Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 99 - Chương 99: Chợ Đen (2)

Chương 99: Chợ Đen (2) Chương 99: Chợ Đen (2)

Editor: Hye Jin

Tư Ninh Ninh không nặng không nhẹ gật đầu: "Là.... khụ."

Giật mình quên che giấu tiếng nói, Tư Ninh Ninh vội ho khan, đè thanh âm thành khàn khàn: "Đúng vậy."

Người nói chuyện là một thanh niên đầu đinh, Tư Ninh Ninh tính cảnh giác rất cao, không tính toán nhiều lời, đầu đinh thành thạo bắt đầu tự giới thiệu: "Ta kêu Đầu Khỉ, khu này đều quen biết ta, cái sọt này của người anh em này có bán không? Bên cạnh ta có chỗ trống, để thêm cái sọt không thành vấn đề. Có muốn không?"

Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo (Khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp)

Tư Ninh Ninh đang định lắc đầu nguầy nguậy, Đầu Khỉ đột nhiên hướng về phía sau đưa ngón tay chỉ về phía trước: "Gian hàng của ta ở ngay đó, người anh em nếu muốn hợp tác bày bán, ta cũng không nhiều lời, thu hai xu."

Vừa nghe nói hợp tác đặt gian hàng thu tiền. Sự phản kháng của Tư Ninh Ninh giảm bớt đi không ít, thuận thế nhìn quầy hàng, vị trí rất tốt, không to lắm nhưng đúng là ngay trung tâm chợ đêm.

Tư Ninh Ninh nhẹ gật đầu, không đồng ý ngay: "Tôi mới đến đây, trước mắt không quen đường, đi dạo trước, chốc lát sẽ quay lại đây."

"Được thôi!"

Đầu khỉ không hề có biểu hiện gì rối rắm, Tư Ninh Ninh đi rồi, bản thân vẫn còn nhìn chằm chằm về cái hướng đó, nhìn cái sọt đằng sau lưng, một lúc sau mới đi đến chỗ quầy hàng của mình, trong miệng thì thầm: "Hàng hóa gì vậy nhỉ? Cả một cái sọt lớn."

Chợ đen nhà buông không ít, phần lớn là đều ở thôn xung quanh chạy ra mưu sinh, nói trắng ra cho dù là nhà buôn cũng là nửa cái chân đất.

Nhưng Tư Ninh Ninh không giống như vậy, trên người sạch sẽ ngay ngắn, quần áo chất liệu rất là tốt, người cực kỳ có tinh thần, vừa nhìn là cảm thấy người này có địa vị, hẳn là bỏ ra hàng hóa lớn, quý trọng gì đó.

Còn về mái tóc mà Tư Ninh Ninh cho là giống cái ổ gà, ổ quạ thì trong mắt Đầu Khi thì là kiểu tóc rất thường thấy ở nông thôn.

Nói cho cùng, cạo đầu cũng tốn tiền, lúc thường không bận cũng chẳng sao, mẹ hoặc vợ trong nhà dùng kéo cắt mấy cái là xong việc, vội để mà đuổi kịp ngày mùa, chẳng ai mà lo lắng đẹp hay xấu.

Tạm biệt tên đầu khỉ, Tư Ninh Ninh tiếp tục đi vào bên trong.

Có rất nhiều thứ được bán ở chợ đen, bao gồm nấm hái trên núi, cá, tôm bắt trong sông, vải tự dệt thủ công. Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một vài quầy hàng lớn hơn, chỗ ngồi to nhưng không có vật gì được bày bán.

Tư Ninh Ninh vẫn còn đang phân vân lưỡng lự đứng nhìn nhìn, vừa đi vừa dừng, nhìn nhìn, dần dần hiểu ra một số ít chuyện ở chợ đen.

Các quầy hàng bày càng lớn thì chỉ hai ý lớn, một là hàng hóa trong tay nhiều hai là mặt hàng lớn.

Liền giống như tứ đại kiện kết hôn thời này (bao gồm: đồng hồ, xe đạp, máy may, radio), loại đồ vật như này lớn, không tốt để trưng bày ra ngoài, người có nhu cầu tiến lên hỏi giá cảm mua hay không mua, nếu mua thì sẽ được đưa đi đến chỗ khác để xem, hoặc là cho người mang đến, giao dịch tại chỗ.

Ngẫm lại cũng là chuyện hẳn là.

Nếu mà đem xe đạp, máy may gì đó đều bày ra ngoài hết thì lỡ không may bị đột kích, chết chắc chứ nói gì mà xe mà máy may chứ.

Dạo qua một vòng, xác định không có chỗ nào tốt như chỗ Đầu Khỉ, đã làm ra quyết định, cô tìm ở chợ đen một góc không người, đem đồ vật bỏ hết vào cái sọt, ôm cái sọt lần nữa tiến vào chợ đêm.

"Không phiếu một cục xà phòng 1 đồng 2 xu, có phiếu bật lửa 30 xu một cái, đầy dầu, đủ nấu cơm dùng trong nửa năm...."

Bình Luận (0)
Comment