Chương 1583: Vạn pháp bất xâm
- Đế tử này lớn gan thật, không ngờ thực sự dám gây sự ở Thần vực?
Phương Hành, hoặc nói là Đế Lưu trong mắt thần tộc sinh linh vừa xuất thủ, thật sự chấn kinh chư tiên.
Không ai ngờ rằng, hắn lại thực sự tàn nhẫn đến vậy, chẳng lẽ hắn không sợ khiến người tức giận, không thể sống sót ra khỏi Thần vực sao?
- Đế Lưu, ngươi dám đả thương sinh linh Thần tộc ta, Thần Minh ta trên dưới sẽ không chết không ngừng với ngươi!
Thông Cổ Thần Vương vào khoảnh khắc này lạnh lùng quát lớn, ánh mắt hung lệ, nhưng vừa rồi hắn dưới sự bức bách của kiếm quang quỷ dị đó đã lui ra trăm dặm, để Đế Lưu khống chế cự ngạc, còn muốn cứu thì dĩ nhiên đã không kịp, bất kể là như thế nào, Đế Lưu cũng có thể giết chết cự ngạc trước khi hắn kịp xuất thủ, hắn lúc này khóc cũng không được, cười cũng không xong, không ngờ cứng đờ tại chỗ.
- Ngươicó biết ta là ai mà dám giết tiên binh của ta không?
Phương Hành lúc này lại căn bản không để ý tới hắn, chỉ là ánh mắt âm trầm, nhìn về phía cự ngạc đó.
- Ngươi dám. . . Bản thần gia. . . Ta. . . Ta không. . . Không giết người của ngươi. . .
Cự ngạc đó tất nhiên cũng không bình thường, chỉ là xuất kỳ bất ý, mới bị một đao của Phương Hành kề lên cổ, vốn còn có chút hung hoành, vẫn muốn liều lĩnh cãi mấy câu, nhưng dưới khí diễm đáng sợ của Khi Thiên Phách Man đao, một chút kiên cường đó không ngờ không thể đề lên được, tự xưng trong miệng thay đổi mấy lần, lần sau nhát gan hơn lần trước, nếu Phương Hành không dám giết nó, nó tất nhiên dám cuồng, nhưng lúc này, một loại bản năng trực giác, lại khiến nó tin rằng, vị đế tử này không phải đang nói đùa nó, thanh đao này . . . Quả thật là khủng bố!
- Ngươi có giết hay không không quan trọng.
Phương Hành cúi đầu nhìn mắt trái của nó, nặng nề lên tiếng, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía những người khác, cười khẽ:
- Quan trọng là, tiên binh dưới trướng ta không thể chết oan uổng. Mà những người này. . . Không ngờ thực sự cho rằng bản đế tử không dám giết ngươi?
Khi nói đến đây, ánh mắt của mọi người chung quanh đều hướng về phía hắn.
Sinh linh Thần tộc ánh mắt vừa sợ vừa nghi, mà chư tiên thì lại vừa kích động vừa hưng phấn!
- Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền, nghiệt súc ngươi không chỉ giết người, còn ăn tiên binh của ta, tội ác tày trời, nếu để ngươi sống thì Tiệt đạo đạo chủ ta đây còn mặt mũi nào mà làm thủ lĩnh của người ta nữa?
Khi nói ra những lời này, Khi Thiên Phách Man đao trong tay Phương Hành cũng trực tiếp hạ xuống!
- Ngươi dám?
- Ái chà.
Vào một thoáng này, các loại tiếng kêu đều vang lên, có tiếng gầm, có tiếng kinh hô.
Nhưng bất kể là ai đều không ngăn cản được một đao này của Phương Hành!
- Phập!
Khi Thiên Phách Man đao tỏa ra hung diễm vô biên, đao khí bay ra mấy dặm, trực tiếp chém lên đầu cự ngạc đó!
Cự ngạc đó vẫn dùng bản thể, thân hình cực to, giống như là núi nhỏ, một đao này chém xuống, lực lượng quá mạnh mẽ, cũng trực tiếp bổ xuống cái đầu khổng lồ của nó, máu đen giống như sóng thần phun ra, thấm đầy người những sinh linh Thần tộc ở chung quanh không tránh kịp, loại cảm giác đó giống như là bị dội một gáo nước lạnh, thần tộc sinh linh vừa được cự ngạc này kích khởi chút đảm lượng trong lòng, lại bị một gáo máu nóng này trực tiếp khiến cho tắt lụi.
Chung quanh là một mảng tĩnh mịch, tất cả mọi người đều trầm mặc, trong lòng hoảng sợ, không dám lên tiếng.
- Đế Lưu điện hạ, ngươi quá đáng quá rồi.
Mà trong một mảng trầm mặc này, Thông Cổ Thần Vương gầm lên một tiếng, một thân thần uy kích động, rõ ràng là thực sự tức giận rồi.
- Vẫn chưa tính là quá đáng đâu!
Chỉ có điều, ngay cả hắn cũng không ngờ, lửa giận trong lòng mình vừa bốc lên, còn chưa nghĩ xong là có nên xuất thủ trấn áp Phương Hành hay không, vị đế tử vừa một đao gọn gàng tới cực điểm chém đầu cự ngạc này lại đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt lành lạnh, sát khí đại thịnh, sau đó ầm một tiếng một bước ra, Khi Thiên Phách Man đao trong tay vẽ ra đao khí dài mấy chục dặm, vắt ngang một phương tinh vực, chém đầm lầy ở chung quanh thành hai nửa, dùng khí thế không thể kháng cự trực tiếp chém về phía Thông Cổ Thần Vương!
- Giết người còn chưa tính, không ngờ còn động thủ với ta?
Thông Cổ Thần Vương vừa sợ vừa giận, trong lòng lửa giận khôn tả, thậm chí cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Cho dù vị đế tử này có điên tới mấy cũng không thể điên tới mức độ này chứ?
Không tiếc khiến việc kết minh thất bại mạo hiểm chém cự ngạc còn chưa nói, không ngờ còn xuất thủ với mình?
Hắn là đang tìm chết à?
Có điều, trong lòng có kinh ngạc tới mấy thì lúc này cũng chẳng buồn nghĩ nhiều.
Một đạo đao khí đáng sợ ở đằng trước, Phương Hành hai mắt đỏ rực, sát khí đại thịnh ở đằng sau, đều đang hướng về phía mình.
- Cũng được, để bổn vương lĩnh giáo một chút thần thông của Đại Xích thiên đế tử!
Dù sao cũng đường đường là Thần Vương, Thông Cổ Thần Vương không bị Phương Hành dọa sợ, ngược lại sát khí trong lòng bị hắn khơi dậy, mười ngón tay búng trong không trung, giống như kéo ra vô số sợi tơ màu đen, hoặc như là trong những cái búng tay phức tạp này thay đổi biến hóa quy tắc nào đó trong thiên địa, chỉ trong chớp mắt, bên trong thiên không đột nhiên xuất hiện ba bóng đen, càng lúc càng lớn, mang theo khí thế không thể chống đỡ thẳng tắp giáng xuống, không ngờ chính là ba hung thần màu đen cao trăm trượng, một thân ma tức mãnh liệt khó lường!
Ba vị hung thần đó giống như hình người nhưng lại không giống sinh linh, cũng giống như là xương khô vậy, nhưng trên người bọn họ có khí tức mà chỉ sinh linh mới có không ngừng dập dềnh, thậm chí là lực lượng thần thông, hung thần cầm búa từ xa bổ xuống, mây trôi chung quanh liền đột nhiên bắt đầu biến ảo khó đoán, lôi điện màu đen vô tận theo lực lượng của một búa này mà tăng vọt, ầm ầm đánh xuống phía dưới!
Mà hung thần cầm kiếm thì một kiếm chém xuống, trong thiên địa dã hỏa dầy đặc, hóa thành từng bàn tay, không ngừng tóm về phía Phương Hành, loại cảm giác đó căn bản chính là như hình với bóng, người đến đâu, hỏa chưởng này sẽ vỗ tới đó, quả thực còn linh hoạt hơn so với tu sĩ bình thường điều khiển. Có thể vận chuyển thần thông quỷ dị như vậy, tuyệt đối không thua gì tiên giác chi lực của Thái Ất thượng tiên, nhưng hiện giờ, lại theo một kiếm của hung thần đó mà tùy tiện xuất hiện, thực sự khiến người ta khó có thể tưởng tượng. . .
- Vù.
Hung thần cầm đao cuối cùng thì hạ xuống phía trước Phương Hành, một đao chém tới, trên đại địa, hung phong nổi lên bốn phía, phô thiên cái địa chém về phía Phương Hành, đi qua đâu, đại địa đều như vỏ trứng bị lột từng lớp, gió cuốn cát đá, uy lực càng mạnh hơn, có vòng xoáy, có bắn thẳng, giống như một bức tường gió từ tinh thần cho tới đại địa đều được bao phủ bên trong!
Ba hung thần, thoạt nhìn thì tử khí trầm trầm, nhưng ai có thể ngờ rằng, bọn họ không ngờ mỗi người đều nắm giữ một đạo tiên giác chi lực không thua gì Thái Ất thượng tiên, loại trường hợp này thực sự rất nằm ngoài ý liệu, bản thân Phương Hành cơ hồ là trong nháy mắt đã bị bao phủ.
- Đạo chủ!
Nhìn thấy một màn đáng sợ này, đám người Lộc Tẩu đều biến sắc, thất thanh gầm lên.
Mà sinh linh Thần tộc ở chung quanh thì vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, cơ hồ muốn vỗ tay khen hay.
- Đại Xích thiên đế tử này quá ngông cuồng, nên để Thông Cổ Thần Vương của chúng ta trấn áp!
- Ha ha, tiên nhân có thể tu luyện ra các loại thần thông, hóa ra tiên giác, nhưng lại há biết được thiên phú thần uy của sinh linh Thần tộc chúng ta?
- Người của tộc Thông Cổ Thần Vương thiên phú dị bẩm, có thể hóa huyết nhục vào thi hài, khiến người chết trùng sinh, tái hiện tiên uy lúc sinh tiền, chính là như hiện giờ, mới có danh hiệu 'Thông cổ', tiên nhân này cho dù tự thị bất phàm, có thể tu ra thần thông thì sao? Vị Thông Cổ Thần Vương này của chúng ta căn bản không cần tu hành thần thông, chỉ cần tìm được một khối tiên thi, hóa huyết nhục vào liền lập tức có được bản lĩnh thi triển những thần thông này!
- Nếu không phải có thủ đoạn bực này, chỉ bằng vào di tộc có mấy người ít ỏi của hắn, làm sao có thể áp chế được thủ lĩnh của các đại tộc như Dạ tộc, Cốt tộc, Cửu U tộc, trở thành tồn tại siêu nhiên xếp thứ ba dưới trướng Thần Chủ, phải biết rằng, những Thần Vương đó đều không có ai yếu cả.
Trong đủ loại phỏng đoán, dũng khí trong lòng bọn họ cũng càng trở nên to lớn mạnh mẽ, bắt đầu không có hảo ý nhìn về phía đám người Lộc Tẩu.
Nếu ngay cả Thần Vương cũng đã động thủ, như vậy đám người mình có cần.
Suy nghĩ này còn chưa kịp hiện lên, trong sân đã nổi lên dị biến!
- Ha ha, đế tử điện hạ, ngươi hiện tại nhận thua, bình tĩnh lại một chút, tự nhốt mình trong thần điện, ta còn có thể tha cho ngươi!
Thông Cổ Thần Vương ánh mắt lạnh lùng, nhưng dường như cũng không có ý trảm sát Phương Hành, chỉ lạnh giọng hét lớn:
- Bổn vương điều khiển vạn pháp, tiên tộc Thái Ất ngươi không thể địch lại, ngươi tốt nhất đừng không tự lượng sức, nếu bổn vương không thu tay lại được, ngươi có thể sẽ...
- Ngươi điều khiển vạn pháp?
Thanh âm Phương Hành lại vang lên trong ba hung thần đang bao vây hắn kia.
Khi bị rơi vào trong vòng vây đầy hung lôi, ác phong, nộ diễm đáng sợ, Phương Hành lại không hề bối rối, bản lĩnh của vị Thông Cổ Thần Vương này đúng là trên trình độ nào đó đã vượt qua dự kiến của hắn, nghĩ chắc có thể trở thành thần tướng thứ ba dưới trướng Thần Chủ, không thể là hạng tầm thường, chỉ là bản lĩnh vang vọng tinh không của vị Thông Cổ Thần Vương này, hiện giờ thi triển ra ở trước mặt hắn, đó lại là sư tử gầm với kẻ điếc, thi triển ảo thuật với người mù.
- Trong thức giới của ta vốn là tự sinh ba ngàn đại đạo, tất cả pháp tắc. . .
- Chỉ tiếc ta tu hành ngắn ngủi, không thể thành công vận chuyển ba ngàn đại đạo này, thậm chí là sau khi dùng Bại Gia bút, phong ấn vào trong cơ thể tiên tướng cũng không thể trực tiếp tạo họ thành Thái Ất thượng tiên, vẫn cần đại lượng ngộ đạo tiên dược để bù đắp.
- Nhưng dù sao, ba ngàn đại đạo này vẫn ở trong thức giới của ta!
- Tuy ta không phát huy ra được uy lực của chúng, nhưng có thể bằng vào sự tồn tại của chúng để...
- Chống đỡ thần thông!
Lúc trong lòng hiện lên suy nghĩ này, Phương Hành tung người bay lên, ác phong hung lôi liệt diễm đầy trời lại giống như không thể thương tổn tới hắn mảy may, càng không ảnh hưởng đến hành động của hắn!
Hắn cơ hồ là không hề phòng bị, lao tới đỉnh đầu của ba hung thần, sau đó Khi Thiên Phách Man đao quay ngược trở lại, kéo ra một đạo lệ khí màu đen rất dài, giống như hắc long hoành không, trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu Thông Cổ Thần Vương, hung hăng chém xuống!
- Ngươi có tất cả thần thông, ta lại là vạn pháp bất xâm!