Lưu Thủy Điều Điều( Dịch Full )

Chương 361 - Chương 361: Vết Cũ Hận Mới (3)

Chương 361: Vết cũ hận mới (3)

Sắc mặt Thôi Lượng bình tĩnh trở lại, gật đầu nói: "Vâng, quân Hoàn liên tiếp tấn công Hồi Nhạn Quan, Thanh Mao Cốc, phủ Hà Tây.

Nhiều trận kịch chiến, tổn thương nguyên khí, chiến tuyến lại bị kéo dài, bị chúng ta liều chết ngăn cản như vậy, sĩ khí gặp khó khăn, từ mấy cuộc tấn công mấy ngày nay có thể thấy đã có dấu hiệu chuyển từ thế giằng co sang ổn định phòng ngự."

"Ừ."

Bùi Diễm nói: "Tử Minh phân tích rất đúng, quân Hoàn càng xâm nhập, chiếm châu phủ càng nhiều, binh lính càng không đủ, lương thực cũng là vấn đề lớn.

Nếu bọn chúng muốn điều binh từ trong nước đến, không phải trong thời gian ngắn có thể làm được.

Nơi này không thể liều chết với chúng ta, chắc chắn sẽ áp dụng chiến thuật ổn định phòng ngự, đợi viện binh đến rồi lại tấn công."

"Cho nên, chúng ta chỉ cần phòng thủ qua mấy ngày này, thì có ít nhất thời gian là một tháng để hòa hoãn."

Vệ Chiêu cười yếu ớt: "Một tháng sau thì sao? Đợi viện binh của quân Hoàn đến sẽ liều chết với bọn họ?"Bùi Diễm cười lạnh một tiếng: "Chỉ cần chúng ta sống qua mấy ngày này, Vũ Văn Cảnh Luân hắn ta muốn phòng, ta càng không cho hắn ta phòng, hắn ta có thể thừa dịp ta chưa tới đánh bại phủ Hà Tây, ta cũng có thể nhân lúc viện binh hắn ta chưa đến, lấy lại phủ Hà Tây!"Năm người bàn luận hồi lâu, vẫn quyết định dựa theo sách lược phòng thủ mấy ngày nay của Thôi Lượng, Ninh Kiếm Du, Điền Sách và Thôi Lượng đi tới đầu cầu dọc theo kênh mương.

Thấy ba người ra khỏi trướng, Bùi Diễm đứng dậy, châm chén trà cho Vệ Chiêu, mỉm cười nói: "Đoán chừng tình hình quân sự đã truyền vào cung , không biết Hoàng Thượng sẽ có ý chỉ gì."

Vệ Chiêu suy nghĩ giây lát, nói: "Kinh đô và vùng lân cận còn lại mấy doanh trại nhưng sẽ không điều đến phía Bắc.

Phủ Ngọc Gian cũng không thể ngồi yên, quân lính của Túc Hải Hầu chủ yếu là thủy quân, ta đoán chừng, Hoàng Thượng rất muốn điều binh đến, chỉ có thể điều quân lính từ vùng Hồng Châu đến."

"Nếu như vậy thì dễ dàng giải quyết, Tuyên Viễn Hầu Hà Chấn Văn từ trước đến nay có quan hệ tốt với ta, ta lại từng cứu ông ấy một mạng, không có vấn đề quá lớn."

Vệ Chiêu gật đầu nói: "Mấu chốt là chúng ta phải sống qua mấy ngày này, chờ viện quân đến, dùng để làm quân đánh úp, nói không chừng có thể lập tức lấy lại phủ Hà Tây."

Bùi Diễm mỉm cười nói: "Quả nhiên Tam Lang là tri kỷ của ta."

Hắn uống ngụm trà, nhìn thẳng Vệ Chiêu: "Mặc dù Tam Lang không thích nghe, nhưng ta vẫn muốn nói tiếng đa tạ."

Vệ Chiêu khẽ liếc nhìn Bùi Diễm.

Lại cúi đầu xuống, phất áo bào, ung dung nói: "Ván cờ kia của chúng ta, còn chưa đánh xong, nếu ngài chết, ai tới chơi cờ với ta?"Bùi Diễm cười nói: "Tam Lang có nhã hứng này, Bùi Diễm sẽ tiếp tới cùng!""Chu đại ca chào buổi sáng!" Ngoài trướng truyền đến tiếng Giang Từ chào hỏi với Trường Phong Vệ, thanh thúy mà vui vẻ.

Vệ Chiêu đứng dậy, thản nhiên nói: "Thiếu quân nghỉ ngơi nhiều một chút, ta cáo từ trước!""Hết thảy làm phiền Tam Lang."

Bùi Diễm hơi cúi người, hai người cười cười.

Vệ Chiêu đi ngang qua Giang Từ, vẻ mặt hờ hững rời đi.

Giang Từ hành lễ với Bùi Diễm, Bùi Diễm nhận lấy chén thuốc, nhìn sắc mặt nàng, khẽ nhíu mày: "Tối hôm qua lại đi y trướng? Ăn điểm tâm chưa?"Giang Từ không đáp, chỉ cười cười, thuần thục thay Bùi Diễm châm cứu.

Bùi Diễm chợt gọi một tiếng, Chu Mật đi vào, Bùi Diễm nói: "Gọi người đưa thêm một phần điểm tâm tới đây."

Giang Từ cũng không từ chối, đợi cơm được đưa đến liền ăn như hổ đói , xong lại tới giúp Bùi Diễm rút châm.

Đang muốn định quay người, Bùi Diễm nói: "Ngươi ngồi xuống."

"Tướng gia còn có gì phân phó? Y trướng bên kia rất bận, ta phải nhanh chóng trở về."

Bùi Diễm nhất thời nghẹn họng, chợt vươn cánh tay trái ra, nói: "Có phải ngươi châm sai huyệt đạo hay không?"Giang Từ đi tới nhìn kỹ, nghi ngờ nói: "Không sai mà, sao lại đau?"Bùi Diễm hít một hơi khí lạnh, nhíu mày nói: "Hình như càng ngày càng đau."

Giang Từ sốt ruột nói: "Ta đi tìm Thôi đại ca đến xem."

Tay Bùi Diễm giữ chặt nàng: " Tử Minh đến đầu cầu, hiện tại đang đánh rất dữ dội, ngươi gọi hắn ta làm gì?"Giang Từ muốn đến y trướng tìm Lăng quân y lại đây, lại nghĩ tới ba quân y giờ phút này đều đang chữa thương cho binh lính bị thương, đang do dự, Bùi Diễm lạnh lùng nói: "Cái gì cũng phải hỏi người, cầu người, bản thân ngươi không tự đọc sách y được sao?"Giang Từ lật đến một trang chú thích về huyệt đạo, thuận miệng nói: "Tướng gia nói đùa."

"Là thật.

Chỉ cần mẫu thân không quá nghiêm khắc, ta lập tức dẫn theo bọn An Trừng lên núi săn bắt, mười tuổi đã bắt được hổ.

Da hổ kia còn để trong hầm ở Trường Phong sơn trang."

Giang Từ nghe được hai chữ "An Trừng", sửng sốt một chút, chợt bình tĩnh nói: "Tướng gia kỳ tài ngút trời, muốn học cái gì, chỉ cần để tâm, chắc chắn rất nhanh sẽ học được."

Bùi Diễm trở nên hứng thú nói đến chuyện thú vị đi săn đánh hổ ở rừng Bảo Lâm, chỉ là không thể tránh không nhắc tới An Trừng, không khỏi hơi buồn bã.

Bình Luận (0)
Comment