Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 56 - Chương 56: Nội Chiến (1)

Chương 56: Nội Chiến (1) Chương 56: Nội Chiến (1)

Editor: Hye Jin

Mạc Bắc mang theo một đống sách quý cùng một cây bút máy, lúc trước dọn hành lý cậu ấy không hề giấu giếm, để ở đầu giường, Lý Lăng Nguyên có biết.

“Tớ không có bút, chỉ có một cuốn tập.... Vẫn là đến nhà đội trưởng một chuyến đi." Tư Ninh Ninh từ trong phòng đi ra cầm một quyển tập vỏ đen.

Cô đúng là mua không ít tập vở, nhưng mà bao bì hoa hòe lòe loẹt, nào là chú chim cánh cụt nhỏ xinh xắn, dễ thương, sư tử nhỏ phiên bản q, mèo lười, v.v.

Cái này là loại đơn giản nhất.

Về phần bút, niên đại này không có bút nước nên cô không mang ra.

Lý Lăng Nguyên thở hồng hộc chạy trở ra: “Bút! Bút ở đây có!"

“Mau mang qua đây đi.” Tống Thư Hãn cười nói, nhưng khi cầm quyển sổ và cây bút rồi thì hắn không dám động.

Vào những năm 1970, là tiểu học hay trung học cơ sở đều sử dụng loại giấy thông thường, bán ở cung tiêu xã, 2 đồng một cuốn.

Một số gia đình có hoàn cảnh khó khăn, cho con học bài, viết bài bằng bút chì, thậm chí còn ngầm chào hỏi với các giáo viên có thể chấm bài bằng bút chì hay không, như vậy thì tẩy đi có thể sử dụng được nữa.

Tống Thư Hãn gia đình không quá kém, không đến nỗi tẩy đi dùng lại nhưng ngày thường cũng chẳng dám phung phí.

Đây là lần đầu tiên hắn chạm vào một cuốn tập bìa cứng và dày như vậy,

Thoạt nhìn cảm thấy nó không hề rẻ, sau khi chạm vào, Tống Thư Hãn càng thêm kiên định với ý tưởng của mình.

Hắn sợ hư hoặc bẩn của người ta, đẩy vội trước mặt Tư Ninh Ninh: "Thanh niên trí thức Tư, vẫn là cậu viết đi."

Tư Ninh Ninh chỉ nghĩ đơn giản là ngồi cùng Mạc Bắc không thể nào chen tay viết được nên không từ chối: "Muốn viết cái gì."

Tống Tiểu Vân đi ra khỏi chỗ ngồi, Tư Ninh Ninh thuận thế ngồi vào vị trí, mở tập ra, kéo nắp bút máy, nghiêng đầu nhìn Tống Thư Hãn, bộ dáng chờ lệnh viết bất cứ lúc nào.

Tư Ninh Ninh xinh đẹp, biểu tình nghiêm túc, có một câu nói rất đúng: "Phụ nữ, nghiêm túc, tự tin là đẹp nhất."

Tống Thư Hãn lỗ tai hơi đỏ, sợ bị phát hiện lại bị trêu chọc, ho nhẹ mấy tiếng: "Trước tiên đừng vội viết, chúng ta thống nhất ý kiến ​​trước đã."

Tư Ninh Ninh gật gật đầu.

"Nồi đặt bên chỗ các đồng chí nữ, việc nấu nướng thì an bài như đội trưởng nói, nữ đồng chí hỗ trợ. Còn việc an bài thế nào, hôm nay ai làm, ngày mai ai làm thì các nữ đồng chí tự mình thương nghị, hiện tại chúng ta thảo luận là vấn đề cần tranh luận lớn nhất, gia vị dầu muối tương dấm, phân phối như thế nào."

Tống Thư Hãn nhìn mọi người: "Có ý kiến ​​thì từng người nói, đừng cãi nhau."

Cuối cùng đã nói đến vấn đề lớn.

Vừa rồi kiến nghị nhẹ nhàng đưa ra, thiếu chút nữa gây nên xung đột lớn.

Thành thật mà nói, Tư Ninh Ninh hơi hoảng, giờ thì tốt rồi, cuối cùng trở về đúng quỹ đạo.

Trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, đại khái là do cô được giao công việc "ghi chép" nên lần này Tống Thư Hãn không nhìn chằm chằm cô để cô phát biểu ý kiến nữa.

Ngược lại an nhàn.

Nấu cơm tập thể, mọi người góp lương thực, sợ nhầm lẫn có thể cho vào hộp cơm rồi trực tiếp hấp ở trên xửng, nhưng đồ ăn thì không được.

Rau xào nhất định phải xào trong nồi, không khéo người này muốn cho gia vị người kia lại không.

Hơn nữa, nếu mà có điều kiện, thì ai cũng không muốn keo kiệt bản thân ăn canh suông làm gì. Cơ mà trong cái niên đại này thì……

Lý Lăng Nguyên gãi đầu: "Trước không nói về những vấn đề khác, nói về dầu đi, dầu là đắc nhất cho dù một tháng có được 1-2 lạng dầu thì tích góp cũng không đủ nhiều người ăn được."

Bình Luận (0)
Comment