Lưu Thủy Điều Điều( Dịch Full )

Chương 195 - Chương 195: Trẻ Thơ Có Tội Gì (3)

Chương 195: Trẻ thơ có tội gì (3)

An Thừa suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Nếu tướng gia không nói, ta cũng không nghĩ tới.

Nhưng nếu tướng gia đã nghĩ đến điều đó, tại sao lại không đối phó với Vệ Tam Lang?""Lúc đó ta cũng không để ý, về sau khi Sứ Quán bị cháy, ta lại dùng đến lý do bị thương không chỉ để ẩn lui, còn muốn phòng bị hoàng thượng đối phó ta, nhiều chuyện xảy ra cùng lúc , không kịp nghĩ kỹ.

Ngược lại khi ngươi bẩm báo lại ‘Từ Hận Thiên các chủ Tả Mạc biết được kẻ mua sát thủ giết tiểu nha đầu là Diêu Định Bang."

Bùi Diễm cười lạnh một tiếng: "Hôm đó ta vừa lúc nhìn thấy tiểu nha đầu ăn trái cây dưới tàng cây, dáng vẻ vô tư vô lo, cảm thấy có gì đó không đúng, nghĩ tới mọi chuyện trước sau một lần, cuối cùng cũng hiểu ra.

Sau đó lệnh cho ngươi truyền tin cho hắn, để hắn kiểm tra động tĩnh mấy tháng nay của Vệ Tam Lang, tổng hợp các manh mối ám vệ thu thập được ta mới xác định chính xác là hắn."

An Trừng rời đi, Bùi Diễm đi tới trước cửa sổ, nhìn vào bảo thanh tuyền, nhớ tới ngày đó Giang từ ngồi dưới "Bích Cương Thảo Đường" ăn hạt dưa, cười một tiếng: "Ngươi lại dám liên hợp với Vệ Tam Lang để lừa gạt ta, để cho ngươi chịu chút đau khổ cũng tốt.

Vệ Tam Lang hắn nhất định cũng sẽ trả ngươi lại cho ta."

Ngày hai mươi lăm tháng mười hai, tại Nguyệt Lạc Sơn, trong khe núi Sơn Hải, Thiên Nguyệt Phong.

Tộc trưởng Nguyệt Lạc, Mộc Lê vì cứu nhi tử mà chết trong tay quan binh Hoa Triều, tin tức trong mấy ngày liền truyền khắp sơn mạch, tất cả tộc nhân Nguyệt Lạc dưới trướng chín đại đô sứ đồng loạt rơi vào phẫn nộ.

Tộc Nguyệt Lạc hơn trăm năm qua phải chịu sự áp bức của triều Hoa và Hoàn Quốc, không chỉ bị áp đặt thuế má cực kỳ nặng nề , buộc phải nộp những món đồ thêu dệt, mà còn bị cưỡng chế những thanh niên tuấn tú và mỹ nữ để làm ca kỹ và nô lệ.

Do thế lực yếu kém và sự thiếu đoàn kết giữa Cửu Đại Đô Ty, tộc Nguyệt Lạc đành phải nuốt hận, hy sinh một phần nhỏ trong số tộc nhân để đổi lấy sự yên bình cho toàn thể.

Tuy nhiên, trong lòng đại đa số tộc nhân Nguyệt Lạc, sự tức giận , sự nhục nhã vẫn không thể nguôi ngoai.

Hiện tại, những tộc trưởng có địa vị cao nhất trong tộc đa phần đều đã chết trong tay người của triều Hoa, làm dấy lên làn sóng phản kháng ngấm ngầm như lửa đốt , nhanh chóng lan rộng khắp dãy núi Nguyệt Lạc.

Hôm nay là ngày tiến hành "Thiên Táng" cho cố tộc trưởng Mộc Lê, các tộc nhân Nguyệt Lạc từ khắp nơi đổ về thung lũng sơn hải, không chỉ để tham dự lễ Thiên táng và đại điển kế thừa vị trí tộc trưởng của thiếu tộc trưởng, mà mọi người còn muốn tận mắt nhìn thấy phong thái của Tinh Nguyệt Giáo chủ trong truyền thuyết.

Theo lời đồn trong chốn giang hồ, hắn mặc bạch y vượt qua sông lớn, chỉ trong một chiêu kiếm đã giết chết được địch nhân, khiến máu nhuộm khắp tuyết dã, tiêu diệt toàn bộ cừu địch.

Hắn vừa giống như nguyệt thần hạ phàm, cũng lại vừa giống như tinh ma chuyển thế, cả người hắn như toả ra sáng ánh hào quang thiêng liêng .

Hắn cũng chính là người mang theo hy vọng của toàn bộ tộc nhân.

Khi màn đêm buông xuống, thung lũng sơn hải tụ tập đến hàng vạn tộc nhân Nguyệt Lạc, dưới chân núi Thiên Nguyệt Phong càng trở nên nhộn nhịp hơn.

Bên trong "Tuyết Mai Viện", Giang Từ thấy Tuyết Nhạt có chút đứng ngồi không yên, thỉnh thoảng nhìn về phía ngoài viện, cười nói: "A Tuyết, có phải ngươi rất muốn đi xem "Thiên Táng" và đại điển kế thừa chức vị hay không?"Trong năm ngày qua, Vệ Chiêu hàng ngày đều đến Tuyết Mai Viện để ép Giang Từ viết bài thơ đó, nhưng Giang Từ vẫn nhất quyết không chịu viết .

Không phải là nàng cố tỏ vẻ lạnh nhạt với hắn, mà là nàng đang cố tình tránh né đi cái chủ đề này.

Vệ Chiêu cũng không còn dùng sức mạnh để cường ngạnh ép buộc nàng nữa, một thời gian hắn thấy không có kết quả nên chỉ cười nhạt rồi rời đi.

Giang Từ không chịu viết bài thơ kia, tất nhiên là nàng không thể rời khỏi được Tuyết Mai Viện này, ngược lại ngày càng thân quen với Tuyết Nhạt và Mai Ảnh.

Ba người các nàng tuổi tác đều bằng nhau, lại đều là người có phần ngây thơ của thiếu nữ mới lớn.

Tính tình Giang Từ vốn dễ chịu, thoải mái, nàng biết được mình tạm thời không thể trốn, liền biết hiện tại sống chung hài hòa với người bên cạnh mới là thượng sách.

Nàng và Tuyết Nhạt trò chuyện thân mật, nàng cũng tranh thủ thời gian này học hỏi thêm kỹ thuật thêu dệt từ Tuyết Nhạt.

Nàng ấy lại thỉnh giáo Giang Từ về tài nghệ nấu nướng,Mai Ảnh vốn bất mãn đối với người đến từ Hoa triều, nhưng khi thấy nàng tính tình cũng rất tốt, Giáo chủ cũng hay đến thăm nàng, liền từ từ cũng buông bỏ xuống thành kiến.

Giang Từ dạy hai người nàng pha trà nấu thức ăn, các nàng dạy Giang Từ thêu, cũng chính vì vậy, sau một thời gian ngắn, ba người nhanh chóng kết thành tình hữu nghị của thiếu nữ.

Bình Luận (0)
Comment