Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 188 - Chương 188: Dạy Vè

Chương 188: Dạy Vè Chương 188: Dạy Vè

Editor: Hye Jin

Sau khi cân nhắc trong một thời gian dài, Tư Ninh Ninh tính toán trước dạy đám nhỏ một ít bài vè.

Vè cũng được, điều khiến Tư Ninh Ninh phải vắt óc suy nghĩ là làm sao để có thể làm mấy đứa nhỏ mau chóng nhớ kỹ.

Trẻ em ở nông thôn khác với trẻ em ở thành phố, chúng có những nhược điểm nhất định và tất nhiên là những thuận lợi nhất định, ví dụ như so với trẻ em ở thành phố thì trẻ em nông thôn hiểu biết hơn về đồng áng, trồng dưa nhặt đậu và một ít việc vụn vặt.

Bởi vậy dạy một số cái phù hợp sẽ khiến bọn nhỏ ghi nhớ mau hơn.

Tư Ninh Ninh nghĩ tới đây liền ý thức được, liền điều chỉnh vị trí làm việc, dời đến nơi gần bóng cây, nói với đám nhóc tì: "Trước chị dạy bọn em một đoạn vè được không, ai học thuộc nhanh nhất, đọc trôi chảy trước sẽ có khen thưởng, các em có tự tin học tốt không?"

“Có!”

“Có!”

Thanh âm vang dội hết đợt này đến đợt khác.

Tư Ninh Ninh mỉm cười, lau mồ hôi trên trán rồi phun ra một tràng dài: "Cốc vũ trước sau trồng dưa trồng đậu, củ cải đầu mùa, cải dầu cuối mùa. Đông chí thu hoạch củ cải, Tiểu tiết thu hoạch bắp cải, Bạch Lộ trồng hành, Hàn Lộ trồng tỏi, Thu Phân không thu hoạch hành, Sương giáng không thu. Cốc vũ trồng khoai lang , mỗi cây có thể thu hoạch một cái rổ lớn, cà chua có thể kết thành năm sáu lớp." (*)

Mặt đám củ cải đại biến còn chưa mở miệng đâu thì các chú thím bên bận rộn nghe thấy Tư Ninh Ninh đọc cái gì đều khen ngợi không tiếc lời: "Thanh niên trí thức Tư giỏi ăn nói thật."

Tư Ninh Ninh cũng cười: "Không phải cháu giỏi ăn nói đâu, là do tổ tiên chúng ta kinh niệm truyền lại nhiều đời."

"Kia một chuỗi dài vậy cũng không dễ dàng đọc được a!"

Tư Ninh Ninh cười bất lực không trả lời.

Cô xem ra minh bạch, mấy chú thím mà đã muốn khen người rồi á thì có nói gì cũng khen thành hoa hết.

Tư Ninh Ninh đưa mắt nhìn về phía dưới bóng râm: "Thế nào? Các em có thể được không?"

...

Sau một hồi im lặng, hai cái đầu của cải trọc lóc cóc bước ra dẫn đầu nói: "Em, em cảm thấy em có thể! Nhưng mà cô giáo đọc thêm vài lần!"

Không tệ lắm, ít nhất không có chuyện chưa lâm trận đã bỏ chạy.

Tư Ninh Ninh gật đầu, cô đọc một lần, đám củ cải nhỏ đọc một lần.

Vừa dạy vè vừa làm việc, Tư Ninh Ninh không dám chậm trễ, bất quá phía dưới rơm rạ tro bụi thật sự, bị sắc mấy lần ho khan không ngừng.

Tuy nhiên, những củ cải nhỏ cũng thật là giỏi, cô dạy được ba lần, tới lần thứ 4 đã có một vài đứa nhỏ có thể đọc từ đầu đến cuối chỉ là không được suôn sẻ quá thôi.

Tư Ninh Ninh rất hài lòng.

Thấy đã đến giờ nấu cơm, cô nói với đám củ cải nhỏ: "Trước đến đây thôi, buổi chiều tiếp tục ha. Ngày thường không làm gì thì có thể đọc đi đọc lại để nhớ kỹ, nhớ hay không?"

"Dạ biết rồi, cô giáo ạ!"

Tư Ninh Ninh lại đỏ mặt, xoay người cùng mấy chú thím chào hỏi, vẫy tay dắt Sớm Mầm cùng Hòa Cốc trở về chỗ thanh niên trí thức.

Buổi cơm có mã răng kiển trộn, cùng một chén canh gan heo.

Những thanh niên trí thức thức khác vẫn chưa về, bữa ăn, ba người cô ngồi cạnh bàn, xem xét tình huống của Hòa Cốc, thay đổi đũa xong thì Hòa Cốc ăn gì cũng ngon, đến khi ăn mã răng kiển có tỏi thì ghét bỏ chớp mắt.

"Anh hai, mắt anh khó chịu hả? Vì cái gì anh cứ nháy mắt như vậy." Sớm Mầm không biết tình hình nhíu mày hỏi.

Hòa Cốc lắc đầu, bỏ miếng mã răng kiển vụng về bỏ vào miệng.

Tư Ninh Ninh dùng ngón trỏ điểm nhẹ lên bàn cười: "Rau trộn bỏ thêm tỏi mới ngon, không thích tỏi thì ăn gan heo, gan heo bổ máu."

Hòa Cốc gắp một đũa rau trộn, nghiêm túc lên tiếng: "Kỳ thật tỏi không phải khó ăn, Tư Ninh Ninh em phát hiện chỉ cần dính cái nước bên dưới này, rau trộn này ăn rất ngon."

Gia vị trộn rau cực kỳ phong phú, dầu, nước tương, giấm và còn có dầu mè gì đó ... Tất nhiên, hương vị cũng không tệ.

Tư Ninh Ninh không nói rõ ràng, chỉ dặn dò hai củ cải ăn ngoan, ăn xong thì đi tới đi lui ở cửa cho tiêu cơm chờ thanh niên trí thức trở lại trở về cơm nước xong chợp mắt một chút.

Hai đứa nhỏ ngoan ngoãn vâng vâng dạ dạ, nhưng sau khi ăn xong, chúng không đi vòng quanh cửa để tiêu hóa thức ăn như lời Tư Ninh Ninh nói, mà ngồi xổm bên cái ao nhỏ bên giếng, cùng nhau đọc lại bài vè mà Tư Ninh Ninh buổi sáng dạy.

Thanh niên trí thức ăn xong nhìn thấy vô cùng hiếm lạ, lúc múc nước rửa mặt trêu ghẹo: "Các em cứ nói mãi cái gì đó."

"Không thấy ra tới a, các em nhỏ như vậy mà biết trồng rau a?"

"Cái này do Tư Ninh Ninh dạy."

Hòa Cốc ngửa cổ, vẻ ngoài ngượng nghịu mà kiêu ngạo khiến mấy thanh niên trí thức đều phải bật cười.

Từ Thục Hoa mặt đầy tươi cười, buông chậu rửa mặt xuống, thấy Tư Ninh Ninh cầm quyển sổ ngồi xuống, nói: "Tớ biết tại sao cậu đối với hai đứa nhỏ này tốt như vậy."

“Hả?” Tư Ninh Ninh liếc nhìn Từ Thục Hoa, ra dấu cho cậu ấy nói xong, ánh mắt tiếp tục rơi vào quyển sổ.

Vừa rồi, dựa vào ký ức, Tư Ninh Ninh đem những gì may đồ ở trong không gian ra vẽ lại một lần.

Áo thun có cấu trúc đơn giản, vừa rồi cô mới đối chiếu chi tiết không sai chút nào.

"Thật dễ thương.”

Từ Thục Hoa nói rồi lại nở nụ cười, biểu tình như đang hoài niệm cái gì đó: "Em gái nhỏ của tớ cũng trạc tuổi hai đứa nhỏ, nhưng mà gầy hơn một chút."

"Ở thành phố có rất nhiều áp lực, không phải ai cũng có một công việc ổn định. Gia đình lại đông người, đó là điều không thể tránh khỏi." Tư Ninh Ninh thở dài.

Từ Thục Hoa gật đầu tán thành.

Một lúc lâu sau, Từ Thục Hoa mới nghiêng đầu nhìn quyển sổ trong tay Tư Ninh Ninh: "Cậu nhìn cái gì đó? Từ lúc trở về cậu cứ ôm quyển sổ này xem mãi."

Từ Thục Hoa nhận ra đây là quyển sổ mà Tư Ninh Ninh dùng để ghi chép.

Trừ việc ghi sổ sách Tư Ninh Ninh thường để nó đầu giường không động đến, hôm nay thì xem mãi Từ Thục Hoa lo lắng tưởng sổ sách xuất hiện vấn đề.

“Đây.” Tư Ninh Ninh đưa quyển sổ cho Từ Thục Hoa thoải mái hào phóng cho cậu ấy xem: "Khoảng thời gian này mỗi ngày lao động tớ thấy có chút lớn, quần áo chật đi không ít nên muốn học cách làm quần áo."

Tư Ninh Ninh lười biếng ngả người về phía sau, ngáp dài bò trên giường: "Tự mình cố gắng thôi, cũng đỡ hơn phiền toái mấy chị trong đội, tiêu tiền không nói còn thiếu nợ nhân tình với người ta, không tốt."

Từ Thục Hoa gật gật đầu, cảm thấy Tư Ninh Ninh nói đúng, thật mau lại thở dài: "Cậu nghĩ chuyện này quá đơn giản rồi, phiếu vải không dễ tích góp."

"Kia không nhất định."

Buổi sáng bận rộn cường độ cao, cơ thể lúc này cũng rất mệt mỏi, vừa có cơn gió nhỏ thổi qua liền buồn ngủ đến nhíu cả mắt, Tư Ninh Ninh lại ngáp một cái, khóe mắt hơi nhếch lên, chảy ra hai giọt nước mắt buồn ngủ.

“ Hả? ” Từ Thục Hoa ngẩn ra.

Tư Ninh Ninh nằm ở trên giường, một tay chống cằm lười biếng nhìn Từ Thục Hoa: "Ở nông thôn không thể so với trong thành."

"Trong thành không ít người còn có tiền lương, phần lớn đều có phiếu để mua đồ, mua vải chỉ cần vài chục xu là có thể mua được rồi."

"Ở nông thôn thì khác, các loại phiếu đều có định mức mỗi tháng, mỗi quý hoặc mỗi cuối năm định kỳ phát. Mà các công xã lớn xã viên đều phải xuống đất làm việc, nào có thời gian đâu mà đi tìm kiếm nghề nghiệp."

“Vì vậy, nó cũng đã gây ra hiện tượng người dân nông thôn sẽ tương đối nhiều các loại phiếu vải các kiểu, xét cho cùng tiền và phiếu đều không thể thiếu, nếu không sẽ không thể mua đồ được."

Tư Ninh Ninh chỉ điểm điểm này, trong đầu một ý tưởng lóe lên, cơ mà còn chưa kịp suy nghĩ nắm bắt nó thì đã bị Từ Thục Hoa phủ quyết.

Ban đầu còn nghĩ bên này phiếu vải dễ đổi, gửi về cấp cho ba mẹ, cho các em. Nghĩ kỹ lại phiếu vải cùng phiếu gạo giống nhau, phân theo khu vực và theo loại thông dụng cả nước.

Đúng như tên gọi, phiếu chung toàn quốc có thể sử dụng ở bất cứ đâu, còn phiếu khu vực chỉ giới hạn vị trí trên phiếu, không sử dụng được ở nơi khác.

Nếu gia cảnh cô mà giống như Tư Ninh Ninh nói không chừng còn bảo người nhà gửi tiền lại đây, chứ đâu phải cô ở bên này canh cánh việc gửi về nhà tiếp tế gia đình.

Nhưng sự thật thì sao? Gia cảnh cô và Tư Ninh Ninh cách xa nhau vạn dặm.

Từ Thục Hoa khẽ thở dài, gạt những suy nghĩ linh tinh trong đầu sang một bên: "Tuy tớ không thể may quần áo mà tớ biết đóng giày, cậu mà làm quần áo dư thừa vật liệu tích góp lại, đến lúc đó tớ sẽ giúp cậu ..."

Lầm bầm hồi lâu, xung quanh không có động tĩnh gì, Từ Thục Hoa quay đầu lại, nhìn thấy cô gái xinh đẹp tự tin kia nghiêng đầu sang một bên, người đã bất tri bất giác ngủ say rồi.

Từ Thục Hoa khẽ thở dài, bất lực mỉm cười hồi lâu, cô nhẹ nhàng giúp Tư Ninh Ninh cởi giày, sau đó bê lên giường điều chỉnh lại tư thế ngủ một chút mới chống cửa sổ rồi đi ra ngoài.

Hòa Cốc và Sớm Mầm vẫn đang nhảy nhót trước cửa, anh một câu em một câu vè, Từ Thục Hoa im lặng lắng nghe một lúc rồi vẫy tay gọi Sớm Mầm đến trước mặt.

"Làm sao vậy chị thanh niên trí thức?"

Từ Thục Hoa có rất nhiều anh chị em ở nhà, cũng gọi là có kinh nghiệm ở cùng trẻ con: "Bên ngoài nóng quá, có muốn vào nhà ngủ một lát không?"

Ninh Ninh hôm nay ngủ thiếp đi rồi, tự nhiên không có cách nào lấy chiều ra ngoài, Từ Thục Hoa vốn dĩ muốn để hai đứa nhỏ vào phòng tạm thời ngủ trên giường cô, cô thì ngồi trên bàn nhà chính chợp mắt là được rồi.

Sớm Mầm quay lại nhìn Hòa Cốc dưới bóng cây: "Anh hai?"

Sớm Mầm đang muốn hỏi ý kiến.

Hòa Cốc vỗ vỗ bụi, khó hiểu hỏi: "Tư Ninh Ninh đâu?"

“Ninh Ninh ngủ rồi."

Hòa Cốc không quen với Từ Thục Hoa, cho nên không tin tưởng, nhất thời chạy đến bên cửa sổ, tay nhỏ vịn chỗ cửa sổ nhòi đầu vào nhìn, xác định Tư Ninh Ninh thật sự ngủ say rồi, nó xoay người trở về cửa.

"Cảm ơn chị thanh niên trí thức, bọn em trễ chút lại đến."

Gần như lời vừa dứt, thằng bé xoay người đi ra ngoài nhà thanh niên trí thức.

Sớm Mầm lon ton chạy đuổi theo phía sau: "Anh hai, chờ em với!"

(*) Bài vè đề cập đến các tiết khí trong năm.

Tiết khí chính là 24 điểm đặc biệt trên quỹ đạo của Trái Đất xung quanh Mặt Trời, mỗi điểm cách nhau 15°.

Khi xem lịch tiết khí, ta chia chia mặt phẳng không gian thành 360°, những ngày Mặt Trời ở các vị trí tọa độ nhất định sẽ được gọi là tiết khí.

Theo lịch vạn niên, có 24 tiết khí trong năm. Đó đồng thời cũng là thời điểm Mặt Trời ở các kinh độ: 0°, 15°, 30°, 45°, 60°, 75°, 90°, 105°, 120°, 135°, 150°, 165°, 180°, 195°, 210°, 225°, 240°, 255°, 270°, 285°, 300°, 315°, 330°, 345° so với Trái đất.

24 tiết khí bao gồm:

Lập xuân: Thời gian bắt đầu mùa xuân: Từ ngày 4 tháng 2 hoặc ngày 5 tháng 2 đến thời gian bắt đầu tiết vũ thủy

Vũ thủy: Thời tiết mưa ẩm: Từ ngày 18 tháng 2 hoặc ngày 19 tháng 2 đến thời gian bắt đầu tiết kinh trập

Kinh trập: Sâu nở, Từ ngày 5 tháng 3 hoặc ngày 6 tháng 3 đến thời gian bắt đầu tiết xuân phân.

Xuân phân: Thời gian giữa mùa xuân, Từ ngày 20 tháng 3 hoặc ngày 21 tháng 3 đến thời gian bắt đầu tiết thanh minh.

Thanh minh: Thời tiết trong sáng, Từ ngày 4 tháng 4 hoặc ngày 5 tháng 4 đến thời gian bắt đầu tiết cốc vũ.

Cốc vũ: Mưa rào, Từ ngày 20 tháng 4 hoặc ngày 21 tháng 4 đến thời gian bắt đầu tiết lập hạ.

Lập hạ: Thời gian bắt đầu mùa hè, Từ ngày 5 tháng 5 hoặc ngày 6 tháng 5 đến thời gian bắt đầu tiết tiểu mãn.

Tiểu mãn: Lũ nhỏ, duối vàng, Từ ngày 21 tháng 5 hoặc ngày 22 tháng 5 đến thời gian bắt đầu tiết mang chủng.

Mang chủng: Chòm sao Tua Rua bắt đầu mọc, Từ ngày 5 tháng 6 hoặc ngày 6 tháng 6 đến thời gian bắt đầu tiết hạ chí.

Hạ chí: Thời gian giữa mùa hè, Từ ngày 21 tháng 6 hoặc ngày 22 tháng 6 đến thời gian bắt đầu tiết tiểu thử.

Tiểu thử: Nóng nhẹ, Từ ngày 7 tháng 7 hoặc ngày 8 tháng 7 đến thời gian bắt đầu tiết đại thử.

Đại thử: Thời tiết nóng oi, nóng nực, Từ ngày 22 tháng 7 hoặc ngày 23 tháng 7 đến thời gian bắt đầu tiết lập thu.

Lập thu: Thời gian bắt đầu mùa thu, Từ ngày 7 tháng 8 hoặc ngày 8 tháng 8 đến thời gian bắt đầu tiết xử thử.

Xử thử: Mưa ngâu, Từ ngày 23 tháng 8 hoặc ngày 24 tháng 8 đến thời gian bắt đầu tiết bạch lộ.

Bạch lộ: Nắng nhạt, Từ ngày 7 tháng 9 hoặc ngày 8 tháng 9 đến thời gian bắt đầu tiết thu phân.

Thu phân: Thời gian giữa mùa thu, Từ ngày 23 tháng 9 hoặc ngày 24 tháng 9 đến thời gian bắt đầu tiết hàn lộ.

Hàn lộ: Mát mẻ, Từ ngày 8 tháng 10 hoặc ngày 9 tháng 10 đến thời gian bắt đầu tiết sương giáng.

Sương giáng: Sương mù xuất hiện, Từ ngày 23 tháng 10 hoặc ngày 24 tháng 10 đến thời gian bắt đầu tiết lập đông.

Lập đông: Thời gian bắt đầu mùa đông, Từ ngày 7 tháng 11 hoặc ngày 8 tháng 11 đến thời gian bắt đầu tiết tiểu tuyết.

Tiểu tuyết: Tuyết xuất hiện ở một số nơi, Từ ngày 22 tháng 11 hoặc ngày 23 tháng 11 đến thời gian bắt đầu tiết đại tuyết.

Đại tuyết: Tuyết bắt đầu dày, Từ ngày 7 tháng 12 hoặc ngày 8 tháng 12 đến thời gian bắt đầu tiết đông chí.

Đông chí: Thời gian giữa mùa đông, Từ ngày 21 tháng 12 hoặc ngày 22 tháng 12 đến thời gian bắt đầu tiết tiểu hàn.

Tiểu hàn: Thời tiết rét nhẹ, Từ ngày 5 tháng 1 hoặc ngày 6 tháng 1 đến thời gian bắt đầu tiết đại hàn.

Đại hàn: Thời tiết rét đậm, Từ ngày 20 tháng 1 hoặc ngày 21 tháng 1 đến thời gian bắt đầu tiết lập xuân.

Bình Luận (0)
Comment