Lược Thiên Ký ( Dịch Full )

Chương 372 - Chương 1573: Đại Xích Thiên Tiên Sứ

Unknown

 

Chương 1573: Đại Xích thiên tiên sứ

 

 

 

Từ sau trận đánh ở Loạn Lưu hải, thấm thoát đã mấy tháng trôi qua, chiến trường vực ngoại này thủy chung vẫn vắng lặng không tiếng động.

 

Binh tướng phản nghịch của Thiên Nguyên, tục truyền vẫn đang đóng quân ở một bờ khác của Đa Bảo Tiên Hà, thu thập rất nhiều tài nguyên trân dị hiếm thấy trong tinh vực, có điều bởi vì do đại quân tiên giới đóng quân, động tác thu thập của bọn họ tiến triển vô cùng thong thả, mà liên quân tiên giới cũng thỉnh thoảng lại điều ra tiểu đội chính tiên, tấn công từ các phương hướng, cắt đứt động tác của Thiên Nguyên tu sĩ, đấu pháp quy mô nhỏ, chém giết thường xuyên phát sinh, có thắng có bại, nhưng trên đại cục, đại quân tiên giới lại biểu hiện ra sự kiên nhẫn dị thường, liên tục nửa năm vẫn không có chiều hướng điều khiển đại quân, trận đánh của Phương Hành ở Loạn Lưu hải ngược lại trở thành một lần tập sát có quy mô lớn nhất ở chiến trường vực ngoại từ lúc đại quân tiên giới đi tới.

 

- Bọn họ rốt cuộc đang đợi gì?

 

Phương Hành trong thời gian mấy tháng này dĩ nhiên cũng đã chuẩn bị đầy đủ.

 

Đối với tu vi bản thân, cảm ngộ pháp tắc, thần thông thôi diễn của hắn đều có thu hoạch, thực lực tăng mạnh!

 

Mà đám Thái Ất tiên tướng dưới trướng hắn, dưới sự trợ giúp của ngộ đạo tiên dược, thực lực tăng mạnh, theo lý thuyết thì những ngày tháng thanh tĩnh này là hắn thích nhất, nhưng trong những ngày này, Đế Thích nhất mạch dường như đã trực tiếp quên mất sự tồn tại của hắn, rất lâu vẫn không có tin gì, mà ngũ đại thế lực sau khi đón về con tin trong tay hắn, cũng đều trở nên thành thật, không có một chút động tĩnh nào, những năm tháng bình tĩnh thế này ngược lại khiến hắn càng cảm thấy không vững tâm.

 

Đại quân Tiên giới đã tới chiến trường vực ngoại gần một năm, vì sao vẫn chưa phát động tấn công đối với Thiên Nguyên phản tu!

 

Liên quân tiên giới, tứ đại tiên soái, rốt cuộc có tính toán gì?

 

Chẳng lẽ cứ giằng co mãi như vậy à?

 

Những đợt tập kích quấy rối quy mô nhỏ đó có lẽ Đại Tiên giới chiếm thượng phong, nhưng dẫu sao cũng vẫn vô ích đối với đại thế.

 

Có lẽ mấy vấn đề này, trong cao tầng của đại quân tiên giới sẽ có đáp án, nhưng Phương Hành trên danh nghĩa là đế tử, nhưng quan hệ với cao tầng các phương diện lại thật sự quá kém, tất nhiên cũng chỉ có thể hai mắt như mù, hơn nữa hắn trong mấy tháng này, chuyện trên tu hành thật sự không thể kéo dài, cho nên cũng chỉ đành một lòng tăng cường tu hành, chuyện khác tạm thời gác sang một bên, cứ mặc bọn họ.

 

Nhưng khi Phương Hành quyết định muốn sống những ngày thanh tĩnh, những tiên soái đó cuối cùng cũng có động tĩnh!

 

- Phụng lệnh của Tử Huyền tiên soái, Kim Tiết Thượng Tiên tướng Đế Lưu tới Huyền Tinh điện nghị sự!

 

Một ngày sau sáu tháng, một vị sứ giả từ cửu thiên hàng lâm, tới trước Loạn Lưu hải, thông báo cho thủ vệ, cao giọng tuyên chỉ.

 

- Tử Huyền lão nhân gọi ta tới nghị sự?

 

Phương Hành đang bế quan tu hành trong Loạn Lưu hải có chút kinh ngạc, hắn biết rằng, đại quân tiên giới ở bất ngoài, bất luận là có chiến sự hay không, các Tử Tiết đại tiên tướng cùng với đám người trưởng lão, tộc trưởng các phương đều sẽ nghị sự mỗi tháng, chỉ có điều mình mặc dù là đế tử, nhưng dưới tay chỉ có ba trăm Cáp Mô quân, Tử Huyền tiên soái là nể mặt mình cho nên mới cho mình một cái danh Kim Tiết Thượng Tiên tướng, lại không có tư cách tham gia nghị sự bực này, đang thanh tĩnh mấy tháng, sao hôm nay hắn bỗng nhiên nhớ tới phái người đến gọi mình?

 

- Được, đi thì đi!

 

Tuy trong lòng đầy kinh ngạc, nhưng Phương Hành cũng không nhiều lời, chút quy củ chim đỗ quyên này hắn vẫn biết, đại quân trong trận, cho dù hắn và Đế Thích, trên danh nghĩa đều là cấp dưới của Tử Huyền tiên soái, hiện giờ tiên soái gọi, sao cho họ được lắm miệng hỏi nhiều?

 

Rất nhanh liền gọi Văn tiên sinh, huynh đài nửa người theo mình đi, lại lệnh cho Lộc Tẩu trấn thủ Loạn Lưu hải.

 

Lúc Phương Hành theo sứ giả tới nơi đóng quân của tiên soái, liền thấy trong Huyền Thiết đại điện, thống lĩnh các phương đã ngồi đầy, Đại Xích thiên nhất mạch tiên soái Tử Huyền đại tiên ngồi xếp bằng ở chính giữa, phía sau là một đám tiên tướng và phụ tá trực thuộc hắn, mà ở bên tay trái hắn, Đế Thích mặc quần áo trắng ngồi xếp bằng ở đó, vị trí bên phải trống không, mà hai bên thì phân biệt là thủ lĩnh của Thượng Thanh Thiên, Ám Sương thiên, Cửu Lĩnh Phượng Hoàng thiên, Ám Ảnh thiên, ngay cả Thanh La tiên tử cũng chiếm một vị trí. . .

 

- Đế Lưu điện hạ, đi vào nghị sự đi!

 

Cửa điện, một vị tiên tướng mỉm cười nghênh đón, mời Phương Hành vào.

 

Trong nhất thời, không biết bao nhiêu ánh mắt đều nhìn về phía cửa đại điện, trong ánh mắt đều có vẻ oán độc, phẫn hận, Phương Hành đường đường là đế tử, hiện giờ đến đại điện nghị sự, không ngờ không có một phương thế lực nào lên tiếng chào hỏi, thật sự cũng rất khó coi.

 

Hơn nữa vẻ bất thiện trong ánh mắt của chư vị Thái Ất thượng tiên, Tử Tiết đại tiên tướng đó cũng khiến hai người bọn Văn tiên sinh chột dạ!

 

Cũng là Phương Hành coi như không thấy, mỉm cười cúi đầu chậm rãi đi vào đại điện, ánh mắt lướt qua trên mặt mỗi người đang nhìn hắn, không hề có vẻ tránh né, trực tiếp lạnh lùng nhìn lại, hắn dù sao cũng là đế tử, lại ở trong trường hợp thế này, cũng không ai dám nhìn thẳng hắn, khi ánh mắt hắn lướt tới thì đều thản nhiên thu về, mà Đế Thích thì ngay cả ngẩng đầu nhìn hắn một cái cũng không, Phương Hành liền ưỡn ngực, giống như một con gà trống đắc thắng nghênh ngang ngồi xuống bên phải tiên soái.

 

- Nếu Đế Lưu điện hạ đã đến, vậy thì nhân tuyển đi sứ tới Thần Tiêu cung cũng nên định ra rồi chứ?

 

Vẻ mặt của Tử Huyền tiên soái vẫn là bộ dạng thần du thiên ngoại, chỉ chậm rãi đảo qua Phương Hành một cái, khẽ gật đầu liền di dời ánh mắt, đợi cho Phương Hành ngồi xuống rồi, hắn mới chậm rãi lên tiếng, bộ dạng hữu khí vô lực.

 

- Ha ha, tiên soái nói đúng, có điều ý kiến của các phương chúng ta vẫn là như vậy!

 

Nghe thấy tiên soái hỏi, bà lão áo lam của Ám Ảnh thiên Mộng gia ngồi ở vị trí thứ ba bên tay phải hắn cười nhạt mở miệng nói:

 

- Tiểu nha đầu tự xưng là Thần Chủ đó, người khác không biết nàng ta, nhưng ta thì biết, kỳ thật nàng ta vốn là nữ hầu bên cạnh Quảng Thành Tiên Vương, chỉ vì từng lăng nhăng với một ma đầu khiến Quảng Thành Tiên Vương tức giận, cho nên mới bị bắt vào tiên lao, chỉ có điều nàng này mạng lớn nên chạy thoát được, về sau nghe đồn có được thiên công truyền thừa của một vị thái cổ tiên tổ nào đó, thực lực tiến nhanh, dã tâm cũng theo đó mà vươn xa, không ngờ cấu kết sinh linh Thần tộc vẫn luôn không phục sự quản thúc của Tam Thập Tam Thiên, tự lập Chúng Thần minh đối địch với tiên giới.

 

- Chỉ bởi vì trong ngàn năm này, Tiên Vương chinh chiến, không ai có thời gian để ý tới nàng ta, để nàng ta có chút thành tựu, lêu lổng ở tinh vực, thu phục các Tiểu Tiên giới, tích lũy được chút nội tình, kỳ thật Tiên Đế chỉ cần vươn tay ra là có thể diệt được nàng ta rồi, chỉ có điều nàng ta có chút khí vận, cố tình xâm nhập lúc Tiên Đế phong quan, cũng để nàng ta tránh được một kiếp, hiện giờ dồn binh tới thượng du Đa Bảo Tiên Hà, ngồi nhìn đại quân tiên giới và Thiên Nguyên phản tu giằng co, tâm này đáng tru, sự uy hiếp của nàng ta đối với Tam Thập Tam Thiên, cũng lớn hơn chút so với Thiên Nguyên, tạm thời bỏ qua cũng được, nhưng có một số điều kiện lại không thể đáp ứng!

 

Một người trong ba vị lão tiên áo bào trắng của Ám Sương thiên nghe vậy cũng gật đầu nói:

 

- Mộng lão tiền bối nói có lý, có điều với thế cục trước mắt mà nói, chúng ta liên hợp với Thần Chủ là thế ắt phải làm, theo lão phu thấy, các loại điều kiện Thần Chủ đó đề xuất chỉ là có ý thăm dò mà thôi, nếu nàng ta ra giá trên trời, vậy chúng ta trả giá dưới đất, một số vật không quan trọng, cho nàng ta cũng không sao, dù sao cũng chỉ là một con kiến nho nhỏ, cho dù ăn no tới mấy, lại há có thể cản được bước của voi? Nhưng một số vật mấu chốt thì không thể tùy tiện đáp ứng nàng ta được, vào thời điểm mấu chốt thì nể mặt nàng ta một chút, thân phận của người đi sứ không thể quá thấp, nhất định phải khiến nàng ta an tâm dụng binh mới được.

 

Phương Hành vừa tiến vào, không đầu không đuôi, chợt nghe thấy mấy câu nói đó lại không khỏi ngẩn ra.

 

Bà mẹ hờ này hắn rất quen, Thiên Nguyên lúc trước bị nàng ta hại cho không thành bộ dạng, có thể nói là vô địch, hơn nữa Phương Hành cũng biết, lúc ấy giá lâm Thiên Nguyên, kỳ thật chỉ là một đạo phân thân nàng ta luyện ra mà thôi, chân thân căn bản không biết ở tinh vực nào, hiện giờ cũng từ trong lời nói của những người này nghe ra được, chân thân của Thần Chủ không ngờ ở ngay thượng du của Đa Bảo Tiên Hà, hơn nữa đang chỉ huy đại quân của Thần tộc, tạo thành thế chân vạc với hai phương thế lực Tam Thập Tam Thiên và Thiên Nguyên, mà chuyện những người này thương nghị là kết minh với nàng ta như thế nào?

 

- Đáp ứng nàng ta những điều kiện này cũng không sao, nhưng nếu nàng ta không chịu đáp ứng dụng binh, với âm phụng dương vi thì sao?

 

- Ha ha, nếu nàng ta không phải kẻ ngốc, sẽ không dám chọc vào đại họa này đâu!

 

- ...

 

- ...

 

Tiếng tranh luận vang lên không ngớt.

 

- Không biết ý của đế tử như thế nào?

 

Vào lúc Phương Hành nghĩ về chuyện của Thần Chủ, không để ý tới trận nghị luận giống như trẻ con cãi nhau này, Tử Huyền tiên soái bỗng nhiên xoay người lại, có chút hứng thú hỏi một câu, hắn mới phát hiện tất cả ánh mắt ở chung quanh đều đang nhìn về phía hắn!

 

- Ta? ý gì thế nào?

 

Phương Hành cũng hơi ngẩn ra, nhíu mày hỏi.

 

Tử Huyền tiên soái cười khẽ, nói:

 

- Đại Xích thiên ta muốn sai một vị sứ giả tới thượng du Đa Bảo Tiên Hà, đi sứ Thần Tiêu cung, truyền đạt thiện ý của Đại Xích thiên ta, người đi sứ không cần chém giết chinh chiến, chỉ cần truyền đạt ý tứ của Đại Xích thiên ta là được, chính là một kiện công lớn, trải qua thương thảo, chư vị có mặt ở đây đều cảm thấy điện hạ là người thích hợp nhất, chỉ không biết ý điện hạ như thế nào?

 

- Được!

 

Phương Hành nghe thấy vậy hơi ngẩn ra, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.

 

- Hả?

 

Chư tiên nghe vậy, đều lấy làm lạ, ánh mắt vừa sợ vừa nghi, đều nhìn về phía hắn.

 

Phương Hành ánh mắt bất thiện lườm lại:

 

- Sao? Có vấn đề gì à?

 

Mọi người lập tức đều quay đầu đi, đồng thời lắc đầu, miệng la hét:

 

- Không, có vấn đề gì đâu!

 

Trong ánh mắt của Tử Huyền tiên soái cũng hơi có chút kinh ngạc, mỉm cười nói:

 

- Nếu đế tử đã đáp ứng thì được rồi, trong khoảng thời gian này ta đã mấy lần có thư qua lại với Thần Chủ, mọi việc đã định, chỉ có mấy vấn đề nho nhỏ cuối cùng là chưa đạt thành thống nhất, nhưng cũng không ảnh hưởng tới quyết định dụng binh của nàng ta, điện hạ cũng không cần phải lo lắng, chỉ cần cầm thư của lão phu tới cho nàng ta là được rồi, ha ha, việc này mặc dù đơn giản ,nhưng cũng phải được điện hạ chính miệng đáp ứng mới được, nếu không, bổn soái cũng không có tư cách cường hành yêu cầu ngươi làm chuyện này.

 

 

Bình Luận (0)
Comment