Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 175 - Chương 175: Kể Chuyện Xưa

Chương 175: Kể Chuyện Xưa Chương 175: Kể Chuyện Xưa

Editor: Hye Jin

Sớm Mầm đã gặp Tư Ninh Ninh nhiều lần, nhưng cô bé chưa bao giờ trực tiếp tiếp xúc gần hay nói chuyện cho nên vẫn ở trạng thái nửa xa lạ.

Bất quá trước mặt trẻ con, Tư Ninh Ninh cực kỳ kiên nhẫn, dưới lời nói vừa ấm áp, vừa ôn nhu, Sớm Mầm thực mau thả lỏng, nhấp môi cười cười: "Chị thanh niên trí thức."

“Ngoan ~”

Hòa Cốc bĩu môi và không nói gì.

Tư Ninh Ninh nắm bắt tâm lý của đứa trẻ, chọn ra một số chủ đề đơn giản và thú vị để giao lưu với Sớm Mầm, có Hòa Cốc trợ công, nhanh chóng làm quen với Sớm Mầm.

Chuồng heo bên này truyền đến tiếng cười, Chu Tiểu Thúy và Tam Nha cùng lúc đến đây.

Hai cô bé chắc vừa mới ngủ trưa dậy xong đến luôn, trên mặt còn in cả vết chiếu.

Sớm Mầm vui vẻ chào hỏi: “Tiểu Thúy, Tam Nha!”

Chu Tiểu Thúy và Tam Nha nghe thấy âm thanh này thì giật mình, lập tức tỉnh cả ngủ.

"Nha! Sớm Mầm, sao hôm nay cậu lại ra ngoài chơi thế!?"

"À? Hehe ... Anh hai ra chơi nên tớ cũng ra đây."

Hoắc Lãng ngày thường làm việc trong đội sản xuất, lại hay bận việc trong huyện, muốn chăm sóc con nít tỉ mỉ cẩn thận cũng khá khó.

Tình hình của Hòa Cốc không ổn định, trước khi dính lên người Tư Ninh Ninh thì phần lớn thời gian đều ở nhà, Sớm Mầm phụ trách nhìn chằm chằm, cộng thêm cho gà ăn, nhặt lạc, làm việc nhà gì đó, căn bản không ra ngoài chơi.

Mà nói gì thì nói, tình bạn của trẻ con rất trong sáng, chỉ cần lấy mặt rỗ đòn gánh ra chơi một ván, Sớm Mầm thực mau dung nhập vào trong đó.

Hòa Cốc cũng không trốn xa như trước nữa mà ngồi xổm bên cạnh, xem mấy cô bạn chơi, ngẫu nhiên phàn nàn vài câu, nói ai là người ngốc nghếch, cây gỗ này có thể đụng vào thanh gỗ nào, và y như rằng thực mau sẽ bị Chu Tiểu Thủy hờn dỗi một câu.

Thường vào lúc này, Tam Nha sẽ cố gắng khuyên giải, Sớm Mầm một bên thì dỗ dành anh hai mình, xin lỗi Chu Tiểu Thúy.

Chuồng heo đầy tiếng nói chuyện vui vẻ của, Tư Ninh Ninh sau khi đi giao nước trở về, thấy đám trẻ còn đang chơi đùa nên liền cùng tham gia chơi hai ván.

Có một câu nói như thế nào.

Xa thì thơm gần thì thối.

Chơi game cũng tương tự như vậy, đạo lý đó lần đầu chơi sẽ cảm thấy mới mẻ, chơi nhiều sẽ cảm thấy mệt.

Đặc biệt là trong mùa làm ruộng bận rộn, Tư Ninh Ninh luôn cảm thấy chơi trò chơi như thế này có chút băn khoăn, cô suy nghĩ một chút, đưa một tay gạt mấy mặt rõ đòn gánh trên mặt đất: "Được rồi, hôm nay chơi đủ lâu rồi, nên nghĩ một chút."

Trong khoảnh khắc, bốn cặp mắt đen láy nhìn Tư Ninh Ninh: "Kia chị thanh niên trí thức ơi, chúng ta hiện tại làm cái gì đây."

"Ừm ............."

Tư Ninh Ninh " ừm " một tiếng dài và mỉm cười: "Chị sẽ kể cho các em một câu chuyện xưa."

"Kể chuyện ạ?”

Bốn đứa nhỏ nhìn nhau, Tam Nha dẫn đầu giơ tay hỏi: “Chị ơi, anh cả của em có kể em nghe chuyện chồn cáo chúc tết gà, có phải loại chuyện xưa này không?"

"Không phải. Câu chuyện này rất dài, các em muốn nghe không, chị sẽ từ từ kể cho các em nghe."

Ba trong số bốn đứa nhỏ ngồi thành một hàng, chỉ có Hòa Cốc ngồi xổm ở ngoài cùng, toàn bộ đều nghiêm túc và tò mò nhìn Tư Ninh Ninh, đương nhiên chờ câu chuyện xưa.

"Cách đây thực nhiều năm, có một nơi tên là Hoa quốc, ở nơi đó Viêm Đế và Hiên Viên Hoàng Đế thống nhất khu vực đó cho nên con dân ở đó đều tự xưng là con cháu của Viêm Hoàng."

"Sau nhiều năm trôi qua, Tần Thủy Hoàng vị hoàng đế đầu tiên thống nhất sáu nước, người thống trị Hoa quốc được gọi là hoàng đế, tiếp sau đó là sự thịnh vượng của nhà Hán và nhà Đường. Ngoại bang đều đến nơi này để tiến cống làm người dân nơi đây đều cảm thấy vinh hạnh. Chỉ là một thời gian dài hưng thịnh khiến người dân trở nên tự mãn, kéo theo một đoạn thời gian tự bế, tình cảnh của người dân ở đây tạm thời chạm đáy cốc...

Nói một hồi lâu, Tư Ninh Ninh mệt quá thở dài một chốc.

Thấy bốn củ cải đang nghiêm túc lắng nghe, cô ấy nhướng mày và nói tiếp: "Và lúc này, một số động vật nhỏ đáng yêu và mạnh mẽ xuất hiện. "

Tam Nha trong mắt đều là tò mò: “Động vật nhỏ ạ? ”

Tư Ninh Ninh gật đầu: "Ừm, tỷ dụ như con thỏ của Hoa Quốc, còn có các con vật khác, đại bàng, voi trắng, gấu đen, lạc đà ..."

Hai má của Hòa Cốc phồng lên thành bánh bao, cau màu khó hiểu hỏi lại: "Chẳng lẽ chuyện xưa vai chính là mấy động vật này."

Nó muốn mê mang rồi.

Tư Ninh Ninh gật gật đầu, kiên nhẫn giải thích: "Hiểu thế này cũng có thể, nội dung kế tiếp chính là xoay xung quanh về con thỏ."

“Nguyên lai là như thế này!”

"Ừm, tiếp tục nghe a."

“Thỏ đang mờ mịt, tự dưng đâu ra đó xuất hiện người đầu hói. Người đầu hói dẫn dắt Thỏ nổi dậy đuổi hết tất cả những người bên ngoài ra khỏi Hoa Quốc. Nhưng Hoa Quốc còn chưa yên ổn thì Đầu Hói và thỏ bất đồng ý tưởng, không ngừng tranh luận, không ít thỏ ngã xuống. Tranh luận đứt quãng duy trì tận mười năm, thẳng đến khi một sự cố xảy ra. Gà xâm phạm lãnh thổ Hoa Quốc. Cuộc tranh chấp 10 năm buộc phải kết thúc, Đầu Hói cùng thỏ phải hợp sức đối kháng lại Gà.”

"Các em biết đấy, Đầu Hói và Thỏ đều rất kiên cường, cho dù gian khổ nhưng mọi người đoàn kết, chưa từng nghĩ đến chuyện từ bỏ. Cũng bởi vì những động vật nhỏ khác lục đục xuất hiện, có thêm lực lượng gián tiếp trợ giúp, sự tình đã phát sinh chuyển biến."

"Đại bàng ném hai viên nấm siêu mạnh và lãnh thổ của Gà. Gà sợ hãi, ốc còn không mang nổi mình chỉ có thể rút lui ra khỏi Hoa quốc."

“Ngay sau khi họ rời đi, tình hình Hoa Quốc tạm thời lắng xuống, nhưng thời gian tốt đẹp không kéo dài lâu, cuộc chiến giữa thỏ và Đầu Hói lại bắt đầu, đương nhiên kết quả là Thỏ chiến thắng, Đầu Hói buộc phải đi ra khỏi Hoa quốc, đến Loan tỉnh.”

“Sau đó, vào ngày 1 tháng 10 là ngày quốc khánh của Hoa Quốc, thỏ trở thành chủ nhân, lập chí dùng chính đôi tay mình sáng tạo, mỗi người đều được ăn no mặc ấm, không để người khác khinh thường Hoa Quốc … (*)

Tư Ninh Ninh đã miêu tả cho đám nhóc trì về một thế giới trừu tượng mà lại chân thật.

Thời đại còn lạc hậu , ở một nơi hẻo lánh như Đội sản xuất còn không có điện, chứ đừng nói là xem tin tức, phim hoạt hình hay truyện ngắn trên TV.

Bọn nhỏ đều là những trang giấy trắng, Tư Ninh Ninh kể chuyện xưa, bọn nhỏ đều biểu hiện vẻ ngây ngô mê mẩn, cùng tò mò.

Cũng bởi vậy sẽ có một số câu hỏi kỳ kỳ quái quái.

Hòa Cốc hỏi: "Loan tỉnh ở nơi nào?"

Tư Ninh Ninh kiên nhẫn giải thích : "Loan tỉnh là một đảo nhỏ.”

Hòa Cốc lại hỏi : "Gà tượng trưng cho cái gì?"

Tư Ninh Ninh cười và trả lời: "Gà tượng trưng cho một quốc gia, một đảo quốc."

Hòa Cốc hỏi đi hỏi lại : "Vậy đại bàng là gì?"

Chu Tiểu Thúy đầu óc xoay chuyển thực mau, nhấc tay đoạt trả lời trước Tư Ninh Ninh: “A, em biết, em biết á, đại bàng cũng đại biểu cho một quốc gia."

Tư Ninh Ninh mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, đại bàng có lực chiến đấu mạnh nhất, bởi vậy phía sau nó không ít người ủng hộ, Gà là một trong số đó."

"Vậy quả bom nấm siêu cấp lợi hại kia là gì ..."

"Bom nấm kia sao ..."

Bom nấm là bom đạn, mấy thứ này đặt ở thời đại này tương đối mẫn cảm, sợ mấy đứa nhỏ không hiểu đi ra ngoài nói bậy, Tư Ninh Ninh nghĩ một chút giải thích: "Pháo đốt bọn em biết không? Bom nấm là một cái pháo đốt siêu cấp."

Nói rồi cô đưa tay chỉ đại một ngọn núi bên ngoài đội sản xuất: "Có thể tạc bằng ngọn núi đằng kia luôn."

"Chà! Thật là lợi hại!"

Có lẽ hầu hết con trai đều nhạy cảm hơn với loại chủ đề này, Hòa Cốc nhanh chóng phản ứng: "Đại bàng ném hai quả bom nấm vào chỗ của Gà, vậy Gà không tức giận sao? Vì sao còn trở thành đồng bọn của Đại Bàng."

"Có nhiều lý do giải thích cho điều này.”

Tư Ninh Ninh dùng ngôn ngữ đơn giản nhất để giải thích: "Đại khái là Đại Bàng trợ giúp bọn họ khôi phục lại nhà cửa và cho Gà được ăn no."

Tam Nha, người vẫn chưa lên tiếng lúc này mới thắc mắc: "Thật là kỳ lạ, nổ tung nhà người ta rồi quay lại giúp. Đại Bàng này thật là lạ."

Sớm Mầm đôi mắt đen nhánh nhìn Tư Ninh Ninh nghiêng đầu tò mò hỏi : "Chị ơi, chuyện gì xảy ra sau đó? Còn có đúng không? Thỏ sau này thế nào?"

"Thỏ là đại diện cho sự thông minh, ngoan cường, cần cù và nhiệt huyết. Câu chuyện của chúng rất dài, về sau chị sẽ chậm rãi kể lại cho các em nha."

Tư Ninh Ninh nhỏen miệng cười, vỗ vỗ tay: "Nào các bạn nhỏ, mấy tiểu đồng chí của chúng ta, trời tối rồi về nhà đi thôi."

Mấy củ cải nhỏ lấy lại tinh thần phát hiện mặt trời đã lặn ở hướng tây.

Tư Ninh Ninh lấy bao cám sang một bên, đổ cám vào máng chuồng heo, lưu loát múc tiếp 4 gáo nước đồ ăn thừa vào trộn cơm heo.

Trong lúc này không ngờ là thời gian trôi nhanh như vậy, Chu Tiểu Thúy và Sớm Mầm đồng thanh "ồ" lên một tiếng, chào tạm biệt Tư Ninh Ninh.

Sau khi hai người rời đi, Hòa Cốc và Sớm Mầm cũng đứng dậy.

Hòa Cốc hỏi: "Tư Ninh Ninh, ngày mai chị còn kể chuyện xưa của Hoa Quốc không?"

“Đương nhiên, chuyện xưa nào có đạo lý chỉ kể một nửa chứ."

Hòa Cốc gật đầu rồi quay người về nhà với Sớm Mầm, nhưng Tư Ninh Ninh lại đột ngột ngăn hai đứa nhỏ lại: "Sáng mai chị đi thị trấn, hai em trễ chút rồi sang nha, bằng không không gặp được chị ha."

"Vâng, em biết rồi!"

Hai củ cải nhỏ nhảy cẫng lên và chạy ra khỏi ngõ.

Trong lúc mơ hồ cô nghe được hai anh em Hòa Cốc lẩm bẩm với nhau: "Sớm mầm em là Gà, anh là đại bàng, anh muốn đem bom nấm nổ em."

"Anh hai, em không phải là gà! Em muốn trở thành con Thỏ cơ. Chị thanh niên trí thức Tư nói con Thỏ thông minh và chăm chỉ, vốn dĩ em cũng thông minh cần lao đó ..."

Giọng nói trẻ con nhỏ dần đi, Tư Ninh Ninh lắc đầu mỉm cười thở dài đầy xúc động: "Chị rất hy vọng thỏ con Hoa Quốc đều khỏe mạnh vui vẻ mà lớn lên ..."

Ngay khi giọng nói đó rơi xuống, cô giẫm lên khe hở hàng rào vào chuồng heo, nhoáng thân tiến vào không gian, lại ra vào không gian xách nước.

Mấy lần đem chuồng heo dọn sạch, Tư Ninh Ninh lại tiến vào không gian pha một bình trà chanh đá, vỗ vỗ tay thu thập trở về nhà thanh niên trí thức.

(*) Câu chuyện xưa mà Tư Ninh Ninh kể là dựa theo một bộ truyện tranh có tên là Year Hare Affair.

Year Hare Affair (tiếng Trung :那 年 那 兔 那些 事 (儿) “Những câu chuyện về con thỏ đó đã xảy ra trong những năm đó” là một webcomic. Truyện tranh sử dụng các loài động vật được nhân cách hóa như một câu chuyện ngụ ngôn đại diện cho các quốc gia có chủ quyền để đại diện cho các sự kiện chính trị, quân sự và ngoại giao của thế kỷ 20.

Bộ phim hoạt hình chuyển thể bắt đầu phát sóng trên Internet vào tháng 3 năm 2015 và một trò chơi chiến lược miễn phí dựa trên nó đã được phát hành trên iOS và Android vào tháng 7 năm 2015.

Các nhân vật trong truyện:

Thỏ tượng trưng cho Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (hoặc Đảng Cộng sản Trung Quốc)

Đầu hói là Cộng hòa Trung Hoa (trừ Cộng sản)

Gà ám chỉ Nhật Bản

Còn Đại Bàng là Mỹ.

Bình Luận (0)
Comment