Vô Kính, là trưởng tử Điền gia, từ nhỏ đã lão tổ tông của hắn thưởng thức, nên thân truyền cho hắn phương thuật, lại còn được Mạnh Thọ truyền thừa văn giáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ nhỏ, bọn họ đã là quý tộc rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật sự thấy trẫm dựa vào việc từ nhỏ đã cùng bọn họ nghịch bùn mới kéo được quan hệ hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thành Quyết, ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy thì ngươi đã quá coi thường trẫm, càng quá coi thường Lương Đình cùng Vô Kính rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhị đại chân chính, hoàn cảnh sinh hoạt không giống nhau, từ xuất phát điểm đã cho người thường hít khói. Ánh mắt của bọn họ, tâm đề phòng của bọn họ, lòng dạ của bọn họ, tuyệt không thể dùng quan niệm người thường để cân nhắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó Trẫm chỉ là một thế tử Vương phủ, còn chưa phải Thái tử đâu, chênh lệch ở đây ngươi có thể hiểu. So sánh với nhau mà nói, lúc ngươi và Trịnh Phàm kia quen biết, điều kiện của ngươi, không biết là tốt đến mức nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Là ngươi chiếm ưu thế, Thành Quyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Thành Quyết lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc Nam vương thế lớn, vẫn còn có Bắc vương tướng ngăn được, phía dưới. Bên dưới hai tướng kiềm chế nhau, phụ hoàng mới có thể an ổn trên ngôi cao. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì phụ hoàng biết, hai nhà này, không thể cùng có tâm tư tạo phản, mà một phương tạo phản, tất nhiên sẽ bị một phương khác cắn ngược lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Thềm cao câu cá, ngồi thoải mái lắm ha. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà ta thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện ở trong lòng ta còn đang lo lắng họ Trịnh kia rốt cuộc có thể sống sót trở về hay không, ta không hy vọng hắn xảy ra chuyện, hắn mà gặp chuyện, ta sẽ rất thương tâm, ta sẽ rất khó vượt qua. ͏ ͏ ͏ ͏
Ta sẽ khóc, ͏ ͏ ͏ ͏
Ta thật sự sẽ khóc. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ta càng hiểu rõ, sau khi hắn sống sót trở về, một Tĩnh Nam Vương mới sẽ tái hiện ở Đại Yến ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Vùng đất Tấn đông, hiện đã là phiên trấn, không, là một quốc gia! ͏ ͏ ͏ ͏
Chế độ của Triều đình không vào được Tấn đông. Hắn ở Tấn đông, vốn là pháp tắc độc nhất! ͏ ͏ ͏ ͏
Dân tâm, hắn có. ͏ ͏ ͏ ͏
Quân tâm, hắn có. ͏ ͏ ͏ ͏
Thương mậu, đóng quân khai hoang hắn cũng có. ͏ ͏ ͏ ͏
Thêm ba, hai năm nữa, Tấn đông của hắn hoàn toàn có thể dư sức tự cấp tự túc. ͏ ͏ ͏ ͏
Ta ở đây, thu thập một đống hỗn loạn mà phụ hoàng ngài để lại cho ta, hắn ở nơi đó, hoàn toàn là ở tay trắng dựng nghiệp, từ giấy trắng vẽ lên một bức tranh. ͏ ͏ ͏ ͏
Quan trọng nhất chính là, ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện nay, ở Đại Yến ta, ͏ ͏ ͏ ͏
Không có một người nào, không có một thế lức nào có thể giống Bắc vương kiềm chế Nam vương như năm đó được nữa rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc trước, hắn một thân khôi giáp nhẹ nhàng, một đạo vương lệnh, điều động đại quân Tấn địa, đại công đạp phá quốc đô, danh vọng của hắn trong Yến quân tất nhiên là hoàn toàn xứng đáng đứng hàng đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Ta dựa vào cái gì để tự vệ? ͏ ͏ ͏ ͏
Dựa vào đại ca à? ͏ ͏ ͏ ͏
Dựa vào Lý Lương Thân sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Dựa vào tiểu Trấn Bắc Vương xuất thân từ làng chài, được một vài người ủng hộ, nhưng thật ra vốn liếng uy vọng chân chính đã sớm tự tản đi bảy tám phần rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng, ͏ ͏ ͏ ͏
Bây giờ địa bàn của hắn chỉ có một mảnh đất Tấn đông, nhưng chỉ cần hắn muốn, có thể dễ dàng điều động tinh nhuệ dưới trướng, hiệu triệu bộ hạ cũ của Tĩnh Nam quân, lại còn nắm giữ binh mã Tấn doanh, hầu như không bị ngăn cản, từ Tấn đông đánh xuyên qua đến Tấn tây, đi tới Mã Đề sơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đến lúc đó, chưng ra một cái danh ‘thanh quân trắc’, ͏ ͏ ͏ ͏
Ta lấy cái gì để ngăn cản? ͏ ͏ ͏ ͏
Đại ca và Lý Lương Thân, tính gộp lại, có thể ngăn cản được hắn sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Binh mã địa phương, dưới thánh chỉ của ta và vương lệnh của hắn, rốt cuộc là sẽ nghe theo ai? ͏ ͏ ͏ ͏
Bắc Phong quận Trấn Bắc Vương phủ, xem như ta không coi khinh hắn, người ta đồng ý quyết tâm lôi mớ vốn liếng cuối cùng ra xả thân hộ giá hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ cần hắn đồng ý, ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn lập tức có thể cùng vị hoàng đế Đại Yến danh chính ngôn thuận là ta, đạt được tư cách gần như là ngang bằng! ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn có thể đường đường chính chính ngồi ở trước mặt ta, cùng ta vật tay! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng bây giờ, ͏ ͏ ͏ ͏
Phóng tầm mắt nhìn khắp Đại Yến, ͏ ͏ ͏ ͏
Không, ͏ ͏ ͏ ͏
Phóng tầm mắt khắp toàn bộ Chư Hạ, ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể ở lĩnh quân giao đấu thắng được hắn, còn ai nữa không? ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu, cũng đã bị hắn thiến đưa vào trong cung rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa ngự thư phòng, Ngụy công công đã sớm cho những thái giám cung nữ kia lui, chỉ để lại một mình hắn canh giữ bên ngoài, trên trán đã không ngừng thấm ra mồ hôi lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong ngự thư phòng, Cơ Nhuận Hào ngồi ở trên thủ tọa, nhìn con trai của mình, nhìn hắn không khống chế được cảm xúc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là ý nghĩ trong lòng ngươi? Là nguồn gốc nỗi sợ hãi của ngươi à? ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Thành Quyết đứng ở chỗ đó, im lặng không nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, từ cổ chí kim, tại sao lại hoàng đế lại có nhiều ‘người thân đau lòng kẻ thù sung sướng’, tại sao lại có hoàng đế tự huỷ căn cơ, tự bẻ gãy cánh chim của mình như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏