Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 71 - Chương 71: Cơ Hội Kinh Doanh

Chương 71: Cơ Hội Kinh Doanh Chương 71: Cơ Hội Kinh Doanh

Editor: Hye Jin

“Không cần làm nóng! Nóng cả buổi sáng, bây giờ có thể ăn ngay, ăn lạnh có thể hạ nhiệt độ một chút." Ngô Dũng xua xua tay, đi vào trong căn nhà bên thanh niên trí thức nam, sau đó vẫn không ra ngoài nữa.

Từ Thục Hoa chớp mắt, nhìn Tư Ninh Ninh một cách kinh ngạc: "Cái kia, làm sao bây giờ?"

Tư Ninh Ninh phất phất tay: “Làm sao? Bọn họ nói không muốn làm nóng, cậu mặc kệ đi."

Lúc đầu Ngô Dũng là người phản đối lớn tiếng nhất, nhưng bây giờ ngay cả Ngô Dũng cũng im lặng không cần hâm nóng, những người khác phỏng chừng cũng không có ý kiến gì.

Tư Ninh Ninh mới vừa ăn uống no say trong không gian, hộp cơm bốn củ khoai tây, cô không hề động tới.

Gạt mắt người cô lén thả một củ khoai tây vào không gian, đặt hộp cơm lên đầu giường: "Thục Hoa cơm chiều không cần làm phần tớ, buổi sáng nhiều khoai tây quá tớ còn 3 củ chưa ăn xong."

Từ Thục Hoa gật đầu: "Nếu không quen khoai, sáng mai cậu nấu cháo ăn đi, bên dưới nấu cháo bên trên hấp đồ ăn cũng đều giống nhau cả."

Tư Ninh Ninh lắc đầu: "Không sao, cứ làm như trước đi! Nếu tớ muốn ăn thì tớ sẽ nói với cậu trước."

Cô đang muốn chợp mắt một lúc, kết quả vừa đá giày ra, liền thấy chân đen thui, tro, đất cùng mồ hôi tạo thành.

Ai nha, xấu hổ muốn chết, nhét lại chân vào giày, chạy tới chỗ giếng rửa sạch chân mới vừa lòng, trở về gặp phải Tống Thư Hãn bị hù dọa một phen.

Cậu ấy giống như là bị bỏng nước sôi, toàn thân Tống Thư Hãn đỏ tươi, có chỗ nhạt hơn chút tỷ như phía dưới mắt kính.

Tư Ninh Ninh đoán có lẽ cậu ấy phơi nắng, bị cháy nắng rồi.

“Dọa cậu sợ rồi hả?" Tống Thư Hãn cười khổ, không sai mà vừa rồi Tư Ninh Ninh ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc.

Tư Ninh Ninh lắc đầu: “Không có.”

Hai người cách nhau khá xa, cân nhắc một chút, Tư Ninh Ninh xoay người đề nghị: "Buổi chiều cậu có muốn ra ngoài sớm hay không? Đến chỗ xã viên hỏi thử xem có mượn được mũ rơm hay không.”

Tình trạng cháy nắng thực sự nghiêm trọng, chỉ mẫn đỏ còn nhẹ, nghiêm trọng còn mất nước, bị bỏng da.

Theo tình hình hiện tại của Tống Thư Hãn, nếu không chuẩn bị công cụ phòng bị, buổi chiều phơi thêm một hôm sợ là trốn không thoát.

Tống Thư Hãn cảm thấy da mình nóng ran, khó chịu nên lấy nước xối lấy xối để cho bình tĩnh lại.

Nghe thấy lời nói của Tư Ninh Ninh, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó gật đầu cười: "Được, tớ nhớ rồi, một lát liền đi."

Tư Ninh Ninh không đáp lời, lon ton chạy vào phòng, thoải mái leo lên giường.

Tưởng Nguyệt thường ngày thường còn sẽ kéo Tống Tiểu Vân, thì thào to nhỏ, lải nha lải nhải một hồi, hôm nay không chừng làm việc mệt, nằm ngủ như heo chết, không hề nhúc nhích.

Bên ngoài cửa sổ gió nhẹ du dương, bóng cây lao xao, tiếng chim, ong bướm vo ve, Tư Ninh Ninh ngáp dài, chìm vào giấc ngủ sâu.

Buổi trưa nghe thấy tiếng còi đi ra ngoài, bốn đồng chí nam trong tay đều cầm theo hộp cơm, mới đầu Tư Ninh Ninh cho rằng bên trong là đồ ăn, nhưng thấy bọn họ thật cẩn thận mới biết bên trong là nước.

Tư Ninh Ninh ý thức được một sự kiện.

Ở thời đại này, hình như ngoài bình nước quân dụng, không có bình nước nào có thể mang đi khắp nơi theo đúng nghĩa.

Bình nước quân dụng đa phần là bộ đội sử dụng, trên thị trường rất ít hàng trôi nổi.

Thỉnh thoảng, cung tiêu xã có bán, giá đến 6, 7 đồng, về cơ bản giống loại bình nước lớn có nắp bằng mây.

Chính là như vậy, có người muốn mua nhưng không có mà mua.......

Bình Luận (0)
Comment