Vệ Chiêu khẽ cười nhưng không nói gì.
Hoàng đế mỉm cười đứng dậy: "Lần này ngươi lập công lớn, trẫm đang muốn thưởng cho ngươi, ngươi muốn ban thưởng cái gì?"Vệ Chiêu vội nói: "Thần muốn cái gì, hoàng thượng cũng sẽ đáp ứng sao?"Ngươi cứ nói xem.
Hai người ra khỏi Tây Cung, Vệ Chiêu khẽ cười: "Thần vẫn muốn biệt viện ở đại lộ phía Tây kia."
Hoàng đế trừng mắt nhìn hắn: "Hồ đồ.
Đó là nơi tương lai ta sẽ cho Tĩnh Thục công chúa cùng Phò mã nàng ở, ngươi muốn tới đó để làm gì?"Vệ Chiêu cười, nói : "Còn không phải là vì muốn thắng Trịnh Thừa Huy và bọn hắn sao.
Tam Lang trước khi xuất chinh đã tuyên bố, nhất định phải lập được chiến công để được Hoàng thượng ban cho tòa viện kia.
Nếu Hoàng thượng bây giờ không đồng ý, thì vào ngày hai mươi tám của tháng Chạp năm nay, Tam Lang sẽ phải lên sân khấu đóng giả làm Quy Công cho bọn hắn xem."
Hoàng đế lắc đầu nói: "Hồ đồ!" Lại hạ giọng hỏi: "Nếu ngươi có được tòa biệt viện kia, thì Trịnh Thừa Huy và bọn hắn sẽ phải trả giá là cái gì?"Vệ Chiêu đắc ý cười nói: "Trịnh Thừa Huy sẽ phải vẽ mặt thành Vương Bát, và phải đi một vòng quanh thành."
Trịnh Thừa Huy là nhi tử của Tĩnh Thành Công, hậu duệ của công thần khai quốc, có được ân điển từ Thánh tổ, chức quyền cha truyền con nối, cho nên tính cách của hắn khá ngang ngạnh, thích đối đầu với Hoàng đế mà ngay cả Hoàng đế cũng không có cách nào chế ngự được hắn.
Lúc này nghe được chuyện có thể khiến Tĩnh Thành Công biến thành Vương Bát, Hoàng đế không khỏi cười to.
Sau cười, Hoàng đế nói: "Trẫm chưa hoàn toàn khôi phục, cần ba ngày nữa mới lên triều.
Ngươi cứ đi chơi với Trịnh Thừa Huy và bọn hắn, đợi trẫm hạ chỉ, sẽ đáp ứng nguyện vọng này cho ngươi."
Vệ Chiêu vô cùng vui mừng hành lễ : " Thần tạ chủ long ân."
Hoàng đế cúi đầu, nhìn mái tóc đen tung xõa trên vai Vệ Chiêu, cuối cùng không nói gì nữa, bước vào trong điện dưới sự hỗ trợ của Đào Nội Thị.
Bên trong phủ tương đối thanh thản, Bùi Diễm dành cả đêm để sắp xếp mọi thứ tỉ mỉ, cho đến khi mọi việc đã được sắp đặt xong xuôi, bình minh cũng vừa ló dạng.
Trong lúc hắn đang thay triều phục dưới sự hầu hạ của hạ nhân, thì có người vội vàng đến báo: Hoàng Thượng có chỉ.
Cổng chính của phủ mở toang, bày biện hương án thờ cúng.
Bùi Diễm đã mặc xong triều phục, hướng về phía bắc quỳ tiếp chỉ.
Thái giám tuyên chỉ có tâm trạng khá tốt, nhưng ông đến đây không mang theo sắc chỉ mà chỉ truyền khẩu dụ của Hoàng đế, ban tặng bảng hiệu "Trung Hiếu Vương Phủ" cho Tướng phủ do chính tay Hoàng đế viết, đồng thời thể hiện sự quan tâm đến Bùi Diễm sau những năm mà hắn chinh chiến đấu vất vả trên sa trường.
Kèm theo đó cho phép Bùi Diễm nghỉ ngơi ba ngày trong phủ rồi sau đó lại tiếp tục lên triều.
Bùi Diễm khấu tạ thánh ân, liền tự tay cầm lấy bảng hiệu, bảo hạ nhân mang thang đến , tháo bảng hiệu cũ hiện đang treo trên cửa phủ xuống, sau đó treo bảng hiệu "Trung Hiếu Vương" lên.
Cũng từ đó, phủ Tả tướng chính thức đổi thành phủ Trung Hiếu Vương.
Hàng loạt tiếng pháo nổ đồng thời vang lên , thu hút đám đông bá tánh xung quanh đổ về để xem.
Bùi Diễm tươi cười, lại sai người mang tiền đồng đến, phát cho những bá tánh xung quanh.
Trước cửa Phủ Trung Hiếu Vương trở nên vô cùng náo nhiệt và nhộn nhịp.
Sau khi treo bảng hiệu xong, Bùi Diễm xoay người vào phủ.
Thuộc hạ tới bẩm báo: "Hoàng thượng vừa ban thánh chỉ, phong Vệ đại nhân làm nhất đẳng Trung Dũng Hầu, đồng thời tặng cho ngài ấy khu biệt viện trên phố Tây Đức mà ban đầu dự định dành cho lễ thành hôn của Tĩnh Thục công chúa.
Lúc này, các quan lại đang đổ về tân phủ kia của Vệ đại nhân để chúc mừng."
Bùi Diễm suy nghĩ trong chốc lát, cười nói: "Đã như vậy, chúng ta cũng nên đi chúc mừng Vệ Hầu gia."
Phố Tây Đức, tại phủ nhất đẳng Trung Dũng Hầu.
Đám người Trịnh Thừa Huy vây quanh Vệ Chiêu nhìn một vòng trong phủ, cùng nhau tán thưởng.
Không hổ là biệt viện mà Hoàng đế chuẩn bị cho Tĩnh Thục công chúa, rường cột chạm trổ, lầu các hoa lệ, xa hoa phú quý đến cực hạn, không thua kém Vệ phủ ban đầu chút nào.
Nghe được tin Trung Hiếu Vương Bùi Diễm cũng tới dự, Vệ Chiêu vội vàng ra cửa, hai người hàn huyên trò chuyện trong chốc lát.
Vệ Chiêu chắp tay hành lễ nói: "Vương gia đích thân tới chúc mừng, Vệ Chiêu cảm thấy vô cùng cảm kích."
Bùi Diễm vừa đi vừa cười nói: "Tam Lang được phong hầu tước, chúng ta lại có tình nghĩa sa trường, chỉ hai lý do này, Bùi Diễm tất nhiên là phải tới chúc mừng."
Rồi truyền âm nói thêm: "Có chuyện gì không ổn không?"Vệ Chiêu cười nói: "Nói đến chuyện này, Vệ Chiêu thật sự rất nhớ những ngày chinh chiến với Tướng gia ở sa trường."
Trong lúc nói chuyện, truyền âm nói: "Tạm thời chưa có, Tướng gia ngài không nên hành động thiếu suy nghĩ ."
"Đó là đương nhiên."
Bùi Diễm cười to: "Nói thật, trở về kinh thành này, ta có phần cảm thấy không quen."
Vệ Chiêu truyền âm nói: "Đợi mấy ngày nữa rồi chúng ta thương nghị bước tiếp theo nên làm như thế nào."