Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 385 - Chương 385: Mua Vé Tàu

Chương 385: Mua Vé Tàu Chương 385: Mua Vé Tàu

Editor: Hye Jin

“Liền tới.” Hoắc Lãng đáp lại, lưu luyến nhìn Tư Ninh Ninh: "Anh đi."

Tư Ninh Ninh chớp mắt linh động, ngoan ngoãn gật đầu.

Sau đó Hoắc Lãng cầm dao sải bước đi về phía đám đông.

Giết lợn, tính công điểm, phân lương phân thịt cả ngày vội không ít việc.

Công điểm của Tư Ninh Ninh được phân được 180 cân lương thực, trong đó khoai lang đỏ 20 cân, còn lại là hạt cao lương mùa thu đã phơi khô.

Thanh niên trí thức cũng đã lãnh lương về, nhiều nhất là thanh niên trí thức bên kia 210 cân. Lãnh ít nhất là Tống Tiểu Vân, khoai lang đỏ cùng hạt cao lương tổng cộng là 142 cân.

Nam thanh niên trí thức mang lương nhà mình về nhà xong thì nhóm lương của nữ thanh niên trí thức là do Triệu Hoành Binh phân phối, để mấy thanh niên trong đội hỗ trợ đem về.

Hoắc Lãng được giao nhiệm vụ chia thịt cho xã viên nên không thể giúp Tư Ninh Ninh, cô cũng không làm eo, khách khách khí khí cảm ơn thanh niên đã giúp đỡ cô, rồi chậm rãi đi theo phía sau.

Mang lương về nhà thanh niên trí thức còn phải trở về đội phân thịt, công điểm của thanh niên trí thức đều đổi thành lương thực, trước mắt không có công điểm mà đi phân thịt, nếu muốn ăn thịt phải chờ xã viên phân xong rồi, nếu mà còn thừa thì có thể lấy tiền giấy đi mua.

Năm nay heo nuôi không chỉ béo mà còn nhiều thịt, mỡ béo hơn năm ngoái không ít, làm cho xã viên có người không tính toán mua đến khi thấy được chất lượng thịt thì sửa lại chủ ý.

Đã không mua thì thôi, mà đã mua rồi thì ra chắc tay luôn, mua hẳn một cân rưỡi.

Hai đầu heo xuống nước, tổng cộng hơn 300 cân thịt theo, cả đội sản xuất gần 50 hộ gia đình, mỗi nhà mỗi nhà phân đến cuối cùng dư lại khoảng 50 cân thịt heo.

Thịt heo mua ở đội so với đi cung tiêu xã xếp hàng rẻ hơn nhiều, công điểm 40 có thể đổi một cân thịt. Một cái công điểm tính tiền một công điểm đổi được 2 xu tiền, tính ra có 80 xu một cân thịt heo, rẻ hơn mặt bằng chung rất nhiều.

Còn lại là thịt heo xuống nước, Tư Ninh Ninh từ kinh nghiệm đọc tiểu thuyết, thịt này hẳn là không ai muốn, cô còn nghĩ xem có thể mua được một bộ gan heo hay không, để mà trộn rau ăn, kết quả đâu?

Mười điểm công đổi được 1 cân thịt heo xuống nước, Triệu Hoành Binh vừa cất giọng hô lên thì xã viên lập tức ùa lên, nếu không phải Hoắc Lãng thân thể rắn chắc, sức lực lớn, kịp thời chống đỡ được không thôi cái ván đặt thịt heo không chừng bị lật đổ.

Tư Ninh Ninh còn chưa kịp nhìn thấy heo xuống nước trông như thế nào đã bị cướp sạch, nói ra không hề khoa trương chút nào.

Tưởng Nguyệt thúc giục: “Xã viên phân thịt xong rồi, cậu không phải muốn mua sao? Mau đi đi."

Tư Ninh Ninh gật đầu .

Hầu hết các xã viên đều đã mua xong thịt, đám người cũng sơ tán khá nhiều, cách cái ván cửa khoảng nửa mét, Tư Ninh Ninh nhìn Hoắc Lãng, duỗi ngón tay tùy tiện chỉ chỉ: "Em muốn năm cân!"

Tưởng Nguyệt đi theo phía sau muốn ngốc: "Này năm cân, cậu mua nhiều như vậy làm gì?"

Đúng là xã viên là mua đều 5 đến 8 cân, nhưng là người ta là người địa phương, cả gia đình tận 6 đến 7 người!

Tư Ninh Ninh chỉ có một người, chuẩn bị về quê nữa, mua nhiều như vậy ....

Nhìn ra được băn khoăn của Tưởng Nguyệt, Tư Ninh Ninh mím môi cười nhẹ: "Mua về dùng muối ướp rồi hong gió từ từ ăn, hơn nữa không phải đều để ở thanh niên trí thức sao, yên tâm đi, ném không được."

Tưởng Nguyệt không nói gì thêm nữa.

Hoắc Lãng bên kia đã cắt xong thịt, không nhiều không ít, vừa đủ năm cân, là theo yêu cầu cô gái nhỏ của hắn, chọn thịt nạc còn không quên khoét một lỗ trên miếng thịt, dùng rơm buộc lại mới đưa sang.

Tưởng Nguyệt thấy thì bực bội.

Trời ơi người gì đây?

Cắt thịt cho đối tượng mà không biết chọn thịt mỡ chút sao?

Tư Ninh Ninh xách thịt đi về, Tưởng Nguyệt cũng không biết thương lương của hai người, thấy thịt nạc, đi theo Tư Ninh Ninh quay người, còn không quên liếc xéo Hoắc Lãng một cái.

"..." Hoắc Lãng nhất thời không nói nên lời, tùy tiện dùng đầu giẻ lau sạch mỡ lợn trơn trượt trên tay, nhìn chung quanh hỏi: "Còn có ai muốn?"

Mạc Bắc bước tới: "Tôi mua năm cân."

Tống Thư Hãn bước tới, đẩy kính, nở nụ cười ấm áp nói: "Đồng chí Hoắc Lãng, tôi muốn một nửa cân."

"Được."

Tư Ninh Ninh ban đầu định ướp thịt, đến khi mua được rồi thì đổi chủ ý.

Thịt khô thì làm thịt ba chỉ có chút mỡ mới ngon, hiện tại thứ cô có trong tay cơ bản là thịt nạc 90% hình như là không thích hợp làm khô heo vẫn là thích hợp hơn.

Mà khô heo làm ra xong, cột kỹ lại là có thể để được rất là lâu, ăn vặt cũng được.

Vừa nghĩ tới đây, Tư Ninh Ninh xoay người gọn gàng đi vào phòng bếp lấy một cái chậu và một con dao làm bếp, trực tiếp rửa sạch thịt lợn bên giếng nước ở cửa, cắt bỏ miếng da nhỏ duy nhất, toàn bộ thịt cắt thành mảnh dài dài.

Trong khoảng thời gian này, Mạc Bắc vẫn luôn đứng ở một bên, tay xách thịt heo, Tư Ninh Ninh tranh thủ bận rộn nhìn cậu ấy mấy cái, thăm dò nhường chỗ ra cũng không thấy cậu ấy có động tác gì.

Tư Ninh Ninh im lặng, đưa tay lên lau nước trên mặt: ".... Cậu có chuyện gì muốn nói?"

Mạc Bắc chậm rãi gật đầu, rũ xuống mi mắt nhìn thịt lợn trong tay, sau đó nhìn Tư Ninh Ninh: "Tớ cũng muốn làm thịt khô."

Tư Ninh Ninh trong tâm nói: Cậu muốn thịt khô thì cậu ướp đi! Dùng muối là được mà?

Hít sâu một hơi, Tư Ninh Ninh nhìn chằm chằm Mạc Bắc hồi lâu, lấy hiểu biết của cô với Mạc Bắc, cô thử thăm dò: "Cậu không biết làm, cho nên yêu cầu hỗ trợ, phải không?"

Mạc Bắc nhẹ nhàng gật đầu.

Tư Ninh Ninh lại thở ra một hơi, nếu không phải ngại mùi thịt lợn trên tay cô thật muốn đập cái trán một cái.

Có đôi khi cô thật sự không hiểu Mạc Bắc tại sao không thể trực tiếp nói thẳng ra, một hai phải bắt cô phỏng đoán, hiểu ngầm, kỳ quái không chịu nói, cô thật sự rất mệt mỏi.

Tư Ninh Ninh nhìn lại, đem bồn gỗ rửa sạch đẩy tới bên chân Mạc Bắc: "Cậu bỏ vào trong đi, lát nữa tớ sẽ làm."

Nói xong, Mạc Bắc cúi đầu đặt thịt lợn xuống, Tư Ninh Ninh nhớ tới một chuyện khác, lập tức ngăn Mạc Bắc lại: "Mà này, Mạc Bắc, ừm ... Cảm ơn cậu ngỏ ý mua vé cho tớ, tớ nhờ được bạn mua vé giúp, hay ngày tới cậu mua vé cho cậu đi, không cần lo lắng cho tớ."

Mạc Bắc cau mày, hắn hiểu đây là lời từ chối của Tư Ninh Ninh, và hắn cũng biết cái gọi là "bạn" trong miệng Tư Ninh Ninh đang nói đến là ai.

Trái tim trĩu nặng không kìm được sự thất vọng, nhưng Mạc Bắc không nói gì, chỉ mím môi dưới nói "được", rồi bổ sung thêm một câu: "Cảm ơn."

Câu cảm ơn này ám chỉ Tư Ninh Ninh giúp Mạc Bắc làm thịt khô.

Tư Ninh Ninh biết, cười nhẹ lắc đầu: "Không cần."

Sau khi Mạc Bắc rời đi, Tư Ninh Ninh vươn cổ gọi Tưởng Nguyệt đang đứng ở cửa: "Tưởng Nguyệt, cậu làm cái gì đó? Lại giúp tớ với?"

“Làm gì?” Tưởng Nguyệt không chút do dự đi tới: "Muốn tớ giúp cậu rửa thịt?"

Bình Luận (0)
Comment