Editor: Hye Jin
Các cây mầm bắp cải và súp lơ cũng đang phát triển rất tốt, lá cây đã lớn bằng bàn tay.
Càng lớn cho nên cành lá càng chen chúc.
Thổ nhưỡng tốt, nhưng trồng quá mức dày đặc sẽ ảnh hưởng sinh trưởng, vẫn là nên tách cây con ra trồng riêng.
Tư Ninh Ninh gật đầu hài lòng, uống xong ngụm canh cuối cùng trở về biệt thự.
Hôm nay cô thực sự rất mệt, tay còn chưa khỏi hẳn, Tư Ninh Ninh từ bỏ ý định tiếp tục làm việc.
Cô cho chén bát vào bồn rửa chén, xoay người đi vào phòng tắm xả nước, tắm nước nóng thư giãn.
Tắm sạch sẽ cơ thể, giảm đau nhức cơ.
Nửa giờ sau, cô ra khỏi phòng tắm, nhét đống quần áo bẩn vào máy giặt, Tư Ninh Ninh tìm hộp thuốc, khử trùng lòng bàn tay bằng iốt như bình thường, rút ra một bó nhỏ thảo dược tiếp tục đổi thuốc.
Lòng bàn tay mát lạnh, Tư Ninh Ninh di chuyển xung quanh, thu gom tất cả những thứ sử dụng vào ngày hôm sau, để tiện bề cần thì lấy ra dùng.
Sau khi làm xong, cô lấy trong rương hạt giống ra giống bạc hà, hủy đi bao bì, tới chỗ dòng suối nhỏ tùy ý rắc đại xuống dưới, còn phần còn lại gói vào giấy vệ sinh, mang ra ngoài không gian, ngày mai trồng ở chỗ nhà của thanh niên trí thức thử xem.
Chắp tay sau lưng đi xung quanh như một lão cán bộ, sau khi xác định không có chuyện gì mới ra khỏi không gian Tư Ninh Ninh lặng lẽ trở về phòng, leo lên giường.
Sau khi tắm rửa, trên người không còn mồ hôi, không biết có phải là ảnh hưởng tâm lý không, Tư Ninh Ninh cảm thấy cả người nhẹ nhàng cả ra, cả tiếng "ong ong" của muỗi liền biến mất không tung tích.
Buồn ngủ, ngáp ngắn ngáp dài, Tư Ninh Ninh lật nghiêng người, chìm vào giấc ngủ.
Một đêm ngon giấc cho đến bình minh.
*
Nửa trước bàn tay phải của Tư Ninh Ninh gần như bong ra một lớp da, trông rất đáng sợ, nhưng phần thực sự nghiêm trọng đến mức chảy máu chỉ là vết phồng rộp đầu tiên.
Cũng may cô đã làm tốt công tác khử trùng, ngăn ngừa nhiễm trùng, công thêm tác dụng của thảo dược, qua một đêm vết thương đã khỏi, đến sáng hôm sau, lộ ra da non, chỗ vết thương đã đóng vảy.
Lúc làm việc mang găng tay vào, vấn đề không lớn.
Tư Ninh Ninh lấy cái sọt mà Hoắc Lãng làm cho cô hôm trước, bỏ hợp cơm vào, thuận tiện cơm sáng và cơm trưa vẫn là khoai tây.
Chào hỏi xong, Tư Ninh Ninh chuẩn bị đi kho của đội sản xuất, chân trước vừa bước ra thì gặp được Tam Nha của nhà đội trưởng Triệu.
"Cha em nói các chị thanh niên trí thức hôm nay có thể đi cấy mạ, cũng có thể đi ruộng ngô làm cỏ, nếu muốn đi ruông ngô thì đi theo em, em đưa chị đến ruộng ngô."
Tam Nha đến đây truyền lời. Tư Ninh Ninh vừa nghe thì xoay người thông báo lại cho ba người còn lại.
"Tớ sẽ không đi. Cả chiều qua tớ đã học cấy mạ rồi, hôm nay có thể bắt đầu làm việc."
"Tớ cũng vậy."
Cả ba người Từ Thục Hoa đều thống nhất ý kiến.
Tư Ninh Ninh thực sự ghét những sinh vật không xương sống như đỉa, cho nên sách cái sọt đi theo Tam nha: "Chị đi theo em."
Tam Nha từng được Tư Ninh Ninh cho kẹo, nên cô bé thực thích chị gái này.
Nghe thấy Tư Ninh Ninh có ý định đi đến ruộng ngô, Tam Nha hai mắt sáng ngời: "Được ạ, chị thanh niên trí thức đi theo em nè."
Tư Ninh Ninh đuổi theo: "Không cần đi sang kho nhận nông cụ sao?"
Tam Nha vừa nói vừa đi vào con đường mòn dưới bóng cây: “Không cần ạ! Ruộng ngô thường xuyên được làm cỏ, chỉ cần làm cỏ mới mọc ra, nhổ nhổ lên là được rồi."