Vị Hà là ranh giới phân chia hiện tại giữa Thượng Cốc quận và biên giới nước Sở, cũng là nơi giao nhau của quân đội hai nước Yến Sở. ͏ ͏ ͏
Người Yến xây dựng một số bảo trại nhỏ ở bờ nam sông Vị Hà, tương tự như vậy, người Sở cũng sẽ xây dựng một số quân bảo tương tự ở bờ bắc Vị Hà. ͏ ͏ ͏
Câu chuyện Bình Tây Vương gia phòng thủ ở Thúy Liễu bảo năm xưa đã được lưu truyền trong quân đội của cả hai bên, truyền cảm hứng cho các tướng lĩnh hiện tại ở cấp thấp hơn trong quân đội của cả hai bên hết lần này đến lần khác bí quá hóa liều. ͏ ͏ ͏
Mã Dương là một trong số đó. ͏ ͏ ͏
Hắn ta tuy là một vị Bách phu trưởng dưới trướng cấm quân hoàng tộc Sở Quốc, nhưng thực ra dưới trướng của hắn cũng chỉ có khoảng hai mươi người, bởi vì trước đó, hắn chỉ là một hạ sĩ. ͏ ͏ ͏
Nhưng, hắn ta đã quyết đoán đột kích qua Vị Hà, giết hai kỵ binh canh gác của quân đội Yến Quốc, coi đây là quân công có thể được thăng chức. ͏ ͏ ͏
Hiện tại, hắn ta phụng mệnh dẫn theo những người mới được bổ sung dưới quyền chỉ huy của mình để xây dựng một bảo trại nhỏ ở bờ bắc sông Vị Hà. Nó không phải là một công trình xây dựng nghiêm cẩn bằng gạch đá, nhiều nơi được xây bằng các khối đất xếp chồng lên nhau và chống đỡ bằng ván gỗ; ͏ ͏ ͏
Sức phòng ngự thấp đến đáng thương, chỉ có thể làm một cái đồn tiền trạm, phía sau bảo trại có hai chiếc bè tre đậu, thuận tiện cho việc chạy trốn bất cứ lúc nào. ͏ ͏ ͏
Lúc hoàng hôn, ͏ ͏ ͏
Mã Dương đang dựa vào lỗ châu mai của tiểu bảo trại, trong miệng cắn một cọng cỏ. ͏ ͏ ͏
Những người bên dưới đang bận rộn, cố gắng hết sức để gia cố thêm sức chống cự cho bảo trại yếu ớt này; ͏ ͏ ͏
Tất nhiên, đây là một hy vọng quá xa vời, một khi người Yến ở bên này muốn nhổ cây đinh này, bọn chúng không còn cách nào khác ngoài việc lập tức thắp đèn hiệu và rút về bờ bên kia; ͏ ͏ ͏
Ở lại là chờ chết. ͏ ͏ ͏
Cho dù binh mã của chính mình ở bên kia có thể nhanh chóng tới hỗ trợ, Mã Dương vẫn không cho rằng hắn có đủ sức chiến đấu ngay lúc này. ͏ ͏ ͏
Mã Dương khá may mắn ở chỗ, vốn ban đầu hắn ta đem theo năm thuộc hạ, chém giết hai kỵ binh canh gác của quân đội Yến Quốc, hai người của hắn ta bị giết, hai người bị thương, nhưng vẫn xem như kiếm được lời. ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn ta lại không may mắn ở chỗ, đúng lúc gặp phải một tướng lĩnh Triệu thị trẻ tuổi vừa bị người Yến tập kích bất ngờ và chịu tổn thất lớn, khiến chuyện này trở thành thảm lót đường cho hắn ta. ͏ ͏ ͏
Vì vậy, mặc dù đã được thăng chức Bách phu trưởng, nhưng chỉ bổ sung cho hắn hai mươi phụ binh già yếu, trông hắn không giống với cấm quân tinh nhuệ của hoàng tộc Đại Sở một chút nào; ͏ ͏ ͏
Thậm chí, hắn ta còn bị phái đến trúc bảo ở bờ bắc Vị Hà, rõ ràng là đưa vào miệng cọp. ͏ ͏ ͏
Tuy nhiên, Mã Dương cũng rõ ràng, hắn ta phải cảm tạ Hoàng đế bệ hạ vì đã trắng trợn đề bạt những bá tánh nghèo hèn thăng chức trong hai năm qua, Tính kiêu ngạo của quý tộc không còn như lúc trước. Nếu đặt vào năm xưa, ngay cả khi ngươi không đối nghịch với quý tộc. Nhưng một khi những quý tộc lão gia cho rằng ngươi chướng mắt, với ngọn cờ lớn của Triệu tộc này, cho dù chỉ là con cháu của chi thứ, hắn cũng có thể dễ dàng gây khó dễ cho ngươi đến chết. ͏ ͏ ͏
Bây giờ, ít nhất không phải hoàn toàn không có đường lui, đây cũng không phải là tuyệt cảnh, họ cũng không dám đi quá xa. ͏ ͏ ͏
Đối với những người phía dưới đang tiếp tục củng cố bảo trại, ͏ ͏ ͏
Mã Dương không ngăn họ lại, bởi vì hắn ta biết nhóm người này đang ở bờ bắc, vốn đã lo lắng đề phòng rồi, thêm một viên gạch, đắp một nắm đất sẽ khiến cho "bảo trại" bên trong nội tâm của họ chắc chắn hơn một chút, cũng không đến nỗi bị sụp đổ hoàn toàn. ͏ ͏ ͏
Dù sao, ͏ ͏ ͏
Ai bảo bây giờ Yến mạnh và Sở yếu chứ! ͏ ͏ ͏
Ai cũng đều biết rằng, mình đang đối mặt với quân Yến ở bờ bắc Vị Hà và Thượng Cốc quận, xa hơn nữa là quân Yến ở Trấn Nam quan, dưới sự chỉ huy của dòng chính Bình Tây Vương gia Đại Yến. ͏ ͏ ͏
Mã Dương lặng lẽ lấy từ trong ống tay áo lấy ra một ít lá bạc hà, sau đó tìm một tờ giấy, cuộn lá bạc hà vào đó, dùng nước bọt dính vào. Sau đó, hắn ta đến gần một chận than nhỏ vừa được nâng lên trước mặt mình và châm lửa. ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏
Hắn ta thay đổi tư thế, ngả người thoải mái dựa vào lỗ châu mai phía trước và hít một hơi. ͏ ͏ ͏
- Khụ khụ… khụ khụ… ͏ ͏ ͏
Sặc, vẫn bị sặc như trước, có cảm giác nóng ran như thiêu như đốt khắp phổi một lúc. ͏ ͏ ͏
Rất đau đớn, ͏ ͏ ͏
Nhưng hắn ta cũng từ từ quen. ͏ ͏ ͏
Tương truyền, ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia thích cầm cái thứ này trong tay khi chỉ huy các trận chiến; ͏ ͏ ͏
Vẩy vẩy tro, ͏ ͏ ͏
Cường ép biến thành tro bụi. ͏ ͏ ͏
Mã Dương biết có rất nhiều người trong quân Sở bắt chước điều này. ͏ ͏ ͏
Không có gì khó để thừa nhận, bọn họ thực sự bị thuyết phục bởi vương gia của Đại Yến, hơn nữa vị vương gia đó xuất thân từ bá tánh, điều này càng gây được tiếng vang lớn đối với các binh lính ở trung hạ tầng của quân Sở. ͏ ͏ ͏
Chỉ là, ͏ ͏ ͏
Điều mà Mã Dương không biết là thứ được bao ở bên trong của Bình Tây Vương gia là lá cây thuốc lá chứ không phải là lá bạc hà, và ngay cả giấy gói thuốc lá cũng được một xưởng nhỏ trong Bình Tây Vương phủ làm đặc biệt với đầu lọc. ͏ ͏ ͏
Mã Dương, Bách phu trưởng của bảo trại nhỏ, chỉ đơn giản bắt chước theo mà chẳng hề hay biết, ͏ ͏ ͏
Đối mặt với hoàng hôn phía tây, ͏ ͏ ͏
Lại rít một hơi, ͏ ͏ ͏
Đổi lại là một cơn ho càng nặng hơn. ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏
- Khụ khụ… khụ khụ… ͏ ͏ ͏
- Đừng học cái này. ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhìn hoàng đế đang ho khan vì hút thuốc nói. ͏ ͏ ͏
Với điếu thuốc kẹp trên tay, hoàng đế lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏
- Trước đây ta từng tò mò về việc ngươi hút thứ này, nhưng ngươi nói không tốt cho sức khỏe nên ta không thử, dùng chai hít cũng được. ͏ ͏ ͏
- Bây giờ ta biết, ta không thể không... ͏ ͏ ͏
Hoàng đế muốn nói thời gian của hắn có thể không còn nhiều, cũng chẳng quan tâm đến chuyện bảo trì thân thể hay không. ͏ ͏ ͏
- Thứ này có thể nâng cao tinh thần là được. ͏ ͏ ͏
Hoàng đế nhắc nhở, ͏ ͏ ͏
- Chờ ta trở về, ngươi phải để ta mang về nhiều một chút, sau đó hàng tháng phải sai người đến kinh thành giao cho ta. ͏ ͏ ͏
- Thứ này sẽ gây nghiện. ͏ ͏ ͏
- Dù sao nó cũng tốt hơn Ngũ Thạch Tán đúng không? ͏ ͏ ͏
Hoàng đế hỏi ngược lại. ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm gật đầu, hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, nhưng nó chẳng là gì so với nhiễm độc kim loại nặng của Ngũ Thạch Tán thịnh hành ở Càn Quốc. ͏ ͏ ͏
- Ta sẽ phân bổ tiền bên trong nội khố để mua cái này từ ngươi, được chứ? ͏ ͏ ͏
- Không cần thiết, chẳng đáng giá vậy. ͏ ͏ ͏
- Được thôi, chiếm tiện nghi của ngươi, ta rất vui vẻ, hiếm có một lần... ͏ ͏ ͏
- Có thể bù quân lương cho ta. ͏ ͏ ͏
- …… ͏ ͏ ͏
Hoàng đế. ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này, Ngụy công công bước tới, nói nhỏ: ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, phải mặc cái này vào ạ. ͏ ͏ ͏
- Nếu trẫm mặc thêm cái này, cũng không chạy nổi! ͏ ͏ ͏
Hoàng đế vô cùng kháng cự nói. ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ... ͏ ͏ ͏
Ngụy công công vô cùng khó xử. ͏ ͏ ͏
- Trên dưới tầng tầng lớp lớp bảo vệ, sao trẫm có thể gặp chuyện không may như vậy được, Trịnh Phàm, ngươi nói thử xem. ͏ ͏ ͏
Hoàng đế nhìn Trịnh Phàm đang đứng bên cạnh. ͏ ͏ ͏
Khi A Minh đang đứng bên cạnh Trịnh Phàm nghe thấy câu hỏi này, khóe miệng hiện lên một tia bất lực. ͏ ͏ ͏
- Cơ lão lục, ngoan đi, mặc vào, trên chiến trường, bất kể là chuyện đen đủi cỡ nào, ta đều... đã từng gặp. ͏ ͏ ͏
- Hoàng thượng, nghe theo lời vương gia đi ạ. ͏ ͏ ͏
Ngụy công công vội vàng khuyên nhủ. ͏ ͏ ͏
Hoàng đế bất đắc dĩ chỉ có thể lại đắp thêm một lớp áo giáp da trên người. ͏ ͏ ͏
Bên trong hoàng đế mặc một vật hộ thân giống như áo giáp kim ti nhuyễn bằng lụa vàng, lớp kế tiếp là nội giáp, rồi đến một lớp áo giáp nhẹ của quân Yến, và cuối cùng khoác một lớp áo giáp da ở bên ngoài, ͏ ͏ ͏
Vốn thân thể của hoàng đế đã rất yếu, ͏ ͏ ͏
Thậm chí còn trở nên yếu ớt hơn vì hoàng hậu trên đường đi đông tuần, ͏ ͏ ͏
Hoàng đế đặt tay lên đầu gối và bắt đầu thở hổn hển. ͏ ͏ ͏
- Trịnh Phàm, nếu quân đội Đại Yến của ta đều mặc như thế này, liệu họ có thể chiến đấu được không? ͏ ͏ ͏
Hoàng đế vừa thở hổn hển vừa hỏi. ͏ ͏ ͏
- Nếu quân đội Đại Yến của ta đều mặc giống như bệ hạ, không cần đánh cũng được. ͏ ͏ ͏
- Ngươi không thể nói chuyện gì êm tai một chút à? ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ biết mỗi một đội trong quân Yến của Đại Yến ta đều có Hãm Trận doanh, đúng không? ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên biết, đây là truyền thống của quân Yến của chúng ta. ͏ ͏ ͏
- Khi những binh lính trong Hãm Trận doanh, xuống ngựa và chiến đấu trên bộ, ai cũng có thể ác chiến với ít nhất năm kẻ mang trọng giác. ͏ ͏ ͏