Ma Lâm Thiên Hạ (Bản Dịch)

Chương 2811 - Chương 2811. Không Thể Đào

Chương 2811. Không thể đào
Chương 2811. Không thể đào

Trịnh Lâm lại ngồi xuống, cầm lấy ngọn nến, có vẻ bất chấp, gặm một miếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Hô... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sa Thác Khuyết Thạch lại trở lại quan tài nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tỷ tỷ nhốt hắn vào, ta cũng không dễ thả người, ngươi cũng biết, tỷ tỷ giáo dục hài tử, cũng không để chúng ta phải nhiều lời, hơn nữa vị Thế tử điện hạ cũng không phải là đứa trẻ bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần lo lắng, Đại Nữu vừa mới đi đưa thức ăn cho hắn rồi, nàng không sao, tỷ đệ tình thâm mà, cho dù tỷ tỷ biết cũng sẽ không nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì tốt, vậy thì tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phi vỗ vỗ ngực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong Vương phủ, Vương gia đứng đắn, người bên gối chỉ có bốn người. Một là Tứ Nương, một là Hùng Lệ Thiến, và một là Liễu Như Khanh, hơn nữa còn có một vị... Phúc Vương phi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phúc Vương phủ có phủ đệ ở Phụng Tân thành, nhưng Phúc vương phi vẫn ở Nhiếp Chính Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong bốn nữ nhân, nếu nói ai để ý nhất với Thế tử điện hạ, thì tự nhiên là Phúc vương phi, bởi vì Tứ Nương đã ném đứa nhỏ cho nàng chăm sóc từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ban đầu Thế tử bị nhốt thì mọi người không có gì để nói, nhưng mà Tứ Nương vừa đi là Phúc vương phi liền tới tìm Hùng Lệ Thiến để cầu tình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Đại Nữu chạy về. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hùng Lệ Thiến thấy khuê nữ nhà mình đi ra ngoài không sao, lúc trở về, bước đi có chút lảo đảo nên lập tức hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương, di nương, a đệ sắp bị đói chết ở bên trong rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Không mở ra được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, cửa sắt này có cấm chế, hợp vây một thể cùng với bốn phía hoàn cảnh, đám người thuộc hạ không đánh được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao có thể như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt của Hùng Lệ Thiến ngưng trọng nhìn cánh cửa sắt lớn trước mặt, ở bốn phía có một đám hộ vệ Vương phủ đang cầm đuốc đứng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vương phi không biết đó thôi, chỉ có các tiên sinh ở Vương phủ biết cách giải trừ cấm chế nơi này, tuy rằng ty chức làm việc ở Vương phủ vài năm, nhưng ngày thường sẽ không liên quan đến nơi này, nơi này là cấm địa của Vương phủ. Nhưng trước mắt, các tiên sinh cũng không có ở Vương phủ, cho nên... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thủ lĩnh hộ vệ là cựu vệ cẩm y, cũng là lão nhân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng cho dù là ông ta, thì cũng không có biện pháp đối với tòa địa lao này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, nếu Ma Vương dám giam giữ hắc giáp ở nhà, vậy sẽ bố trí rất nhiều phòng bị nghiêm mật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hùng Lệ Tuyên hít sâu một hơi rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì điều tuần thành ty tới đây, nếu không đủ thì điều binh từ phòng thủ thành, cần đào cũng phải đào cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không mở được cửa sắt thì thôi, nhưng từ đào chung là vẫn có thể mở ra cục diện, chỉ cần đủ người là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mà đứng ở góc độ Hùng Lệ Thiến mà nói, nàng mặc kệ Tứ Nương giáo dục hài tử, nhưng sẽ không có khả năng nàng trơ mắt nhìn Thế tử điện hạ ở trong Vương phủ bị chết đói! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện này là sao, đường đường là Thế tử của Nhiếp Chính Vương của Đại Yến, ở Đại Yến gần như có thể ngang hàng với Thái tử Yến quốc, thiên phú tu luyện bằng mắt thường có thể thấy được chính là hùng ưng. Nhưng cứ như vậy mà chết đói, chết non sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Tỷ tỷ ơi là tỷ tỷ, tỷ cũng không cần vứt bỏ nhi tử của tỷ như vậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hùng Lệ Thiến hơi sợ hãi, nếu không phải Đại Nữu phát hiện ra sớm, chờ Vương gia cùng tỷ tỷ trở về, chẳng phải nhìn thấy thứ còn lại sẽ chỉ là một cỗ thây khô chết đói thôi ư? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu đã nghỉ ngơi được một lúc lâu, vội vàng ngồi đến trước cửa sắt lớn, bắt ấn kiếm khí: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- A đệ đừng sợ… chúng ta đào nó ra... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Lâm ở phía sau cửa sắt nhìn thấy dòng chữ này, lúc đầu còn cảm thấy rất bình thường, nhưng sau đó đã hiểu rõ người bên ngoài định làm cái gì, sau đó lập tức trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Không thể đào... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu nghiêm túc nhìn dòng chữ này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng bao lâu, dòng thứ hai xuất hiện: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngàn vạn lần không thể đào... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mở cửa sắt để cho mình ra, điều này không có vấn đề, nhưng nếu thật sự muốn đào mình ra, nam tử hắc giáp đang bị trấn áp ở phía dưới sẽ phá ấn ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Nương, a đệ nói, không thể đào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Nữu ngay lập tức thông báo cho mẫu thân mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hùng Lệ Thiến nhíu nhíu mày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày lễ tết, nàng và Tứ Nương sẽ đi thắp hương cho Sa Thác Khuyết Thạch, cho nên mơ hồ biết phía bên dưới này còn có một cánh cửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước kia, nàng rất ít khi hỏi những chuyện này, nhưng có thể đoán được đại khái, ngoại trừ Sa Thác Khuyết Thạch bên trong ra, hẳn là còn có một tồn tại khác, mà Sa Thác Khuyết Thạch thì lại càng giống... Người canh gác. ͏

Hết chương 2811.
Bình Luận (0)
Comment