Editor: Hye Jin
Khi suy nghĩ trong đầu đã ổn định, Triệu Hoành Binh trở nên nghiêm túc, gật đầu nghiêm mặt nói: "Thanh niên trí thức Tư, tương lai việc gì cháu cũng phải nói mới được, đây là có lợi với đội sản xuất, thậm chí là đại sự của cả đại đội của công xã. Về phương diện chi tiết chú khả năng không hiểu, nhưng yêu cầu nhân lực hoặc là phương diện vật tư cần hỗ trợ, khác không nói về vật tư chú sẽ tranh thủ lớn nhất cho cháu."
“Vâng chú!” Tư Ninh Ninh mỉm cười gật đầu.
Sau khi nói chuyện, họ đã đến "ruộng thí nghiệm", Tư Ninh Ninh và Triệu Hoành Binh ở biên mà xem, mấy cái đầu gỗ trên giá nấm hẳn là dùng dao cắt thu hoạch, hiện giờ mỗi cây gỗ đều lưu không ít gốc nấm già, mơ hồ có thể thấy rõ các vết cắt xiên gọn gàng phía trên.
Tư Ninh Ninh quan sát xung quanh và chỉ ra vấn đề: "Những cây gỗ này thể tích lớn, có thể trồng nhiều lần mới đổi đầu gỗ mới, bất quá vì không để ảnh hưởng đến sự sinh trưởng của đợt nấm mới, những cái gốc này cần phải được loại bỏ hoàn toàn mới được."
Triệu Hoành Binh lắng nghe và ghi nhớ cẩn thận, nghe được Tư Ninh Ninh nói đầu gỗ nhiều lần phải đổi, hắn nữa ngày mới phản ứng không kịp: "Này, này đầu gỗ không được tính là tiêu hao phẩm? Sao còn muốn đổi đâu?"
Tư Ninh Ninh sững sờ một hồi, sau đó mỉm cười: "Không phải là cái ý tứ kia, ừm ...."
Tư Ninh Ninh "ừm" một tiếng dài, cố gắng dùng từ giải thích ngắn gọn nhất: "Ngày thường trồng trọt sẽ bón phân, và không thể trồng liên tiếp nhiều vụ, tỷ như ruộng lúa sau khi thu hoạch sẽ trồng đậu nành, bởi vì đậu nành có nguyên tố Nitơ trong đất cố để định đạm, có thể gia tăng thổ nhưỡng, gia tăng độ phì nhiêu của đất."
"Nguyên tắc trung gian kỳ thực không khác nhau lắm, chúng ta cũng có yêu cầu đối với gỗ khi trồng nấm, không chỉ về độ ẩm, mà còn về dinh dưỡng. Hiện tại, không có chất nào hoặc các chất tương tự như "đậu nành" để bổ sung dinh dưỡng lên đầu gỗ, trung hòa môi trường sinh trưởng của nấm, vậy chỉ có thể dùng một thời gian rồi lại đổi mới, dựa theo quy luật tự nhiên để đầu gỗ nảy sinh vi khuẩn phù hợp."
Tư Ninh Ninh nói rất nhiều, một bài phát biểu dài, nhiều thứ Triệu Hoành Binh nghe không hiểu, tỷ như cái nitơ gì đó trong đậu nành gì đó, rồi cả các vi sinh vật khuẩn gì đó, hắn không biết.
Hắn chỉ biết một điều, đậu nành xác định có thể gia tăng độ phì nhiêu của đất.
Triệu Hoành Binh chưa bao giờ nghi ngờ Tư Ninh Ninh, nếu không hiểu thì chỉ có thể quy cho là do ít đọc sách, văn hóa nông cạn, hơn nữa có điểm hắn xác nhận được, Triệu Hoành Binh khẳng định rằng Tư Ninh Ninh thực sự hiểu cái này, cho nên gật gật đầu:
"Chú đại khái hiểu chuyện thế nào, bất quá tiêu chuẩn của mấy cái đầu gỗ cần phải cân nhắc, thanh niên trí thức Tư, cái này về sau còn cần cháu lo lắng."
"Không thành vấn đề."
Tư Ninh Ninh cong mắt cười, suy tư cùng Triệu Hoành Binh nêu ví dụ một số thứ dùng để cấy khuẩn nấm: "Mùn cưa, đầu gỗ vụn, rơm rạ, râu bắp đều có thể dùng để trồng khuẩn nấm được hết, mùn cưa cần sử dụng thêm màn bọc bên ngoài, cái này chi tiêu sẽ khá lớn, nhưng phù hợp nhất để nuôi cấy khuẩn nấm."
"Rơm rạ cùng râu bắp thích hợp trồng trong nhà, cũng không cần mua giá để, ngay tại chỗ trải một lớp màng nilon lên mặt đất rồi đến một lớp rơm rạ/ râu ngô một tầng sợi nấm, xem tình huống huống chồng lên mấy tầng, cuối dùng đắp màng nilon lại, chờ đợi là được. Loại phương pháp gieo trồng này yêu cầu sợi nấm rải ở phía trong, sau khoảng thời gian phát triển, khuẩn nấm sinh trưởng, cho nên phát triển tương đối chậm."
“Vậy thì cái nấm này … không phải đâu.” Triệu Hoành Binh nói nhầm rơm là nấm, gõ gõ cái miệng: "Vậy thì rơm rạ cùng râu bắp có phải cũng cần trải qua xử lý?"
Tư Ninh Ninh gật đầu: “Đúng ạ, có thể đun trong nồi nước nóng nhiệt độ cao, hoặc ngâm trong nước vôi tùy theo tỷ lệ đều được."
Chỉ cần tỷ lệ hợp lý, nước vôi trong cũng có thể được sử dụng thành nước sát trùng.
“Ồ, vậy …” Triệu Hoành Binh trầm ngâm gật đầu, một lúc sau mới nói: “Thanh niên trí thức Tư, màng nilon không dễ kiếm, chúng ta trước tăng cường mấy cái đầu gỗ trước, về sau có được màng nilon rồi thì thí nghiệm, xem cái phương án nào thích hợp thì chọn."
"Được ạ, đội trưởng, năm này còn non tận nửa năm, việc trồng nấm cũng mới vừa khởi bước thôi, không vội."
Đầu tư là cần thiết, chừng nào trồng nấm trong nhà thì chuyện màng nilon sớm hay muộn phải kiếm.
Tuy nhiên, như Triệu Hoành Binh đã nói, muốn làm thì cần phải thí nghiệm, thời buổi này công nghiệp không phát triển, nilon mỏng cũng không hề rẻ.
Nghĩ vậy, Tư Ninh Ninh nói: "À đúng rồi, đội trưởng, cháu vừa nhớ là nếu cồn nồng độ cao không dễ kiếm, tìm được vôi sống, chúng ta điều chỉnh thành nước vôi trong cũng được."
"Này, được rồi!"
Sau khi xác nhận rằng Triệu Hoành Binh đã chính thức nói xong, Tư Ninh Ninh định đi dạo trở lại nhà thanh niên trí thức, vừa đi được hai bước, Tư Ninh Ninh quay lại và gọi Triệu Hoành Binh: "Đội trưởng ơi!"
"Hả? Có chuyện gì vậy?"
Tư Ninh Ninh do dự một chút, con ngươi đong đưa qua lại mới mở miệng hỏi: "Cái kia đội trưởng, đồng chí Hoắc Lãng hôm nay đã đi ra ngoài sao?"
Hoắc Lãng có việc lặt vặt trong huyện, đi huyện cũng chẳng cần xin giấy giới thiệu, ra vào đều là thư giới thiệu hoặc công văn từ đơn vị công tác.
Nói chung là không cần thông báo cho Triệu Hoành Binh, nhưng mà Hoắc Lãng và Triệu Hoành Binh thân với nhau, Hoắc Lãng thường lo công việc đồng áng trong đội, mỗi khi có chuyện gì, Hoắc Lãng đều tới đánh tiếng trước cho đội trưởng, sợ Triệu Hoành Binh an bài công việc lại chậm trễ đội sản xuất, cho nên ra ngoài thường báo trước.
Tư Ninh Ninh lời này, cũng coi như hỏi đúng rồi người.
"Đi, sáng sớm đã đi rồi, có chuyện gì sao? Thanh niên trí thức Tư, Cháu tìm A Lãng có chuyện gì?"
Sáng sớm đã đi thì buổi chiều anh ấy sẽ về.
Buổi chiều đi qua rừng tre bên kia nhìn thử xem.
Tư Ninh Ninh nghĩ nghĩ, lắc đầu một cái dài: "Không có việc gì, cháu về đây đội trưởng, về nhà nấu cơm ạ."
“Ờ được."
Triệu Hoành Binh quay đầu thì thấy Tư Ninh Ninh đã chạy xa rồi.
Chuồng heo bên kia tạm thời không cần đi, trước khi lớp học bắt đầu khai giảng cô cần chuẩn bị bài học.
Tư Ninh Ninh đã chuẩn bị rất nhiều văn bản ngắn và những bài thơ đơn giản của những vĩ nhân, hơn nữa tạm thời không tính toán chuẩn bị, tính toán nhập học rồi xem năng lực tiếp thu của bọn nhỏ rồi tính tiếp.
Tuy không tính toán biên soạn kiến thức mới, cơ mà nhàn rỗi có thể nghĩ ra những mẩu chuyện nhỏ, rồi những câu chuyện xưa gì đó, sử dụng những điển cố để phổ biến đạo lý, thường có hiệu quả hơn những bài giảng chính thống.
Trong lòng nghĩ thầm, Tư Ninh Ninh đã kéo dây thừng trên cửa thanh niên trí thức, sau khi vào nhà bỏ balo xuống, liền đi ra ngoài cửa, sau lưng lấy ra rìu từ không gian đi ra rừng tre phía sau.
Trong rừng tre, cô chặt toàn bộ những thân trẻ già lọt vào tầm mắt, rồi cả những thân cây mục cô thu hết vào không gian.
Tre được cạo thành đi bên ngoài, thả vào không gian sau này sử dụng, còn gỗ mục gì đó để dành sau này trồng nấm trong không gian.
Khi mọi người chuẩn bị trở về đã gần trưa, Tư Ninh Ninh rút lui khỏi rừng tre, rửa sạch mồ hôi trên mặt và tro đen trên cánh tay bên giếng, rồi ngồi xuống hít thở một hơi lấy bút kí của viện sĩ Lương ra.
Trước khi lấy bút ký từ trong hộp ra, Tư Ninh Ninh pha một cốc sữa mạch nha, ngồi vào bàn vừa uống vừa xem.
Lương Khánh Hồng là một viện sĩ của Học viện Khoa học Nông nghiệp, Tư Ninh Ninh nghĩ rằng cô ấy chỉ chuyên về chăn nuôi, trên thực tế không đơn giản như vậy, từ bút ký nhìn ra được.
Mặc dù tờ giấy rách nát đã cũ, kỳ thật lật vài trang đầu, các trang và nội dung bên trong đều được bảo quản tốt, kiến thức liên quan cũng rất rộng, bao gồm cả thói quen của vật nuôi, các bệnh thông thường và một số bệnh hiếm gặp, các bệnh khó, các giải pháp tương ứng được liệt kê cùng nhau, ngoài ra, còn có một số dược thảo dược lý cũng được ghi chép vô cùng rõ ràng ...
Vài ngày trước, khi Lương Khánh Hồng dạy Tư Ninh Ninh cách nhận biết các loại thảo dược, Tư Ninh Ninh còn tưởng đều sử dụng chữa bệnh cho vật nuôi, xem qua bút ký mới phát hiện không phải, một phần dược liệu có thể chữa trị một số chứng bệnh của con người.
Giống như một số loại thảo dược có tên gọi không quen thuộc, có một hình vẽ được phác thảo bằng bút trên cạnh, phác họa đơn giản nhưng đặc điểm đều rõ ràng điểm ra.
Sau khi lật qua một vài trang, một số Tư Ninh Ninh không nhận ra tên, đến sau khi nhìn vào bức phác họa, cô tự nhiên kết nối với một số loại cây mà cô đã thấy ở gần đội sản xuất.
Kèm theo hình ảnh. Ban đầu xem bút ký còn cảm thấy hơi nhàm chán, dần dần Tư Ninh Ninh thấy hứng thú, càng đọc càng thấy mê mẩn đắm chìm.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, tiếng ve sầu râm ran trong tán cây ngoài cửa, đến khi giờ ngọ những thanh niên trí thức khác quạt quạt cái nón đi vào trong phòng, Tư Ninh Ninh không hề để ý đến điều đó.
“Đang xem cái gì vậy?” Từ Thục Hoa là người đầu tiên lên tiếng, nhìn Tư Ninh Ninh còn tay thì quen thuộc treo mũ lên tường.
Tưởng Nguyệt tiếp lời: "Biết rồi! Chắc là sách của viện sĩ mà cậu ấy ở huyện mượn được đấy."
Tưởng Nguyệt ngày hôm qua có chút nghi ngờ, nhưng bây giờ nhìn thấy một chồng sách chất đống trong tầm tay Tư Ninh Ninh, lập tức liền tin tưởng.
Ngồi bên cạnh Tư Ninh Ninh, Tưởng Nguyệt ghé hai tay sát gần lại hỏi: "Ninh Ninh, tớ có thể xem một chút được không?"
“Xem đi, lật qua trang mới cẩn thận, đừng để xé hỏng."
Tưởng Nguyệt “ừ” một tiếng, cao giọng bảo: "tớ biết rồi mà", tay thì cầm từng quyển ra để xem xét, ý đồ tìm kiếm loại sách mà mình thích.
Từ Thục Hoa bọn họ nghe động tĩnh nào ngồi yên được, cả một đám sôi nổi tiến lên: "Ninh Ninh, bọn tớ có thể xem không?"
Tư Ninh Ninh gật đầu thống nhất trả lời: “Có thể.”