Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 104 - Chương 104: Trở Về

Chương 104: Trở Về Chương 104: Trở Về

Editor: Hye Jin

Thanh niên trí thức đã thương thảo tốt về những vật dụng hằng ngày, cho nên Mạc Bác hay những thanh niên trí thức khác, việc họ đến chợ đen cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng là……

Tư Ninh Ninh có thể đến chợ đen cùng với những thanh niên trí thức thức khác, cũng tuyệt đối không thể ngay lúc này bị Mạc Bắc nhận ra được.

Nếu cậu ấy thực sự nhận ra cô, việc này cô phải giải thích thế nào?

Tư Ninh Ninh dùng hai tay, nhanh chóng cuộn túi da rắn, đưa cho Đầu Khỉ: "Cảm ơn người anh em, vợ ta hôm nay sinh con, ta phải trở về sớm!"

Tùy tiện bậy bạ lấy đại cái lý to, Tư Ninh Ninh đã ném cái sọt ra sau lưng, nhặt chiếc xô bên cạnh chân lên, nhanh chóng biến mất vào đám đông.

Mạc Bắc đứng ngây ngốc tại chỗ, vài phần mờ mịt.

Có lẽ hắn suy nghĩ quá nhiều đi?

Thằng nhóc đó tám chín phần là uy hiếp hắn, cho nên chạy thật nhanh.... Dù sao con buôn nào tính cảnh giác cũng đều cao.

Mạc Bắc tinh tế cân nhắc, suy xét cảm thấy bản thân rất có lý, từ trong đám người thu hồi tầm mắt muốn đi, Đầu Khỉ thấy người này ăn mặc không kém, vội vàng giữ chặt người, nhân cơ hội đẩy mạnh tiêu thụ: "Cậu em này, chỗ này của ta nhiều thứ tốt lắm, cậu em nhìn xem một chút."

Tuy là dò hỏi nhưng Đầu Khỉ cố ý kể một loạt tên mặt hàng: "Có xà phòng, bật nữa, dầu ngựa, dầu ngựa cậu em có hiểu không? Là hàng ngoại nhập, không dễ kiếm được. Cậu có muốn không? Ta tính rẻ cho."

Mạc Bắc: "..."

...

Bên kia, Tư Ninh Ninh ngồi xổm trong bụi cỏ hoang cao ngập đầu, thở dốc, tim cô cứ như đang đánh trống.

Vừa rồi thật sự khiến cô sợ chết khiếp!

Lúc trước cô chưa bao giờ suy xét đến việc sẽ gặp người quen, hiện tại gặp được còn không nói, còn suýt chút nữa mà bị nhận ra!

Nghĩ đến đây, Tư Ninh Ninh đưa hai tay lên, hồ nghi xoa xoa gương mặt.

Kỹ năng trang điểm luôn là một “kỹ năng” mà cô tự hảo nhất, chẳng có lý nào mà để bị nhận ra một cách dễ dàng như vậy!

Hết thảy nghi hoặc, tiến vào không gian, soi gương, toàn bộ đáp án đã được giải thích.

Vốn là gương mặt của một tiểu soái ca, thế nhưng lớp trang điểm vì mồ hôi đã làm trôi hết trơn rồi, cũng chẳng buồn cười gì, người nhà quê làm việc mặt mũi lem luốc là chuyện hết sức bình thường.

Chẳng qua, lúc trước cô dùng kem che khuyết điểm che đi nốt lệ chí, cơ bản đã lộ ra hoàn toàn....

Vì vậy, Mạc Bắc suýt chút nữa đã nhận ra cô vì nốt ruồi này?

Xem ra, về sau càng thêm cẩn thận.

Âm thầm đưa ra quyết định, Tư Ninh Ninh cởi tóc giả, đầu không có trói buộc nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, thật sự thoải mái.

Gọn gàng tẩy trang, gội đầu, tắm, sấy tóc và tết thành bím tóc để ngay trước ngực, thay bộ trang phục cũ, Tư Ninh Ninh cầm cái sọt thu thập một số đồ dùng cần thiết hằng ngày, lắc mình ra khỏi không gian.

Cô đi vào không gian mượn đồng cỏ yểm hộ, từ không gian đi ra tự nhiên cũng xuất hiện ở bên trong bụi cỏ.

Mảnh đất hoang này rất rộng, cơ hội bị chú ý là rất nhỏ, vừa đặt chân lên mặt đất, Tư Ninh Ninh dùng ngọn hải đăng của khu chợ đen ở phía xa làm vật tham chiếu, thực nhanh quay lại đường nhỏ, vội vã đi đến nơi đã ước định.

Vòng xoay ở trung tâm thị trấn, nghe nói là vòng xoay nhưng thực chất là một cái thảm hoa có đường kính 2m, trước kia từng có một pho tượng của người nổi tiếng đặt ở giữa, sau có náo động pho tượng đã bị người ta đập vỡ.

Thời buổi này không có thịnh hành việc trồng hoa, dần dà vườn hoa đã bị người ta bỏ lãng quên theo thời gian. Bởi vì vòng xoay vẫn còn mang tính biểu tượng, cho nên người xung quanh đây đều biết đến nơi này.

Vòng xoay cách Cung tiêu xã tầm trăm mét. Đứng ở cửa Cung tiêu xã là có thể nhìn thấy, Tư Ninh Ninh đeo cái sọt từ xa nhìn lại, không thấy gương mặt quen thuộc nào đứng ở đó cả.

Bình Luận (0)
Comment