Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 89 - Chương 89: Ác Ý

Chương 89: Ác Ý Chương 89: Ác Ý

Editor: Hye Jin

Quả nhiên, Từ Thục Hoa lập tức phản bác: "Liền tính không phải trứng vịt hoang cũng không thể nào là trứng rắn đâu.

"Chỗ mà tớ cấy mạ bên cạnh ruộng nước có một cái ao nhỏ, trứng này là hồ nước bên cạnh cây tùng, vô tình thấy được, lúc đó còn có một con chim bay vụt ra, vỗ cánh phần phật nữa cơ."

Con chim bay ra ngoài thật xa rồi còn lướt trên mặt nước, Từ Thục Hoa tưởng là vịt hoang, bởi vì hồi còn ở thành phố cô chưa từng thấy cái này.

Sau khi nghe Từ Thục Hoa miêu tả, trong lòng Tư Ninh Ninh có lẽ đã đoán được, liền hỏi: "Con chim đó có phải màu xám? Bay trên mặt nước rất nhanh nhưng không thể bay cao lên bao nhiêu so với mặt nước đúng không?"

"Đúng đúng, là nó đó."

Tư Ninh Ninh hiểu ý cười: "Đó là gà nước, cậu có thể tìm thấy tổ của nó trong bụi lau sậy, bụi rậm, trong cánh đồng lúa cũng có. Nó không phải vịt hoang. Vịt hoang cũng là vịt trứng không lớn bằng trứng vịt nuôi trong nhà thì cũng sẽ cỡ cỡ trứng gà.

(Hình ảnh gà nước: https://i.upanh.org/2022/05/30/DN657Amthuc200516Con-ga-nuoc-2.jpg ”

https://i.upanh.org/2022/05/30/DN657Amthuc200516Con-ga-nuoc-2.jpg

"Gà nước phần lớn tập tính hoạt động vào ban đêm, ẩn nấp, cậu có thể nhặt được trứng của nó xem như là cậu gặp may." Tư Ninh Ninh hồ hởi giải thích kiến thức khoa học.

"Này..." Từ Thục Hoa xua tay: "Không phải tớ đâu, là do Tưởng Nguyệt phát hiện, là Tiểu Vân nhặt được. Mấy hôm nay không phải tớ phụ trách nấu cơm sao? Sợ bị phát hiện nên các cậu ấy đưa tớ mang về trước đó."

Rất nhiều đại đội có quy định, kể cả củi lửa rồi mấy thứ hoang dã trong rừng, cá trong nước đều thuộc về nhà nước, không được tùy ý đánh bắt, đội sản xuất ba này của bọn họ tuy không có quy định cứng nhắc đó, thế nhưng mấy quả trứng này cũng đủ khiến mấy cô gái cảm thấy họ đang phạm tội rồi.

Nụ cười trên mặt Tư Ninh Ninh hơi nhạt đi, không mặn không nhạt "ồ" một tiếng.

Nhìn thấy cô như vậy, Từ Thục Hoa không biết cô đang suy nghĩ gì, tiến sát lại ghé sát vai người bạn mình: "Tớ không có nói dối đâu, thật, là Tưởng Nguyệt nói chúng ta mỗi người một quả."

Tư Ninh Ninh không nói chuyện, Từ Thục Hoa đánh giá sắc mặt lại tiếp tục lãi nhãi: "Cái trứng này nhỏ không tình là gì nhưng cũng là tình cảm mà...."

Điều mà Từ Thục Hoa thực sự muốn nói là Tưởng Nguyệt mấy ngày nay rất thành thật, hơn nữa chia sẻ trứng này ra cũng đã đại biểu Tưởng Nguyệt cúi đầu với Ninh Ninh rồi.

Mọi người sống chung trong một mái hiên, sớm tối chạm mặt nhau, một bên cúi đầu, một bên làm kiêu vậy thì không thích hợp.

Tư Ninh Ninh nơi nào không hiểu đạo lý này chứ.

Ném một ánh mắt xem thường, duỗi duỗi tay gãi gãi thắt lưng Từ Thục Hoa: "Cậu á, an an ổn ổn không thích cứ thích đi hòa giải, có mệt không?"

Mà nói đến đây đúng là coi như cho cô một bậc thang.

Từ Thục Hoa nhột nhột, vừa trốn vừa cầm quả trứng cười khúc khích: "Chúng ta đều là người xứ khác đến đây, bên trong nên xoắn lại thành sợi dây thừng chứ, tách ra không tốt. Hơn nữa đầu óc cậu nhanh nhạy, ai cũng nguyện ý nghe lời cậu cả."

Nếu Mạc Bắc chiếm vị trí đi đầu trong nhóm thanh niên trí thức nam bên kia thì bên nữ có Tư Ninh Ninh, đúng như lời của Từ Thục Hoa, mấy cô gái đều tin tưởng vào Tư Ninh Ninh.

Tư Ninh Ninh thu liễm ý cười lại.

Cô không thích, cũng không bài xích vai trò người lãnh đạo, nhưng cô xin miễn người khác tự tròng cho cô một cái thân phận, rồi dắt mũi cô đi đâu.

Tư Ninh Ninh thẳng thắn nói: "Tớ không phải người thích soi mói, chỉ cần không xâm phạm vào tự do của tớ, tớ nguyện ý hòa thuận chung sống."

Bất cứ ai kết thân với người lạ đều cần có quá trình xử lý. Khoảng cách về tính cách giữa Tư Ninh Ninh và Tưởng Nguyệt quả thực là rất lớn, cơ mà để suy xét đến cuối cùng hai cô gái bản chất đều không có ác ý.

Bình Luận (0)
Comment