Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 226 - Chương 226: Nhuộm Vải

Chương 226: Nhuộm Vải Chương 226: Nhuộm Vải

Editor: Hye Jin

Từ Thục Hoa ngơ ra.

Lời nói vừa vào trong tai, đầu tiên Từ Thục Hoa cảm thấy Tư Ninh Ninh với cô tình cảnh không giống nhau, cho nên không thể hiểu được tình huống khó xử của cô, sau khi tinh tế suy nghĩ thì như một luồng ấm áp rót vào tim.

Đoạn thời gian qua bận rộn thật sự rất mệt, trên người phơi rớt một tầng da, hai ngày không bận làm việc, lòng cô thật sự rất lo âu.

Ngày thường làm việc không theo kịp mấy thím trong đội, công điểm lấy được không nhiều lắm, hiện tại rảnh rỗi, công điểm càng ngày càng ít.

Công điểm ít bản thân mình còn không lo được làm sao chiếu cố người trong nhà.

Từ Thục Hoa rất lo lắng, lời nói của Tư Ninh Ninh đã đánh thức cô.

Gia cảnh dù có éo le đến đâu cũng có cha mẹ lo, còn bên này chỉ có một mình cô.

Nếu chính cô còn không màng bản thân mình, không yêu quý chính mình thì người khác nào ai quan tâm cô?

Từ Thục Hoa ngả người dựa vào bức tường tối om, thanh âm mệt mỏi: "Cảm ơn Ninh Ninh ... Đầu óc tớ mụ mị rồi."

“Thỉnh thoảng mụ mị thì không sao, kịp thời tỉnh lại là được." Tư Ninh Ninh cong môi cười, dù Từ Thục Hoa có nghe được hay không cô sẽ không nhiều lời.

Mà thực rõ ràng, Từ Thục Hoa là nghe thấy đi.

Nhấc nắp nồi lên, Tư Ninh Ninh đổi chủ đề: "Canh nấu xong rồi kêu mọi người ăn cơm thôi."

Kế hoạch ban đầu là ăn dưa chuột, bây giờ có canh, chỉ có thể hoãn dưa chuột lại.

Phần lớn thanh niên trí thức ăn lương thực phụ, có người khoai tây, có người ăn hạt cao lương, ăn khoai tây thì ăn canh riêng, còn ăn lương thực phụ khác thì chan canh vào ăn.

Cơm nước đầy đủ còn có đồ ăn mặn, chẳng sợ không có thịt, bữa cơm này cả đám người ăn đến thỏa mãn, không tránh được lại khen Tư Ninh Ninh một hồi.

Nghe nhiều Tư Ninh Ninh chỉ cảm thấy thật mệt, lắc lắc đầu mang hộp cơm ra giếng rửa.

Lúc trước ngâm cái khăn chỗ giếng đã phai đi hơn chút, không riêng gì máu mà là tổng thể màu sắt cái khăn.

Tư Ninh Ninh đem hộp cơm rửa sạch, xong thì đến cái khăn, vết máu nhanh chóng bị rửa sạch, ngay cả khăn mồ hôi màu vàng nhạt ban đầu cũng trắng trẻo ra.

Tượng tượng chút, khăn dính mồ hôi, mà cái đầu bự Hoắc Lãng kia giặt không sạch, trong lòng lẩm bẩm càu nhàu: "thật là ẩu."

Cẩn thận ngửi ngửi, không thấy mùi lạ, nhưng Tư Ninh Ninh vẫn lo lắng, sau khi xoa xà phòng hai lần, cô mới đặt trên sườn phơi đồ phơi khô.

Từ Thục Hoa bên kia đã dọn sạch nhà bếp, đun nước rửa mặt.

Tư Ninh Ninh lấy quả lựu mà Mạc Bắc đưa cho, cắt thành bốn miếng rồi chia cho họ, cuối cùng ngồi xổm sang một bên ăn hạt lựu, nói: "Ăn xong các cậu lưu trữ lại vỏ cho tớ."

Tưởng Nguyệt: "Giữ vỏ lại có tác dụng gì?"

"À ..." Tư Ninh Ninh do dự một lúc: "Ngày hôm qua vải bố ấy, màu sắc tớ không thích lắm, tớ tính toán tìm cái gì đó nhuộm vải, hiện tại có vỏ lựu vừa lúc."

Tưởng Nguyệt kinh ngạc mà thốt lên: “Vỏ quả lựu có thể nhuộm vải á?"

"À ... cậu, cậu còn biết nhuộm vải á?"

"Chưa từng làm, chỉ là xem qua sách. Lúc trước có đọc được những kiến thức liên quan .... Nói trắng ra là tớ cũng chỉ là mò mẫm thôi."

Tư Ninh Ninh đang nói thật thôi, chỉ có một điểm không phải sách mà là video ngắn.

Trước kia xem video ngắn, bất cứ thực vật gì cũng có thể nhuộm màu, nhưng là video đều được chỉnh sửa biên tập, cụ thể thật hay giả cô thật không biết.

Cô chỉ khẳng định được là vỏ lựu có thể nhuộm.

Trong lịch sử có ghi lại.

Chỉ cần các nguyên liệu phụ trợ được chuẩn bị đúng cách, có thể dùng vỏ quả lựu để nhuộm bốn màu, bao gồm vàng, xanh lá cây, đen và xám. Cô tính toán thử một lần xem sao.

Tư Ninh Ninh nói rõ là không có kinh nghiệm nhuộm vải, nhưng ở trong mắt người khác, không phải như vậy.

Đặc biệt là trong mắt Tưởng Nguyệt.

Những lần biểu hiện xuất sắc. Tưởng Nguyệt đã bị thuyết phục, căn bản không nghi ngờ.

Ngay khi Tư Ninh Ninh nói muốn thử nhuộm, Tưởng Nguyệt liền nhào tới bên cạnh Tư Ninh Ninh, hai mắt tròn xoe muốn giơ tay lên tán thành: "Khi nào cậu nhuộm thì kêu tớ, tớ cũng muốn nhuộm."

"Vậy tớ cũng nhuộm!"

"Vậy tớ cũng vậy!"

Có lẽ cũng giống như ý tưởng của Tư Ninh Ninh, nghĩ đến kết quả tồi tệ nhất của việc nhuộm vải là nó sẽ không ra được màu ưng ý thôi, vải cũng chẳng hỏng, đương nhiên không có gì đáng phải băn khoăn, cho nên Từ Thục Hoa cùng Tống Tiểu Vân tích cực tham dự.

"Được rồi, trước tiên giữ lại vỏ lựu, khi nào rảnh tớ gọi các cậu."

Dù sao thì đến lúc đó đun một nồi nước lớn, nhuộm cùng nhau cũng không quá khó, nên Tư Ninh Ninh đáp ứng.

Nước trên bếp đã đun sôi, cô pha nửa chậu nước nóng, pha với nước lạnh, vội vàng tắm rửa một cái rồi lên giường.

Đêm qua trời vẫn còn lạnh, hôm nay nằm xuống cũng lạnh căm căm, cuộn trong chăn bông lại nóng chịu không nổi, duỗi chân đá một nửa chăn ra mới dễ chịu chút.

Tư Ninh Ninh đang nghĩ đến ngày mai sẽ đi ra ngoài, ngủ không được, đợi nữa tiếng sau, bạn cùng phòng đều đã ngủ say, cô nhẹ nhàng bước ra khỏi nhà, lắc người vào không gian.

Vào không gian đầu tiên là trồng đậu nành, lúc đó chỉ trộm 2 nắm ước chừng 100 viên, trồng vào non nửa luống, so sánh với mấy luống rau dưa hoàn toàn không thể so.

Đương nhiên không phải chê, cô chỉ hy vọng chúng sẽ sớm bén rễ và nảy mầm, thu hoạch tốt mới có hạt giống cho lứa sau được.

Tới lui vài lần, không gian cũng đã có thể gọi là tự sản xuất tự tiêu.

Sau khi đi loanh quanh cho gà và heo ăn, Tư Ninh Ninh đi đến chỗ đã xếp dưa chuột trước đó phải vận chuyển tận 2 lần, thẳng bồn rửa chén chất đầy mới dừng lại.

Bình gốm mà Hoắc Lãng mang tới đã được rửa sạch từ trước, sáng sớm đã cất vào không gian, tối nay cô định hái muối hai bình dưa chuột trước, để chỗ Hoắc Lãng một bình, bình còn lại khi nào Hoắc Lãng đi lên huyện tiện tay giao giúp cho Lương viện sĩ.

Trên thực tế, nhà thanh niên trí thức còn có một cái bình, trước kia dùng để cắm hoa bách hợp dại, mà hoa bách hợp dại đã ăn hết rồi, giờ cô đang dùng cắm hoa mộc tú cầm.

Vốn là thu vào không gian, tưởng tượng đến lúc đó lấy ra người ta sẽ hỏi cô làm khi nào, vân vân mây mây.

Đến lúc đó khó mà giải thích, Tư Ninh Ninh phải từ bỏ ý định và sẽ tìm kiếm một cơ hội khác để đơn độc ở thanh niên trí thức làm một bình.

Vặn vòi nước, rửa sạch dưa chuột lần lượt cho vào chậu, dọn ra bàn phía sau, dọn cái thớt tới cắt dưa chuột thành từng dải dài, bỏ cùi, trộn đều với muối, đường, và giấm trắng để ướp.

Trong thời gian này, Tư Ninh Ninh đi tìm ớt khô, hoa tiêu, gừng và tỏi tươi, sau ra ngoài hái thêm một số ớt đỏ.

Sau đó, gừng và tỏi rửa sạch, thái nhỏ, ớt tươi bỏ hạt, giảm bớt độ cay, dự phòng Lương viện sĩ có khả năng không ăn cay được.

Còn ớt khô và tiêu thì cho dầu vào nồi, phi thơm cho đến khi mùi thơm tỏa ra thì tắt bếp.

Lúc này dưa chuột đã rút nước rồi, cô rửa sạch, dùng giấy thấm bớt độ ẩm trên bề mặt dưa chuột, rồi lần lượt cho gừng, tỏi lát và ớt tươi vào.

Ngoài ra còn thêm hai muỗng nước tương, một muỗng giấm, một thìa đường, một thìa dầu tiêu, cứ như vậy trộn đều là xong.

Trộn ra trộn lại bóp một nhúm nếm thử, chua chua cay cay, hương vị rất giòn.

Ăn mấy miếng rồi đi rửa tay, dùng bao tay thực phẩm dùng một lần bắt đầu xếp vào lọ.

Đây là dưa chuột trộn, không ngâm chua, kỳ thật thích hợp bỏ vào tủ lạnh ướp lạnh, lâu lâu lấy ra ăn với cơm hoặc nhắm rượu là lựa chọn không tồi.

Chính yếu chính là làm theo cách này ngon hơn so với dưa chuột muối.

Hương vị ngon, thanh nhưng phải chú ý cách đóng gói, bảo quản.

Tư Ninh Ninh xếp dưa trộn vào trong hai cái bình, đổ sấp nước sốt vào bình, trên bề mặt thêm một thìa dầu bịt kín để cách ly không khí đảm bảo có thể bảo quản ở nhiệt độ phòng trong thời gian dài lâu dài.

Làm xong hai lọ dưa chuột, Tư Ninh Ninh lấy tinh bột đậu xanh ra.

Vừa rồi làm xong cũng không mệt, cái này là do trước khi đi tắm, Tư Ninh Ninh cảm thấy kiệt sức, cho nên nằm dài nghiên cứu mai ăn cái gì đây cho nên lấy là một chén tinh bột, chuẩn bị làm bánh.

Cho một chén tinh bột và một chén nước vào một cái tô thiệt to, trộn đều, khuấy đều cho đến khi không vón cục là đạt yêu cầu.

Cũng chính cái bát dùng để múc tinh bột, Tư Ninh Ninh dùng nó cho từ bảy đến tám bát nước vào chảo có rãnh sâu, bật lửa to cho đến khi các hạt nhỏ hơi mở ra rồi từ từ cho bột vừa khuấy vào trong.

Quá trình này phải chậm, vừa khuấy vừa kiểm soát tốc độ để tránh bị vón cục, khi hết nước tinh bột vào nồi, giữ nhiệt vừa phải trong suốt quá trình.

Để nồi không bị dính đáy, Tư Ninh Ninh lấy cái vá thường thúc cơm, đè xuống đáy nồi quấy theo chiều kim đồng hồ, cứ 1-2 phút lại quấy, bột bên trong từ nước sang dính dính rồi biến thành trong suốt.

Chú ý đến những thay đổi trong nồi, và liên tục khuấy đều tay cho đến khi xuất hiện những bong bóng nhỏ thành vòng tròn quanh mép nồi rồi lại vỡ ra. Khoảng một phút, ước tính phần tinh bột bên trong đã chín hoàn toàn rồi thì tắt lửa.

Tư Ninh Ninh nhấc chiếc nồi nhỏ lên và đặt nó lên tấm cách nhiệt ở bên cạnh bếp, rồi quay lại tìm hộp đựng.

Căn bếp rộng hơn 40m2 tuy không lớn, đồ đạc rất đầy đủ, trong tủ dưới bếp kéo ra một cái hộp inox hình chữ nhật thường để ngâm rau chua.

Vệ sinh đơn giản, dùng giấy thấm lau sạch nước trong hộp đựng, Tư Ninh Ninh đổ hỗn hợp trong suốt trong nồi vào trong hộp.

Đến đây, phần lớn công đoạn làm bánh đúc đã hoàn thành hơn phân nửa, kế tiếp là trộn rau ăn kèm và đợi bánh đúc cứng lại.

Bình Luận (0)
Comment