Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 100 - Chương 100: Đầu Cơ Trục Lợi

Chương 100: Đầu Cơ Trục Lợi Chương 100: Đầu Cơ Trục Lợi

Editor: Hye Jin

Đầu khỉ vùi đầu, vừa thấy có một đôi chân đứng trước gian hàng, đang suy nghĩ để báo giá thì nghe thấy tiếng "uỳnh", cái sọt thảy xuống đất, âm thanh nghe nặng trĩu đồ vật, có vẻ là chưa không ít đồ vật.

Đầu khỉ nhìn lên, lập tức cười tươi như hoa: "Này! Để ta dịch dịch sang bên, người anh em để đồ bên kia đi."

Không phải người hắn bắt chuyện vừa nãy đây này, chứ còn là ai.

Mặc dù hôm nay bán không được bao nhiêu, nhưng khi không có được 2 xu bán chỗ, miễn bàn Đầu Khỉ vui vẻ đến mức nào, quay đầu chỗ Tư Ninh Ninh, gương mặt đen cười nhăn thành bông hoa, mà là bông cúc đen: "Người anh em còn chưa nói đâu, muốn bán cái gì?"

Tư Ninh Ninh không trả lời, cúi xuống bên cạnh đầu khỉ, hỏi: “Còn thừa bao tải không? Tôi không mang theo."

"Bao tải? Cậu em này ăn nói thật văn nhã, ở đây chúng ta không gọi là bao tải, kêu là túi da rắn.""

Đầu Khỉ từ sau cái sọt cầm lấy một cái túi da rắn cũ đưa cho Tư Ninh Ninh, Tư Ninh Ninh bày ra, hắn lại hỏi: "Cậu em không phải là người trấn Ba Hà nhỉ? Trong huyện đến?"""

Dừng một chút, Đầu Khỉ bỗng nhiên đè thấp thanh âm, sát vào người Tư Ninh Ninh: "Cậu em không phải là thanh niên trí thức chứ?"

Tư Ninh Ninh tay run run, cố gắng bình tình, thảy qua ánh mắt xem thường: "Có liên quan gì đến đầu cơ trục lợi? Người anh em này, anh nhiều lời quá rồi đấy, nhiều lời nữa thì trả tiền lại cho tôi."

Đầu Khỉ lập tức bịt túi, ngậm miệng và quay trở lại chỗ ngồi của mình.

Đùa à! Tiền thu tới tay còn có đạo lý lui về.

Bên tai thanh tịnh, Tư Ninh Ninh mới đem đồ trong sọt lấy ra, nhưng không hề lấy ra hoàn toàn.

Mì trứng buộc chặt bằng giấy, lấy ra ba bó nhỏ, ấm nước quân dụng chỉ mang ra hai gái, một bao gạo trắng ngần.

Mì trứng trước đó cô mua, 1 cân rưỡi một gói, một túi có mười bó.

Gạo là gạo trong nước, Tư Ninh Ninh chọn gạo này để bán ra ngoài.

Đúng là như vậy, vừa lấy ra ba thứ này, đừng nói đến người đi đường, Đầu Khỉ bên cạnh đầu tiên là trợn tròn mắt, cúi người như muốn chạm vào sợi mì và gạo trắng ngần kia, nửa đường bị Tư Ninh Ninh phát hiện đẩy tay ra.

Đầu Khỉ xấu hổ sờ sờ mũi, nhỏ giọng hỏi: "Người anh em, cậu em lấy đây ra những thứ này đó? Tốn không ít tiền đi, đừng có mà giảm giá đó."

Lời này không phải là đỏ mắt mà nói.

Bột mì, gạo đều phân thành cấp bậc, cho dù là quý giá nhất cũng không mua được gạo mà Tư Ninh Ninh lấy ra.

Nếu bán giá cao vượt qua giá cả thường bán ở chợ đen quá nhiều thì không ai mua, dựa theo giá chợ đen bán thì đảo cũng không đến mức, nhưng lợi nhuận hạ thấp, không đáng giá.

Nói thế nào, đầu cơ trục lợi là chuyện nguy hiểm, có nguy cơ bị bắt đem đi đấu tố.

Ở chợ đen, không cần phiếu gạo thịt hay gì, giá cả đương nhiên là tăng gấp đôi, Tư Ninh Ninh đã hỏi thăm qua.

Bột mì được phân thành nhiều loại, loại bột tốt nhất và gạo có giá tương đương nhau. Ngẫu nhiên có vài trường hợp đặc biệt thì có thể tăng giá.

Ví dụ, khi thực phẩm bị thiếu hụt, hoặc là trong những dịp lớn như là Tết.

Gạo chợ đen được bán với giá từ bốn đến năm mươi xu một cân, bột mì trung cũng có giá này, mặc khác thì tầm 30 xu, đều không cần phiếu.

Tư Ninh Ninh không tham lam, cô chỉ tay vào những thứ trong quầy hàng: "Gạo cùng bột mì 50 xu một cân... Mì trứng thì đắt hơn chút, một bó 3 lạng 20 xu."

Thời đại ăn không no mặc không ấm, gạo đã là thứ tốt huống chi là chất lượng cao như vậy...

Bình Luận (0)
Comment