Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 486 - Chương 486: Mở Họp

Chương 486: Mở Họp Chương 486: Mở Họp

Editor: Hye Jin

"Tôi có phải đột nhiên trở nên như vậy đâu? Nhiều năm trôi qua tính tình tôi vẫn luôn là bộ dạng này?"

Triệu Hoành Binh rút tay về, ngoảnh mặt sang một bên, ngồi quay lưng với La Quốc Khánh, giống như cô vợ giận dỗi chồng: "Thật ra là ông đó, hừ, nhiều năm vậy sao không nói cái gì, bây giờ mới ghét bỏ tôi à?"

Triệu Hoành Binh liếc xéo La Quốc Khánh, hừ lạnh: "Tôi thấy ông là tìm được người khác làm vẻ vang thăng tiến cho mình rồi!"

"Ha ha, xem ông nói cái gì, Triệu Hoành Binh, ông đúng là không biết e lệ." La Đại Khánh bật cười ha hả, thu lại nét giả tạo thâm trầm trên gương mặt, vui vẻ rót cho Triệu Hoành Binh một ly nước: "Biết kiểu của ông, tôi biết ông là nói móc tôi, không biết tính tình ông còn tưởng tôi đã làm chuyện gì đó có lỗi với ông vậy."

"Vừa rồi tôi không phải tức giận sao? Tôi tốt xấu gì là đại đội trưởng, ông không thể có chuyện gì chạy đến thông báo một tiếng như vậy thôi được, tôi cũng có nhúng tay vào đâu?"

Triệu Hoành Binh "chậc" một tiếng, quay mặt nghiêm túc nói: "Chỗ nào ông không nhúng tay? Không phải mọi chuyện đều kêu ông tham dự sao?"

La Quốc Khánh vỗ nhẹ lên bàn, chỉ ra: "Lần này ông không kêu tôi ... Tôi chỉ trả lời chậm đi nửa nhịp mà thôi ông liền dậm chân không làm, cái này gọi là thông báo à?"

Triệu Hoành Binh chậc chậc chậc, hít hà một hơi thật sâu.

Nghĩ lại thì hình như là vậy, cơ mà không phải hắn chỉ mới vừa bàn bạc với Tư thanh niên trí thức sao?

Hắn sáng sớm không hề nghĩ đến cái chuyện đó đâu chứ!

Triệu Hoành Binh gãi gãi đầu, cười khan nói: “Vậy thì chuyện này cũng không thể trách tôi, ý tưởng này là của Tư thanh niên trí thức, trách thì trách ông đem Tư thanh niên trí thức giao cho đội của tôi. Nếu lúc đó ông giữ lại đội ông, vậy thì hiện tại chờ thông tri chính là tôi."

Mắt nhìn Triệu Hoành Binh chuẩn bị khoe khoang, La Quốc Khánh lắc đầu, không muốn nói chuyện với ông ta chút nào.

Thấy hắn không nói nữa, Triệu Hoành Binh lập tức lại giở trò: "Ông nói cả nửa ngày cũng chưa nói có được không! Ở nhà còn bao việc, lẹ đi tôi còn về."

La Quốc Khánh không nói nên lời liếc nhìn Triệu Hoành Binh, đứng dậy, uống một hơi hết nước trong ca tráng men: "Được chứ, tại sao không? Ông đừng có nóng vội trở về, hiện tại hai người chúng ta chia thành hai hướng, một người đi gọi đội 1,2,4 mấy lão già kia tìm tới đây, chiều nay mở hợp!"

Đại đội nằm ở đội sản xuất hai, cho nên đội trưởng đội sản xuất hai dễ tìm. La Quốc Khánh và Triệu Hoành Binh chia nhau đi sang đội sản xuất một cùng đội sản xuất bốn gọi người đến đây. Buổi chiều 1h đội mặt trời xuất phát, tầm 3h chiều, mấy lão già, mấy người đàn ông trung niên tụ tập lại tại nhà chính La Quốc Khánh.

Từng người một bắt đầu hỏi: "Đội trưởng, có chuyện gì vậy? Thời điểm này sao triệu tập chúng tôi lại đây?"

La Quốc Khánh là nhân tinh, hắn không nóng nảy làm gì, đối mặt với một loạt dò hỏi, lựa chọn thả con tép, bắt con tôm, đầu tiên hỏi mọi người: "Là chuyện tốt, các người nha, không cần sốt ruột. Tôi đây hỏi các người, các người có muốn làm nghề phụ hay không? Có muốn làm tốt nghề phụ hay không?"

Hồ đội trưởng, đội trưởng đội thứ tư nói: "Muốn chứ! Như thế nào mà không muốn được? Đội sản xuất của chúng tôi quanh năm bận rộn trên ruộng, không phải nói những lời bực tức, lời chính xác là, mỗi năm nộp lên thuế lương, lương thực lưu lại trong đội không đủ chia. Các người nói xem, quanh năm suốt tháng bận rộn như vậy, mệt như vậy muốn làm cái gì? Còn không phải là muốn cuộc sống càng ngày càng tốt?"

Dư đội trưởng đội sản xuất một tiếp lời: "Đúng vậy! Đội sản xuất tôi năm trước mùa đông sinh ra hai đứa nhỏ, mà không thể giữ lại được ... Cứ tiếp tục như vậy, lại thêm mấy năm lớp xóa mù chữ cũng không cần đến nữa, đội chúng tôi căn bản không có trẻ con, còn đi học gì nữa?"

Chu đội trưởng và La Quốc Khánh là người thuộc đội sản xuất hai, cùng một cái thôn, Chu đội trưởng nhìn quanh mọi người một vòng, nhìn về phía La Quốc Khánh bổ sung:

"Đại đội trưởng, nếu có cách nào nhanh chóng thay đổi tình hình này, xin hãy nói cho chúng tôi biết! Tất cả chúng ta đều là người một nhà, cuộc sống xã viên, hương thân phụ lão ckhá lên thì chúng ta cũng thư thái hơn, đúng không?"

Mấy vị đội trưởng mồm năm miệng mười nói chuyện, thông tin phun ra làm người nghe nghe xong không thể không lâm vào trầm mặc.

La Quốc Khánh bình tĩnh liếc nhìn Triệu Hoành Binh, Triệu Hoành Binh trong lòng thực hụt hẫng, cục diện như vậy lại không phải hắn tạo thành, nhìn hắn làm cái gì?

Triệu Hoành Binh nhìn La Quốc Khánh, sau đó quay đầu nhìn những đội trưởng sản xuất khác: "Đại đội trưởng, ông có việc thì nói đi, tôi cái gì cũng không biết, tôi chỉ là chờ tin tức của ông!"

La Quốc Khánh: Đến, quả nhiên không trông cậy được.

Xem tốc độ ông ta ném nồi này.

Triệu Hoành Binh ơi là Triệu Hoành Binh, chó vẫn hoàn chó.

"Được rồi, đều ngồi xuống đi, ngồi xuống nói chuyện!

Mấy vị đội trưởng lần lượt kéo ghế ngồi xuống, La Quốc Khánh ngồi trên ghế chính đối diện với cửa, Triệu Hoành Binh ngồi bên cạnh giống như cô vợ nhỏ vậy, ngoan ngoãn im re.

La Quốc Khánh không úp mở nữa, đi thẳng vào vấn đề: "Nói chính sự trước, tôi nói với các vị đội trưởng một chuyện đó là đội sản xuất ba chuẩn bị chăn nuôi thỏ quy mô lớn. Chuyện này nói sơ lược đến đây, chi tiết chốc lát nữa lại nói."

Dư đội trưởng cùng Chu đội trưởng gật đầu "ồ" mấy tiếng rồi thôi, chỉ có đội trưởng Hồ phản ứng có phần thái quá, kinh ngạc nhìn Triệu Hoành Binh: "Cái gì? Lại muốn nuôi thỏ? Nấm thì sao? Nấm không trồng nữa à?"

Triệu Hoành Binh vội vàng xua tay, "Trồng, tại sao không trồng? Trồng nấm cùng nuôi thỏ không có mâu thuẫn!"

Hồ đội trưởng tựa hồ hiểu ra điều gì, thâm trầm nhìn Triệu đội trưởng: "Vận khí Triệu đội trưởng tốt thật đấy, thật hâm mộ Triệu đội trưởng, người bên dưới tài ba như vậy. Trồng nấm rồi nuôi thỏ, cái gì cũng có thể nghĩ đến."

Lời âm dương quái khí, chua lè chua loét này vào tai Triệu Hoành Binh mà khó chịu.

Hắn cười ha hả mấy tiếng, ngoài cười trong không vui đáp:

“Đúng vậy Hồ đội trưởng, chuyện này tôi phải cảm ơn đại đội trưởng, ông ấy nhìn xa trông rộng, những thanh niên trí thức phân vào đội chúng tôi đều là những đứa nhỏ tốt. Ông cũng đừng trách chuyện này không đến phiên ông, ông mới vừa làm đội trưởng được bao lâu? Từ từ đi, chờ lâu chút có chút kinh nghiệm, người may mắn tiếp theo là ông."

Đội trưởng đội thứ tư vốn họ Lưu, bởi vì năm ngoái lớp xóa mù chữ làm không tốt, cộng thêm một số chuyện vặt vãnh lộn xộn nên đã bị cách chức. Trước mắt tuyển cử là Hồ đội trưởng trước mặt.

Nói mới nhớ, đội trưởng Hồ này mới nhậm chức được hơn nửa năm nay thôi.

Bình Luận (0)
Comment