- Xu thế ở chỗ ta, ưu thế ở chỗ ta, thiên mệnh, ha ha ha, nó có ở hay không đều chẳng sao, dù sao nó có thể làm gì được ta? Cữu ca à, có điều này chúng ta phải làm cho rõ ràng. Không phải giờ ta đang ở đây xin ngươi, là ta, đang cho ngươi cơ hội. Ngươi không đồng ý, được thôi, không vấn đề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm giơ tay vỗ nhẹ tay vịn ghế, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì không đi nữa thôi, đại quân, ta rút một phần về, để lại một phần trấn thủ lãnh thổ vừa mới đánh được. Còn ta về nhà, về Vương phủ ở Phụng Tân thành của ta, ở bên con cái, nuôi hoa, luyện đao, ngâm mình. Nghỉ ngơi hai năm, nên tiêu hóa đã tiêu hóa, nên dự trữ cũng đã dự trữ, xưng này của ta cũng nên vận động rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, vậy thì lại quốc chiến Yến Sở lần nữa đi. Ta đến công, cữu ca tiếp tục thủ. Hai năm ta đến một lần, một lần cho dù đánh mấy tòa thành nhỏ cũng được rồi. Năm năm sau, mười năm sau, cữu ca có thể nhìn xem, dưới tay ngươi rốt cuộc còn có bao nhiêu địa bàn, bao nhiêu dân số. Ồ, ngươi sẽ không cho rằng nếu thêm mấy lần quốc chiến nữa, ta vẫn chưa đánh được Dĩnh Đô bây giờ chứ? Lúc ấy, cữu ca chắc đang ở trong sơn trại nào đó của Sở Nam, đều là người Người Tang trung thành với ngươi nhảy nhót ở bên cạnh. Rốt cuộc ngươi là Hoàng đế Đại Sở, hay là Người Tang Vương đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng yên lặng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lời của Trịnh Phàm rất khó nghe, nhưng lại là sự thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trận chiến Vu Thần, Sở Quốc thua quá triệt để, tiếp theo người Yến cũng không cần mạo hiểm nữa, đơn thuần dựa vào thực lực quốc gia từ từ dây dưa cũng có thể dây dưa chết Sở Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không đánh Càn Quốc, vậy hắn tiếp tục trấn thủ Tấn Đông, thế lực dưới trướng chắc chắn vẫn đến Sở Quốc gặm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà xưng thần với Vương phủ, lợi ích rõ ràng nhất chính là sự ly gián gần như bày ra ngoài sáng, lợi ích ngầm thì là hai bên có thể tiến vào kỳ hòa bình, bản thân có thể tranh thủ tiếp tục chải chuốt Sở Nam, tích góp lực lượng, chờ đợi thời cơ. Thời cơ kia chính là cái ngày Trịnh Phàm và Hoàng đế Yến Quốc trở mặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho dù Trịnh Phàm và Yến Hoàng không trở mặt, bản thân vẫn có thể mong chờ thế hệ sau… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng biết con trai kia của Trịnh Phàm, Thế tử Vương phủ tính tình… trước giờ đều không tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cho dù là khăng khăng muốn làm trung lương Đại Yến, chuyện của thế hệ sau thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỗ Sở Hoàng giỏi nhất, e chính là… sống lâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cụ thể chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Dâng biểu xưng thần, hai bên phân chia lãnh thổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi sẽ rút ra chút sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sở Hoàng hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta là cưỡi Tỳ Hưu, chỉ vào không ra, thứ ta đã ăn đừng hòng bảo ta lại nôn ra, thậm chí một số khu vực mơ hồ, ta cũng phải vơ vét thêm. Thủ quân Sở Quốc phải lùi về sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Điều kiện này rất nhục nước mất quyền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có điều, Sở Hoàng không tức giận, ngược lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Táo ngọt thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người Trịnh Phàm nghiêng về phía trước, nhìn đại cữu ca nhà mình, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Giang Nam Càn Quốc giàu có, cái Yến Quốc muốn là Tam Biên của người Càn, bọt nước của Giang Nam, ta và đại cữu ca chia đều, ngươi đúng lúc cũng có thể hồi máu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đứng dậy, Sở Hoàng cũng đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn một chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lam Hân có thể kết thân với Thái tử của ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thời đại này, giữa biểu huynh muội không kiêng kỵ thân càng thêm thân, thậm chí rất nhiều quan hệ nhân vật trong câu chuyện tình yêu chính là biểu ca và biểu muội. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không nói chuyện, Sở Hoàng nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi Đại Nữu trở thành Thái tử phi, ta có thể thoái vị trước, làm Thái thượng hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm tiếp tục không nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó, tân quân có thể mất sớm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm vẫn không nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Nữu có thể gà mái báo sáng, cũng tức là ta bằng lòng đưa Hoàng vị của Sở Quốc cho con gái của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhìn Sở Hoàng, nói từng từ từng chữ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu nàng thật sự muốn, người làm cha như ta có thể chính tay đánh lấy tặng cho nàng, đâu cần cữu cữu như ngươi tốn kém? Cữu cữu có thể cho được, lão tử ruột của nàng có thể cho nhiều hơn. Cơ Thành Quyết cũng không dám nói liên hôn với ta, sợ ta trực tiếp trở mặt, mà ngài, nghỉ ngơi đi. Còn nữa, không có lần sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thực ra Sở Hoàng hơi giật mình, giật mình vì nam nhân trước mặt này làm sao có thể thay đổi tình cảm lý tính và tình cảm cảm tính trong nháy mắt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trước đó, hắn còn là chính khách lão luyện, nhưng trong chớp mắt lại biến thành một phụ thân có thể không màng mọi giá để bảo vệ con gái nhà mình. ͏