Editor: Hye Jin
Từ Thục Hoa lại ngồi Tư Ninh Ninh một lúc, xác nhận lại Tư Ninh Ninh thực sự không tức giận, sau đó thở phào nhẹ nhõm, trở về phòng nghỉ trưa.
Căn nhà thanh niên được trí thức trở lại im lặng, thỉnh thoảng có tiếng gió nhẹ vuốt ve cánh cửa sổ, ngẫu nhiên nghe được tiếng gà con kêu "chít chít."
Tư Ninh Ninh ghé sát vào cái sọt nhìn đám gà con, một lúc rồi thở dài.
Cảm giác có bạn bè thật tốt...
Nhưng là……
Đôi khi cũng thật là mệt mỏi.
Nhìn thì tình bạn thuần túy, kỳ thật không hề thuần túy đến như thế....
Bằng không, Từ Thục Hoa sẽ không cẩn thận, dè dặt như vậy.
Tư Ninh Ninh không buồn ngủ, cầm cái sọt ngải cứu Từ Thục Hoa với những người kia hái về, còn có cả than đá và lá bạc hà khô ở bên giếng.
Vì lá bạc hà mỏng hơn lá ngải cứu, gần như 90% lượng nước đã biến mất sau một đêm, vì vậy Tư Ninh Ninh nhào một nắm lá bạc hà khô thành bột mịn mà không tốn nhiều công sức.
Trên bệ đá cạnh giếng, có những đốm nắng rải rác hắt xuống từ những chiếc lá. Tay áo của Tư Ninh Ninh giơ cao, cô trộn than đá, lá bạc hà, ngải cứu theo tỉ lệ 2:1:1, thêm nước cho đến khi tạo thành cục mới thôi.
Tư Ninh Ninh hái một vài chiếc lá bỏ sang một bên, bàn tay nhỏ bắt từng đám đen đen chia thành nhiều cục nhỏ, trong lúc này trong đầu cô không khống chế được suy nghĩ đến rất nhiều chuyện.
Có quan hệ với các cô gái khác, cũng có quan hệ với nam thanh niên trí thức, nhiều hơn là Hoắc Lãng.
Lần này, sự tình Ngô Dũng nháo đến bây giờ, kỳ thật có thể nhìn ra rất nhiều chi tiết mà lúc trước cô không hề lưu ý.
Tỷ như, sự do dự của Từ Thục Hoa trước sự kiện này.
Mạc Bắc công chính, không thiên vị.
Lý Lăng Nguyên ngay thẳng tinh thần trọng nghĩa.
Còn có Tưởng Nguyệt tư duy kiên định ngoài dự kiến.
Tất nhiên, cũng có Tống Thư Hãn và Tống Tiểu Vân, từ đầu đến cuối đều chọn cách bo bo giữ mình, không hề lên tiếng lấy một câu...
So sánh trước sau cùng với cái rung động khát vọng bài trừ hôm nọ, thật sự...
Chỉ khi cô ở cùng Hoắc Lãng ở chung, cô mới cảm thấy tự nhiên và thư thái nhất.
Có lẽ bởi vì Hoắc Lãng lớn hơn những người khác vài tuổi, suy nghĩ của anh ấy cũng tương đối chín chắn, điều này khiến cho Tư Ninh Ninh trong tiềm thức cảm thấy cô ở trước mặt Hoắc Lãng là bình đẳng, thậm chí nhỏ yếu, thuộc về dạng được chiếu cố.
Vì vậy, cô không cần phải lo lắng nhỡ nói câu gì đả thương lòng tự trọng của người thiếu niên trẻ.
Thoáng chốc mất tập trung, quả cầu nhỏ màu đen trong tay bị nhéo bằng phẳng, cái chất đen tràn ra từ kẽ hở giữa các ngón tay, hơi ẩm bị gió cuốn đi, lạnh cả người, Tư Ninh Ninh đột nhiên hoàn hồn lại.
“Tư Ninh Ninh mày đang suy nghĩ gì vậy!” Tư Ninh Ninh trợn to hai mắt, vô thức đưa hai tay ôm lấy mặt.
Ơ cơ mà..... Cô vội vàng xoay người sang thùng nước rửa mặt.
Bụi bẩn trên mặt được rửa sạch sẽ, gió mát thổi qua thật dễ chịu.
Tư Ninh Ninh ôm cái thùng nước, soi chính mình qua mặt nước.
Khuôn mặt xinh xắn lấm tấm giọt nước, sợi tóc mềm mại dính vào trán và khuôn mặt, quá là chật vật.
Vài giọt nước nhỏ xuống chảy xuống cằm chảy vào trong xô, phá vỡ hình ảnh gần như hư ảo, khiến Tư Ninh Ninh cảm thấy cáu kỉnh vô cớ.
Cô đổ nước bẩn ra, đổ đầy nửa xô nước rồi cho vào bể, rồi đem đống đen đen chia thành những viên nhỏ, rửa sạch tay dời nhang muỗi sang cửa sổ phơi khô.
Vốn là muốn treo nhang muỗi ở đó, vừa đi lại lần thì ẩn ẩn hiện hiện cái vòng hoa đung đưa trong gió.
Tư Ninh Ninh chỉ cảm thấy trong lòng nghẹn lại, hai má phồng lên, giận dỗi nhìn cái vòng hoa.
Mới có buổi sáng trôi qua thôi, cả hoa lá đều đã héo, mùi thơm kém xa so với buổi sáng.
Do dự một lúc, Tư Ninh Ninh vẫn múc nửa gáo nước lại đây, cầm nước phẩy phẩy lên cái vòng hoa, đôi mi nhăn nhăn dần dần buông ra, khóe môi lặng lẽ gợi lên.
Công bằng mà nói, Tư Ninh Ninh thích hoa, chính là hướng đến một cuộc sống yên bình ...
Đổ nước đi, đem nửa cái gáo nước về phòng bếp, Tư Ninh Ninh nhẹ nhàng quay trở lại phòng lấy hộp đựng bút viết ra. Suy xét đến Từ Thục Hoa và những người khác có thể muốn học cách làm nhang muỗi, cô ngồi ở bàn trong phòng chính viết lại trình tự, tỷ lệ viết lại một lần
Ngoài ra, một số thành phần phối liệu khác đều viết vào trong đó, phối liệu có tác dụng gì, tăng thêm bao nhiêu lượng Tư Ninh Ninh đều không hề giữ lại, viết lại hết xuống dưới.
Ngay khi cô đóng quyển tập lại đây, phía sau phòng truyền đến tiếng động thưa thớt.
Tới đây ở đây hơn một tháng, cứ tới thời gian đi làm thân thể, tinh thần đã nhớ kỹ, mỗi lần đến giờ làm việc là tỉnh dậy ngay, đồng hồ sinh học đã quen thuộc.
“Ninh Ninh, cậu không ngủ trưa sao?" Tống Tiểu Vân đi ra ngáp một cái.
"Không." Tư Ninh Ninh lắc đầu: "Buổi chiều tớ có rất nhiều thời gian rảnh, nếu buồn ngủ, tớ sẽ chợp mắt một lát."
Nói rồi, cô giơ cuốn sổ trên tay lên: "Nhang muỗi tớ làm, về kỹ thuật, hàm lượng tớ đã ghi chép lại kỹ càng, đặt ở đầu giường, về sau các cậu muốn xem thì từ mình đến lấy nhé!"
Tống Tiểu Vân gật đầu, Từ Thục Hoa liếc nhìn cục đen nhỏ trên bệ cửa sổ: "Cái này buổi tối hẳn là có thể dùng phải không? Lần này chúng ta đã làm rất nhiều, cho nên đưa sang cho nam thanh niên trí thức cách vách một ít được không?"
"Tớ sao cũng được, các cậu cứ tùy nhìn mà an bài."
"Lý Lăng Nguyên ngày thường giúp chúng ta rất nhiều, cho bên bọn họ một chút đi."
Tưởng Nguyệt ngủ, tóc tai bù xù, một bên nói chuyện, vừa nghiêng đầu bết bím tóc: "Tư Ninh Ninh cậu cho tớ xem ghi chú với."
Tư Ninh Ninh thuận thế giao quyền tập sang, Tưởng Nguyệt mí mắt lướt qua, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: "Ngoài bạc hà, còn có thể cho thêm vỏ quýt sao?"
Tư Ninh Ninh nói: "Không nhất thiết phải là vỏ quýt khô. Vỏ cam khô cũng có thể dùng được."
Tưởng Nguyệt gật đầu, mắt dán chặt vào dòng chữ "đuổi muỗi tốt hơn" ở đằng sau, cảm ơn xong trả quyển tập lại cho Tư Ninh Ninh.
Một đám người mân mân mê mê liền bắt đầu làm việc, cả thanh niên trí thức dư lại mỗi Tư Ninh Ninh, đảo lại có vài phần thanh nhàn.
Đem phòng ở quét sạch một phen, chỗ bên này có những cây tre đã chặt ra từ trước, Tư Ninh Ninh lấy ra lưỡi cưa chọn cây tre dày bắt đầu cưa.
Cây tre này đã bị được chặt ra một tháng, màu lục lam của nó đã phai từ lâu, lúc này vàng không vàng, mà xanh không xanh, nhưng còn rắn chắc.
Tư Ninh Ninh cưa xuống một vài ống tre, vốn dĩ cô chỉ nghĩ xem nó có thể dùng làm ly uống nước không, nhưng mà đến khi đổ nước vào thì không thể giữ nước được.
Tư Ninh Ninh phải từ bỏ ý định, chọn hai ống tre trông không được chắc chắn cho lắm, dưới đáy chọt một ít cái lỗ thông khí, lúc sau lấp một ít đất, nhổ vài gốc cây bạc gà gần giếng, trồng vào trong chậu, để hai bên thanh niên trí thức mỗi cửa sổ bày một chậu.
Chậu cây bạc hà cũng có tác dụng đuổi muỗi nhất định.
Nếu đã bị muỗi, côn trùng đốt rồi, xoa xoa một lá có thể làm dịu cơn đau.
Nếu không phải vì thiếu thời gian và thiết bị, Tư Ninh Ninh thực sự muốn thử làm tinh dầu.
Đáng tiếc……
Tư Ninh Ninh quay trở lại phòng của nữ thanh niên trí thức, dùng tay trái thả chốt cửa, lách người vào không gian.
Cô đi thẳng đến đống đồ đạc chất đống ở bãi đất trống, loay hoay hơn mười phút cuối cùng cũng tìm được mười mấy cái hộp lớn đựng sữa bột.
Xé bỏ cái vỏ bọc, Tư Ninh Ninh ôm hai bình sữa sột thẳng đến phòng khách, rửa cái lưỡi cưa sạch sẽ, lấy mấy túi đường trước đó chuẩn bị, xé bịch sữa bột lấy ra, Tư Ninh Ninh chậc một cái.
Không có lửa!
Nghĩ nghĩ đi ra khỏi không gian để lấy đèn cầy, lại nghĩ đến chẳng biết bao giờ đi lại vào trấn đề mua, nếu dùng hết dầu hỏa rồi thì ban đêm chỗ thanh niên trí thức chỉ có thể mò mò mà đi đường rồi.
Tư Ninh Ninh dứt khoát dọn đồ vào phòng bếp, tính toán dùng bếp gas.
Cô dùng thìa để tán sữa bột thành nhiều phần bỏ vào túi đựng đường. Một bình sữa bột là 400G, cái thìa ghi là mỗi muỗng là 3g, túi đường không tính lớn lắm, 3 muỗng là căng đầy rồi.
Có nghĩa là, một túi sữa bột nhỏ nặng khoảng 9 gam, một hộp sữa bột có thể chứa hơn 40 túi.
Tư Ninh Ninh ban đầu muốn đóng gói hai thùng này trước, đến khi trước mặt để hơn 40 túi, cô đánh mất ý niệm.
Chịu thương chịu khó cầm từng túi sữa bột thành phẩm, đặt lưỡi cưa ở mép túi, gấp nhẹ lại rồi bật bếp ga lên, vặn lửa nhỏ nhất, cẩn thận hơ qua hơ lại sát cái lưỡi cưa.
Túi đường là chất dẻo, lớp mỏng sau khi đốt sẽ mềm và co lại, trong quá trình co lại sẽ bọc lấy răng lưỡi cưa, không cần chờ quá lâu lấy lưỡi cưa ra là cái túi sẽ phồng lên, bao kín mít không hề đồ ra.
Phương pháp này hồi nhỏ ở nhà bà ngoại từng thấy qua, Tư Ninh Ninh chưa hề làm qua, không dám quá gần, chỉ có thể dùng lớp lửa ngoài cùng.
Lặp lại liên tục, bị hỏng đến cái túi thứ 4 thì mới từ từ quen tay.
Phải mất nửa tiếng để niêm phong tất cả các túi sữa bột, thấy trong túi còn rất nhiều sữa, Tư Ninh Ninh cũng làm như vậy và cho thêm một ít đường đỏ vào.
Bận rộn một hồi cô tìm một cái thùng xốp, cho sẵn một bao đường đỏ, sữa bộ, dự bị lần sau đi chợ đêm để bán thử.
Cô còn lấy ra hai gói sữa bột, hai túi đường đỏ chuẩn bị sẵn ở một góc, để ngày thường lưu trữ cho mình uống.
Buổi sáng ăn hai quả dưa chuột, buổi trưa không ăn, lúc này Tư Ninh Ninh có chút đói bụng.
Cô quá lười nấu những món phức tạp, vo gạo bắt cơm, rồi cầm cái rổ đi ra vườn hái rau.
Lúc trước nhổ cổ mã răng kiển đem vào không gian, mã răng kiển là một loại cỏ heo, người cũng có thể ăn.
Đặc biệt là vào mùa hè nóng nực, chần qua nước nóng rồi mới dội qua nước lạnh, giả thêm chút tỏi, tương vừng, tinh chất gà cùng với dầu mè trộn lên, cái mùi vị đó đặc biệt ngon.