Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 90 - Chương 90: Trứng Gà Nước

Chương 90: Trứng Gà Nước Chương 90: Trứng Gà Nước

Editor: Hye Jin

Từ Thục Hoa cho rằng mọi người về cơ bản mấy ngày nay mọi người hòa thuận với nhau, có to tiếng cãi vã, đó không thể nào thiếu được nhưng không phát sinh xung đột quá kịch liệt.

Khi mà không có xung đột thì việc nào ra việc đó.

Ý định ban đầu của Từ Thục Hoa là đoàn kết hòa bình, và chắc chắn không bắt Tư Ninh Ninh gặp chuyện phải nuốt giận vào lòng.

Cười cười kết thúc đề tài, Từ Thục Hoa nói: “Tớ đi nấu cơm, cậu giúp tớ nhé?”

Tư Ninh Ninh gật đầu, xỏ giày đi vào phòng bếp sau lưng Từ Thục Hoa.

Bữa tối là một nồi cháo sền sệt ăn với khoai tây ti xào.

Đừng nhìn hạt cao lương ăn khô không ngon, nhưng nấu cháo lên thật ngon, chuyện quan trọng cần nhắc nhiều lần. Hôm nay cộng thêm trợ lý là khoai tây ti xào của cô, trên bàn ai nấy đều vùi đầu ăn khen ngon, ăn đến no tròn cả bụng.

Có người khen khoai tây ti ăn rất ngon, mỗi lần nghe Từ Thục Hoa huýt vai đẩy Tư Ninh Ninh, tranh công còn tích cực hơn bản thân mình nữa.

Tư Ninh Ninh bất lực, cái miệng nhỏ mím môi nở nụ cười lúng túng.

Khối lượng công việc cho dù được giảm mạnh, đối với thanh niên trí thức mà nói vẫn vô cùng nặng.

Mỗi ngày mọi người mệt đến chịu không nổi, khoảng thời gian này, ăn cơm trưa xong nghĩ ngơi, sau bữa tối mới được thả lỏng hơn rất nhiều.

Từ Thục Hoa tranh công, lực chú ý mọi người không chú ý đến Tư Ninh Ninh thế nhưng chủ đề vẫn không ngừng đề cập tới Tư Ninh Ninh.

Lý Lăng Nguyên húp cháo sột soạt, lên tiếng: "Nè, đừng nói tới nói lung tung, tớ phát hiện đồ ăn thanh niên trí thức Tư làm ăn thật là ngon.”

Tống Thư Hãn nháy mắt đẩy vai vào người Lý Lăng Nguyên: "Tớ đồng ý với cậu."

Lý Lăng Nguyên đắc ý: "Đúng vậy, hắc hắc."

Mạc Bắc ngay ngắn ngồi bên cạnh im lặng bày tỏ ý tứ đồng tình với mọi người.

Sau bữa ăn ồn ào, mọi người về phòng riêng, các nữ thanh niên tắm rửa sạch sẽ đi ngủ, khi đó Từ Thục Hoa mới lôi ra bốn quả trứng nhỏ từ trong bếp, mỗi người cho một quả.

Trứng tuy nhỏ, mà thơm thực, lúc nấu Từ Thục Hoa không biết nhặt ở đâu hộp thuốc lá rỗng tự bao giờ, lấy cái phần giấy bạc, bọc quả trứng bỏ vào lửa than nướng.

Tư Ninh Ninh không nghĩ một cái trứng nho nhỏ có cái gì, đến khi nuốt hết xuống bụng lại tham lam liếm môi: "Nếu có trứng gà dùng giấy bạc nướng sẽ có mùi vị vậy sao?"

Đây là lần đầu tiên cô ăn trứng được nấu theo phương pháp này, đúng là hương vị tuyệt cú mèo.

“Tất nhiên rồi. Mà trứng gà hơi to á, chắc nướng lâu hơn chút, còn phải tích góp không biết bao nhiêu bao thuốc là mới được."

Tưởng Nguyệt ngây thơ lên tiếng: “Chuyện này có gì khó? Chúng ta giờ chưa có trứng gà nhưng sẽ có, trước tiên mình tích góp hộp thuốc lá trước đi, chờ có rồi là có thể ăn ngay được luôn."

Từ Thục Hoa chỉ cười cười, trong tâm thì nói: Một bao thuốc rẻ cũng cả 14 xu một bao, trong thôn làm sao so được với thành phố, người hút thuốc tính trên đầu ngón tay, cô phải tốn bao nhiêu công sức mới có thể tìm được 1 bao. Đâu ra mà tích góp chớ.

"Các cậu xong chưa? Tớ thổi đèn nhé!"

"Thổi đi!"

Chờ đã! Tư Ninh Ninh ngăn Từ Thục Hoa lại, mang giày vào rồi chạy đến giường, sờ sờ nhang muỗi làm ban chiều đã khô rồi.

Cô dùng giẻ thấm dầu hỏa rồi đốt một khoanh nhang muỗi, tiện thể tắt điện mới bò lên giường đi ngủ.

Tống Tiểu Vân ôm gối, ngoẹo cổ nhìn về phía giường của Tư Ninh Ninh, “Ninh Ninh, cậu làm cái gì thế?"

Bình Luận (0)
Comment