên dược ở đây rồi, thiếu chủ nhà ta ở đâu?

 

Bà lão áo lam của Mộng gia cố kiên nhẫn đợi hắn kiểm tra xong, liền lập tức một tay đè hộp ngọc, quát hỏi quát hỏi.

 

Nhìn bộ dạng đó của bà ta, thực sự là lo Phương Hành sau khi nhận đồ rồi sẽ đổi ý, không trả người cho bà ta.

 

Chỉ có điều, vị đế tử không nói đạo lý trong lời đồn này lúc này lại biểu hiện ra vẻ rất chú trọng đạo lý, cười lạnh một tiếng, liền vẫy tay, liền có một tấm bia đá từ sâu trong khô lâu thần cung bay ra, bị cột trên bia là một thượng tiên mặc giáp đỏ, khí tức suy sụp, khi bia đá dừng ở giữa điện, xích sắt bên trên rút đi như linh xà, người lập tức ngã xuống.

 

- Tiểu Ảnh nhi.

 

Mộng gia đại trưởng lão hô lên một tiếng, vội vàng chạy tới hai tay ôm lấy bảo bối của Mộng gia bọn họ, vươn thần thức ra tỉ mỉ kiểm tra mấy lần, chỉ sợ Đế Lưu sẽ động tay động chân trên người hắn, có điều sau khi kiểm tra mấy lượt lại phát hiện thiếu chủ nhà mình trừ bị chút thương thế, tu vi hơi hạ xuống ra thì cả người vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, không có bất kỳ cấm chế nào.

 

- Mông ma ma, ngươi mau dẫn ta đ đi, nơi này. . . Nơi này đáng sợ lắm.

 

Nhất là khi tiểu Ảnh nhi kia gọi ra cách xưng hô mà hắn gọi từ nhỏ, Mộng trưởng lão càng yên tâm hơn, xác định trên người thiếu chủ không bị người ta hạ cấm chế, cũng không chịu ám thương gì, cho nên mới hơi yên tâm, cuối cùng cũng có thể báo cáo kết quả công tác cho lão chủ nhân của Ám Ảnh thiên rồi, liền lạnh lùng bỏ lại một câu, dẫn theo thiếu chủ Mộng Ảnh Nhi vội vàng rời đi.

 

- Món nợ này Ám Ảnh thiên ta sẽ nhớ kỹ!

 

- Ha ha, nói giống như ta có thể quên được vậy.

 

Phương Hành nhìn bóng dáng của bà ta rồi bật cười, bộ dạng rất là khinh thường.

 

Cũng bởi vì Mộng gia trưởng lão này thuận lợi đón được thiếu chủ nhà mình về, rất nhanh, ngày thứ sáu, Thái Nhạc Thiên tông cầm theo mười viên Cửu Chuyển Cửu Chân Ngộ Đạo đan đăng môn, Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên cầm theo trăm viên Tứ Cửu Chuyển Sinh liên tử cùng với ba vị lão tiên áo bào trắng của Ám Sương thiên cầm ba cân thái cổ ngọc sương tới cửa, thành thành thật thật giao ra, sau đó thì mở miệng đòi người.

 

Nhìn bộ dạng hào phóng của bọn họ, Phương Hành cảm thấy rất hoài nghi, qua nét mặt của bọn họ, lại nhìn ra khi bọn họ giao ra ngộ đạo tiên dược trong tay, dường như cũng không hề đau lòng, thậm chí còn lộ ra có chút vui vẻ, chỉ là khi nhìn thấy các thiên kiêu sụp sụp mệt mỏi, hận ý đối với mình càng sâu hơn một tầng, điều này khiến hắn cảm thấy hoài nghi, trong suy nghĩ của hắn, giao ra thứ tốt trong tay mình, tất nhiên là phải vừa đau lòng vừa phẫn nộ, sao lại thể hiện ra vẻ phong đạm vân thanh như vậy được?

 

- Nếu những tiên dược này không bị động tay động chân, vậy nhất định là bọn họ có được bồi thường nào đó.

 

Phương Hành nhíu mày, tuy không có bất kỳ chứng cớ gì, nhưng cũng lờ mờ đoán được khả năng nào đó.

 

- Được rồi, đều mang đi đi!

 

Trong vẻ trầm ngâm, Phương Hành cũng nghĩ nhiều nghĩ nhiều, vung tay bảo họ dẫn người đi.

 

Đối với sự hào phóng này của hắn, đám người Lộc Tẩu vừa mới xuất quan cũng có chút lo lắng, không nhịn được hỏi thêm vài câu.

 

Nhưng đối với điều này, Phương Hành lại vô cùng yên tâm, cười lạnh nói:

 

- Cứ để bọn họ dẫn đi.

 

Nhìn bộ dạng tự tin đó của hắn, đám người Lộc Tẩu dường như đoán được gì đó, cũng không hỏi nhiều.

 

Phương Hành thì không bận tâm, gọi ra các tiên tướng có được tiên giác phong ấn, lấy ra mấy lá Tam Sinh trà, dùng Tam Muội Chân Hỏa luyện hóa, sau đó phân cho các tiên tướng, dựa theo lẽ thường, kỳ thật ngộ đạo tiên dược đều có tính thiên hướng, ví dụ như Tam Sinh trà có hiệu quả nhất với tiên nhân chưởng ngự tiên giác biến ảo, có thể đề cao cho loại tiên giác này, nhưng việc này cũng không phải tuyệt đối, trước khi nắm giữ tiên giác khác, uống trà này cũng có lợi ích tương tự, chỉ là hiệu quả so với người tu luyện loại tiên giác biến ảo thì kém hơn chút mà thôi!

 

Rất nhanh một nồi tiên trà được nấu sôi, hương thơm bay xa vạn dặm, trên nồi tinh khí biến ảo, tựa như ảo mộng, hít một hơi trà liền giống như rơi vào luân hồi, trong một suy nghĩ đã qua tam sinh, trải qua bách thái, trong lòng lĩnh ngộ sinh diệt vô tận.

 

- Ha ha, tuy vẫn cảm thấy uống trà không bằng uống rượu, nhưng nể tình nó là Tam Sinh trà, miễn cưỡng phá lệ vậy!

 

Phương Hành cười to, trước tiên rót một hồ lô, thưởng cho tiểu tiên tướng Tưởng Tuần từng thủ chắc trung môn, tiểu tiên tướng này bởi vì lúc ấy thủ vệ có công, đã được Phương Hành bù cho một đạo pháp tắc, hiện giờ lại trở thành người đầu tiên được ban thưởng Tam Sinh trà!

 

Rồi sau đó, chư tiên liền theo công huân mà Văn tiên sinh ghi lại cho họ, giống như tiểu hài tử đứng thành hàng, từng hồ lô được phát xuống, nhìn bộ dạng của những người đó, còn chưa uống Tam Sinh trà mà như đã say rồi vậy!

 

Nói một cách chính xác, những tiên tướng này tuy thông minh, cũng có sở trường riêng, nhưng luận về xuất thân, trừ mấy dị loại thần thần bí bí, trên người có một số nhân quả ra thì đại bộ phận đều là xuất thân thấp kém, bằng không lúc trước cũng sẽ không lưu lạc tới mức phải tiến vào Đồ Phù thiên để tranh đoạt tiên mệnh, hiện giờ bọn họ từ trên tay Phương Hành có được tiên mệnh, đã là đại tạo hóa mà ngủ mơ cũng cười rồi.

 

Mà hiện giờ, không ngờ lại có Tam Sinh trà chỉ có trong truyền thuyết mới có thể nhìn thấy để uống, lại càng giống như là tạo họa mà trong mơ cũng không thấy, sau khi cầm lấy hồ lô, rõ ràng đều là hán tử sắt đá mà ai nấy hốc mắt đỏ au, còn có người cảm động tới rơi nước mắt.

 

Nhất là vị tiên tướng nửa người kia, còn gào khóc ôm đùi Phương Hành!

 

- Bản đạo chủ đã nói rồi, chỉ cần các ngươi ra sức, sẽ không để các ngươi phải chịu thiệt đâu!

 

Phương Hành một cước đá văng lão huynh nửa người, tự mình bưng một chén Tam Sinh trà, mặt mày tươi cười, ra hiệu cho chư tiên.

 

- Dù lên núi đao, xuống biển lửa cũng không tiếc thân này, hiệu lực cho đế tử!

 

Chư tiên từ xa cúi đầu về phía Phương Hành, sau đó cùng uống.

 

Trong sân tiên khí mờ mịt, tinh khí bốc hơi, bên trong thần cung to như vậy, tiên lực cuồn cuộn.

 

Lần đầu tiên uống Tam Sinh trà, hơn nữa là dùng đại đỉnh nấu ra, tất nhiên không thể khiến bọn họ lập tức có tu vi của Thái Ất thượng tiên chân chính, nhưng nếu ngày ngày có thể hưởng trà này, cộng với bọn họ khắc khổ tu hành, đạo lực lượng pháp tắc được Phương Hành phong ấn vào trong cơ thể bọn họ sẽ giống như cỏ dại sinh trưởng tốt, từng ngày từng ngày tăng trưởng tu vi cho bọn họ.

 

Loại đề thăng tu vi này quả thực chính là đáng sợ.

 

Bởi vì dưới tình huống bình thường mà nói, trong Tam Thập Tam Thiên mấy ngàn năm thậm chí là vạn năm mới sinh ra một vị Thái Ất thượng tiên, ở dưới tay Phương Hành, sau khi có pháp tắc phong ấn của hắn cùng với những ngộ đạo tài nguyên mà ở Đại Tiên giới cũng đều vô cùng trân quý này, nhanh thì chỉ cần mấy tháng, chậm nhất thì cũng chỉ mấy năm thời gian là có thể chân chính xuất hiện ở trước mắt.

 

Lộc Tẩu và Văn tiên sinh đứng sau lưng Phương Hành, hai người bọn họ cũng cũng mỗi người được một nồi, lúc này vẫn chưa vội uống, nhìn các tiên tướng đứng thành hàng trong điện, hai người bọn họ lúc này cũng có chút trợn mắt cứng lưỡi, trong lòng luôn cảm thấy có một loại cảm giác không chân thực, nhưng hồ lô trong tay lại đang nhắc nhở bọn họ tính chân thật của chuyện này, khiến bọn họ ở trong lòng xuất hiện một loại tư vị cực kỳ quái dị!

 

- Đây chính là ba mươi sáu vị Thái Ất thượng tiên dự bị.

 

Cũng không biết trải qua bao lâu, hai người bọn họ mới nhìn nhau một cái, đồng thời cúi đầu cảm khái!

 

 

Bình Luận (0)
Comment