Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 301 - Chương 301: Không Gian Biến Hóa

Chương 301: Không Gian Biến Hóa Chương 301: Không Gian Biến Hóa

Editor: Hye Jin

Đem quần áo bẩn vào máy giặt để giặt, Tư Ninh Ninh thực sự không muốn nấu ăn, cho nên lấy ra vịt quay, mở giấy bạc ra, bên trong nóng hôi hổi, hương thơm nồng đậm.

Tư Ninh Ninh kéo cái đùi ăn, vịt nướng này trước khi xuyên tới đây cô là mua ngoài quán ven đường, hương vị không tỉ mỉ bằng đầu bếp trong nhà hàng, chính là xuyên qua thời gian khá lâu rồi, đối với hương vị đồ ăn không còn quá bắt bẻ, món này ăn đặc biệt ngon rồi.

Cơ mà không có bánh mì ăn kèm, vịt quay nhiều dầu nên hơi ngấy.

Tư Ninh Ninh cắn hai miếng thì đi ra ngoài, hái hai nắm rau xà lách, bỏ đi vài cái lá ngoài, rửa sạch xong kẹp với vịt quay để ăn.

Ăn mấy miếng rồi nghỉ ngơi, nghỉ ngơi rồi lại ăn đến khi ăn no căng là đã gần hết nửa con vịt quay.

Sau khi gói phần còn lại của con vịt quay, Tư Ninh Ninh buồn ngủ đến mức không có thời gian dọn dẹp cẩn thận, cô lấy quần áo ra treo lên, tìm một bộ sơ cứu y tế ra đơn giản tiêu độc với bôi iot, qua loa uống thuốc tiêu viêm rồi đi vào phòng ngủ biệt thự đi ngủ.

Vốn đã mệt rất mệt rồi, còn lâu rồi không được nằm trên đệm mềm mại, đắp chăn mềm mại, cô cảm thấy mình như được bò lên mây, thoải mái, thoải mái đến muốn thăng thiên rồi.

Có lẽ là quá thoải mái, trước sau ba nhịp thở, hơi thở của Tư Ninh Ninh bắt đầu đều đều đều ngủ say.

Ngủ no mắt tỉnh lại, Tư Ninh Ninh lấy đồng hồ bỏ túi ra và liếc nhìn một cái, thời gian trên đồng hồ bỏ túi hiển thị 9 giờ 30. Theo sự chênh lệch múi giờ trong và ngoài không gian, cô đã ngủ được gần mười hai tiếng.

“Thật đúng là đủ lâu.”

Tư Ninh Ninh lẩm bẩm, mở tay áo ra xem xét, không biết là do thời gian trôi qua lâu hơn trong không gian, hay là do không gian có phúc khí nào đó về mặt sinh trưởng cho nên vết thương trên cánh tay của cô tốt hơn nhiều.

Tư Ninh Ninh không đi sâu vào vấn đề này, đi ra ngoài không gian xác định bên ngoài vẫn còn tối đen mới yên tâm lại vào không gian.

Dùng nồi cơm điện nấu cơm, dự bị nào đói thì ăn, Tư Ninh Ninh vỗ tay bắt đầu tuần tra không gian.

Gà con ở sân sau lông mao đã mọc đủ rồi, con gà trống đỉnh đầu còn mọc ra mào gà hồng phần, lúc này đám gà con đã có thể tự mình đi lại, không cần gà mẹ mang đi.

Khi Tư Ninh Ninh bước vào sân sau, đàn gà con bị giật mình, nhanh chóng thoát ra khỏi lỗ nhỏ dưới hàng rào, chỉ để lại một lớp lông gà và phân gà trên mặt đất của sân sau.

Thất sách.

Không có chồn hoặc bất cứ thứ gì trong không gian, lúc trước cô nên ở bên ngoài vây làm cái chuồng hoặc ổ gà gì đó, đỡ làm sân sau trở nên lung tung rối loạn.

Chẳng có lựa chọn nào khác ngoài việc dọn dẹp từ sân sau trước.

Tư Ninh Ninh nhớ rằng trước đây khi cùng Hoắc Lãng đi đến ruộng đậu nành, cô nhìn thấy Hoắc Lãng đào một cái hố nhỏ ở đầu ruộng, gom hết cỏ dại đem chôn xuống hố để làm phân. Cho nên tâm tư khẽ động, cô quét tước sạch sẽ sân sau xong xuôi cô đem phân gà làm y như vậy.

Tư Ninh Ninh chọn một góc hẻo lánh rồi đào một cái hố, đem toàn bộ phân gà đổ vào trong đó.

Gà không kéo được nhiều như lợn. Chờ nó ủ rồi lên men còn có thể làm phân bón cho không gian, phân heo không được, chờ thêm mấy hôm về lại đội sản xuất, vẫn là bớt thời giờ xử lý một chút.

Sau khi làm xong việc này, Tư Ninh Ninh quay trở lại sân sau để giũ sạch bụi trên chuồng gà, đem mấy cái ổ gà dịch đến cách xa mấy chục mét.

Tư Ninh Ninh muốn xây một cái chuồng gà nghiêm túc, nhưng hàng rào gỗ mua trước đó đã dùng hết để làm chuồng lợn, nên cô chỉ có thể tạm thời từ bỏ ý định, dự bị về sau có thời gian đi trạm phế phẩm bên kia đào, có thể được thì cải tạo ngăn tủ tốt nhất rồi tự mình đóng đinh.

Để làm đám gà con nhanh chóng nhận ra vị trí ổ mới càng nhanh chóng càng tốt, Tư Ninh Ninh xúc nửa chén gạo rồi rải quanh cái ổ mới, vội xong Tư Ninh Ninh đi đến địa phương khác.

Còn lại ba con heo nái trong chuồng heo, hai con đã phối giống thành công, bụng to hơn lần trước. Còn con heo đen bị cô cách ly sang một bên kia cũng còn sống, chỉ là tinh thần không được tốt lắm.

Xét thấy những con heo này hiện đang ở trong tình trạng rất đặc biệt, không thể bữa đói bữa no được, Tư Ninh Ninh cân nhắc sắp xếp đúng giờ là vào cho heo ăn, đồng thời cũng cho ăn lương thực tốt một chút.

Nghĩ vậy, Tư Ninh Ninh trước tiên trở về biệt thự tìm cái giỏ đựng cá nhỏ mà Mạc Bắc đã làm trước đó, cô cắt một đoạn len dài bốn năm mét, chồng lên nhau nhiều lần rồi hợp lại thành một sợi, thắt nút rồi luồng buộc sợi dây len qua cái giỏ cá, ném thẳng xuống dưới, đợi có cá thì kéo lên là được.

Tư Ninh Ninh cắt một ít thịt nạc nhét vào giỏ cá, ném giỏ cá xuống con suối, dùng đá ấn vào một đầu sợi dây, sau đó trở về biệt thự, mặc áo thô và quần dài, rồi mang theo găng tay bảo hiểm lao động, một tay cầm cái chày cán cột đi ra ngoài.

Đậu nành trồng xuống đất đã thu hoạch một lần, một ít thu về làm giống hiện tại cành đậu đã cao tận mười mấy cm, lúc trước thu hoạch đậu nành nhổ ra để đằng kia còn chưa có thu dọn đâu.

Nói là một đống, thật ra cũng không nhiều lắm, lúc đầu trồng chỉ có hai ba hạt một hố, trồng được tổng cộng hai mươi cụm, dư lại còn non nửa mà thôi.

Tư Ninh Ninh lúc trước dùng túi da rắn lót đóng đậu này, lúc này cô đã trang bị vũ trang đủ rồi, một tay cầm cành đậu một tay cầm chày cán bột gõ "bang bang bang".

Quả đậu đã khô không chịu được cú đánh như vậy. Đậu nành từ vỏ bật ra túi da rắn, mà hạt đậu nành đã khô rồi cho nên cô tăng thêm lực đạo dứt khoát gõ gõ mạnh hơn.

Khi tất cả đậu nành đã gõ rớt xuống cái túi da rắn, Tư Ninh Ninh đẩy một thùng rác lớn, vứt bỏ thân cây, dư lại những hạt đậu nành gom gom lại, vỏ rỗng và lá khô nhặt ra hết. Cuối cùng thành quả không nhiều lắm, còn một số cái vẫn còn nằm trong vỏ, cô ngồi lột tay, thành quả đem đi cân một chút.

Ước lượng một chút ít nhất phải nặng 2 cân.

Hai luống trồng đậu mà có thể thu hoạch nhiều như vậy, quả thực là điều mà Tư Ninh Ninh không ngờ tới.

Vì sớm có thể trồng được đậu nành càng nhiều càng tốt. Để có thể chế biến món ăn cùng cho heo ăn, Tư Ninh Ninh tìm cuốc để bắt đầu gieo hạt.

Đất trong không gian được chia thành nhiều luống.

Tư Ninh Ninh tham khảo cách trồng của Hoắc Lãng hôm nọ. Cánh đồng đậu nành hôm nọ chừng 3-4 luống trong không gian, hai cân đậu nành gieo xuống còn thừa, cô dứt khoát đào bốn luống thả hạt đậu nành vào.

Đất trong không gian mềm mại, không cần dùng quá nhiều sức, vất vả hơn một tiếng đồng hồ, bắp thịt trên cánh tay Tư Ninh Ninh run lên không thể khống chế được.

Cô thường chỉ chịu trách nhiệm cho lợn ăn trong đội cùng một số việc vặt, ngẫu nhiên cũng làm chút việc nhà nông, số lần vô cùng ít, nếu không chính là công việc không gấp, cô chậm rãi làm là có thể hoàn thành.

Mà trước mắt khối lượng công việc hiện tại đối với cá nhân cô không quá ít, lại đột nhiên bận rộn, hiệu xuất theo không kịp.

Song Tư Ninh Ninh không bỏ cuộc, rốt cuộc, công việc trong không gian cô không làm thì ai làm?

Vào biệt thự uống miếng nước, Tư Ninh Ninh đổ đầy hạt đậu vào chậu mà cô thường dùng để hái rau, chống hông vừa đi vừa gieo trồng xuống đất, bốn luống còn hơn 20 hố nữa mới đầy.

Khi lấp đất, Tư Ninh Ninh đã nghĩ ra một cách ngu ngốc là nhổ cái biển trước đó cô cắm ở các luống để phân biệt rau nào trồng ở đâu, cầm cái biển để ngang, quét quét bên trái mấy cái rồi bên phải mấy cái, tầm khoảng 3-5 phút là có thể lấp được một luống.

Lặp đi lặp lại điều này, chỉ mất nửa giờ để hoàn thành tất cả bốn luống, bao gồm thời gian vừa nghỉ vừa làm việc.

Tư Ninh Ninh lau mồ hôi và thở phào nhẹ nhõm, cô hái tất cả rau dưa chín, già, đặc biệt là dưa hấu, khi hái đặc biệt cẩn thận, cô sợ lại giống như lần đầu tiên, cô cái gì cũng chưa làm mà quả dưa đột nhiên vỡ toang ra.

Bí đao khá ít, chỉ hái được khoảng 20 quả, bí đỏ cùng dưa hấu thì tương đối nhiều, dưa hấu hơn 30 quả, bí đỏ hơn 60 quả, Tư Ninh Ninh thống nhất đem ra ngoài sân chỗ để vật tư.

Mặc dù đã kiệt sức nhưng cũng không thể làm gì được, bởi vì Tư Ninh Ninh phát hiện những cây dưa cùng dây leo đó cũng có tuổi thọ, ví dụ như đa số những quả dưa sau khi nở đều to bằng lòng bàn tay, bỗng chốc teo tóp lại. Các dây leo đang bắt đầu teo tóp và phát triển nấm mốc xung quanh.

Ngẫm lại, thật ra cũng có thể hiểu, dù không gian nghịch thiên đi chẳng nữa cũng không thể trồng một gốc dưa mà ăn cả đời, đúng không?

Hiện tại, ngoại trừ dưa, các loại rau khác dường như tạm thời không có xuất hiện vấn đề này.

Tư Ninh Ninh suy luận rằng có thể là do tốc độ phát triển trong không gian tăng gấp đôi, và nhu cầu dinh dưỡng của cây dưa cao. Mỗi khi ra quả dưa, cây leo phải vận chuyển chất dinh dưỡng nuôi cơ thể, tựa như còn người thức khuya thân thể cứ như thế sẽ dần dần suy kiệt, ứng với cây thân leo, nó cũng có thời gian bị già cỗi đi.

Nghĩ đến đây, Tư Ninh Ninh không khỏi tự hỏi, tương lai cây ăn quả trong không gian có vấn đề này không?

Bất quá cây ăn quả tuổi thọ lớn hơn trăm triệu lần so với cây thân leo, cô cũng không còn lo lắng quá nhiều.

Nếu cảm thấy không ổn thì chờ những cây ăn quả đó lớn lên một ít, chọn nhánh cây khỏe mạnh lại chiết cành trồng tiếp, cũng không phải không thể.

Bình Luận (0)
Comment