Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại

Chương 272

Sau nhiều giờ bận rộn, đống vật tư chất cao như núi đã được phân loại xong, sẵn sàng để vận chuyển vào huyện.

Ở phía huyện thành.

Nhóm Tảo Nhi cũng đã thảo luận xong với những phú hộ về việc thành lập Hiệp hội Đại Đồng, chính thức bổ nhiệm họ làm Bộ trưởng Bộ Thương mại của hiệp hội, một trưởng phòng và nhiều phó phòng. Người đứng đầu sẽ luân phiên đảm nhiệm, ba tháng thay một lần, trong thời gian nhiệm kỳ nếu đạt được thành tích nổi bật sẽ có khen thưởng thêm và có cơ hội tái nhiệm.

 

Nói xong việc này, họ lại tiếp tục thảo luận về các chi tiết cụ thể cho công việc sửa chữa tường thành. Trước đây, Lưu Nhị Sơn đã học được một phương pháp tốt để gia cố tường thành từ Phương Tiên Nhi và bây giờ đã có thể áp dụng nó vào thực tế.

Muốn tường thành vững chắc hơn, phải chú trọng ngay từ việc chọn nguyên liệu. Vật liệu được chia thành hai loại: đất thô và đất xốp.

Đất thô không cần nói nhiều, chính là loại đất thường thấy chưa qua bất kỳ xử lý nào.

Đất xốp là loại đất được thêm nhiều thành phần khác vào, sau đó trải qua quá trình lên men, cày xới liên tục và một loạt các bước khác để “canh tác” đất.

 

Làm ra đất xốp thì vẫn chưa đủ để xây tường thành, cần phải thêm vôi sống và các thành phần khác theo tỷ lệ nhất định, thành phẩm thu được cuối cùng chính là loại đất nện có thể sử dụng được.

Nhờ vậy mà tường thành khi xây lên sẽ vững chắc hơn rất nhiều.

Nói đến vôi, khi còn ở trong núi, nhóm Tảo Nhi từng tự tay nung vôi. Khi đó họ đã dùng vôi để điều chỉnh đất chua, nhưng giờ đây nó còn có thể được sử dụng để gia cố tường thành.

Phương Tiên Nhi còn nói, sau này khi sửa đường thì cũng không thể thiếu vôi. May mắn là họ đã có kinh nghiệm nung vôi nên sau này hướng dẫn người dân nung vôi sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Kế hoạch gia cố tường thành được bàn bạc rất chi tiết, khiến những phú hộ đứng bên cạnh nghe cũng thấy có hứng thú tham gia.

Họ cảm thấy, nhóm của Tảo Nhi thực sự rất có thành ý. Việc mời họ gia nhập hiệp hội không phải chỉ để treo một cái danh hão, mà là thật lòng mời họ cùng thảo luận những việc quan trọng trong thành.

Lúc này, tinh thần trách nhiệm trong lòng mỗi người đều trỗi dậy.

Vài người chủ động mở miệng đề xuất: “Tôn chủ sự, chúng tôi dự định sẽ mua một ít đá từ những nơi gần đây để gia cố tường thành. Coi như là một chút nỗ lực nhỏ bé của bộ phận thương mại chúng tôi dành cho huyện thành này.”

Loại đá này chính là đá vôi, vì huyện thành không nằm trong vùng núi sâu nên đá phải được vận chuyển từ nơi khác về.

Thấy họ nhiệt tình như vậy, trong lòng Tảo Nhi cũng cảm thấy nhẹ nhõm: “Thật tốt quá, các vị chịu tham gia vào hiệp hội, thật sự là phúc lớn cho huyện thành chúng ta!”

Việc sửa chữa thành trì tốn kém rất nhiều chi phí.

Các nàng ấy định dùng ngân sách của huyện để mua một ít đá vôi, nhưng bây giờ có sự hỗ trợ từ các phú hộ, họ có thể tiết kiệm được một khoản chi phí không nhỏ.

Những hành động như thế này rất đáng khuyến khích, càng nhiều càng tốt.

Tảo Nhi dự định đợi Lưu Nhị Sơn vận chuyển đồ đến, sẽ chọn một ít món ăn tươi ngon như lẩu và vài món như giấy vệ sinh, gói thành một phần quà nhỏ, gửi tặng các phú hộ để tỏ lòng cảm kích.

Còn về chuyện hợp tác làm ăn giữa đôi bên, cũng có thể đưa vào kế hoạch.

Về các thương phẩm hợp tác.

Thôn dân đã bàn bạc riêng với nhau rằng, tạm thời chỉ bán đào vàng đóng hộp thông qua thương đội của Vi gia.

Vì vậy lần hợp tác với các phú hộ này, có thể đưa ra những loại thực phẩm như đồ ăn vặt và kẹo.

Những món này đều là đồ ăn vặt, không quá nổi bật, đa dạng lại mới mẻ, hương vị cực kỳ ngon, chắc chắn có thể mở rộng nguồn tiêu thụ ở các thành trì lân cận, mang lại nhiều tiền bạc.

Tảo Nhi đã giới thiệu sơ qua về những mặt hàng này, nói rằng khi có mẫu thử sẽ gửi đến tay các phú hộ để họ ăn thử, các phú hộ đều rất là mong đợi.

Sau một thời gian dài trò chuyện, những vấn đề cần thảo luận đã gần xong, có thể kết thúc cuộc họp.

Ngày mai sẽ bắt đầu công việc sửa chữa tường thành, các phú hộ nhanh chóng đi sắp xếp việc vận chuyển đá, cố gắng trong hai ngày tới mang về càng nhiều nguyên liệu càng tốt.

Nhóm Tảo Nhi đã nói lại với người dân cách xử lý các phú hộ khó tính khác rồi bắt đầu sắp xếp lại mặt tiền của cửa hàng.

Trước bữa tối, tất cả các nồi hơi đều được chuyển vào trong phòng, cuối cùng thì cũng không còn phải nấu cơm ngoài trời nữa. Người dân cũng đã đứng xếp hàng ngay ngắn ngay trước cửa hàng để nhận cơm.

Sau khi đã nhận cơm được vài bữa, mọi người đã dần quen với việc xếp hàng có trật tự, không còn tình trạng tranh giành hay xô đẩy nhau nữa.

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ rằng, lương thực ở đây rất dồi dào, không cần phải tranh giành, ai cũng có phần.

Sau vài ngày được ăn miễn phí, hầu hết người dân đều cảm thấy có chút cắn rứt lương tâm.

Tính toán thời gian, chẳng mấy chốc là có thể làm việc trong thành, trong lòng mọi người bỗng có một cảm giác mong chờ, nóng lòng muốn đóng góp, làm điều gì đó cho quê hương của mình.

Đây là một ý nghĩ chưa từng xuất hiện trước đây.

 

Thường ngày, người dân bị gọi đi làm việc đều phải chịu cảnh lao dịch, vừa mệt lại vừa vất vả, cũng không được ăn uống đầy đủ.

Nhưng lần này, khi nghe nói sẽ phải ra sức gia cố tường thành, mọi người lại không cảm thấy khổ sở như trước.

Nguyên nhân không chỉ vì bụng đã được no đủ.

Còn bởi vì nhóm của Phương Quân khi vào thành đã hành xử rất chu đáo và được lòng người khiến mọi người dần hình thành một sự ỷ lại và cảm giác đồng cảm khó có thể lý giải.

 

Lời nói có thể gạt người, giống những huyện lệnh và nha dịch trước đây cũng đã không ít lần nói những lời hay ho, nhưng hành động của con người thì không thể nào lừa dối được, từ những hành động đó, có thể nhìn ra suy nghĩ thật sự của họ.

Vì vậy, nhóm của Phương Quân là thật lòng muốn mọi người được sống tốt hơn.

Dù khí hậu lạnh lẽo, nhưng trong thành lại lan tỏa một cảm giác ấm áp nhẹ nhàng.

Trước khi trời tối, đoàn vận chuyển của Lưu Nhị Sơn đã thuận lợi đến thành.

Cả đoàn cùng nhau làm việc, phân loại các vật phẩm.

Các đồ dùng sinh hoạt và thực phẩm, gia vị sẽ được lưu trữ ở hai tiệm riêng biệt.

Nhờ vậy mà sẽ có nơi để phân phát miễn phí các sản phẩm như băng vệ sinh. Hơn nữa trong suốt thời gian sửa chữa tường thành, những người có thành tích xuất sắc cũng có thể đến đây nhận các phần thưởng khác.

Vì đây là nơi chuyên cấp phát vật phẩm nên hai nơi này được đặt tên là “Tiệm duy trì phúc lợi”.

Nhắc đến phúc lợi.

Từ ngày mốt, khi người dân trong huyện thành tham gia công việc sẽ được hưởng những đãi ngộ đặc biệt.

Trước tiên là đảm bảo những điều cơ bản. Mỗi ngày hoàn thành công việc đúng giờ, sẽ nhận được đầy đủ ba bữa ăn.

Nếu trên mức đó, họ chủ động làm thêm việc, sẽ được thưởng thêm thực phẩm hoặc các vật dụng hằng ngày. Tất nhiên, để ngăn chặn việc vì muốn có thêm thực phẩm mà mọi người lao lực làm việc, gây hại cho sức khỏe, lượng thực phẩm có thể kiếm được từ công việc cũng có giới hạn.

Nếu hiệu quả công việc cao, sau khi kiểm tra sẽ có thể nhận được phần thưởng.

Còn những người có kỹ năng đặc biệt, cũng sẽ nhận được phần thưởng riêng. Nếu công việc có tính nguy hiểm, sẽ được bồi thường nhiều hơn.

Họ dự định chia người dân thành các nhóm nhỏ để tiện cho việc quản lý, đồng thời triển khai hệ thống trưởng nhóm.

Dựa vào tình hình lao động và sự bầu chọn của các thành viên trong nhóm, sẽ có cơ hội trở thành trưởng nhóm lao động. Sau khi dẫn dắt nhóm hoàn thành nhiệm vụ, trưởng nhóm cũng sẽ được nhận phần thưởng.

Tóm lại, làm việc nhiều, làm việc tốt sẽ có thể nhận được nhiều phần thưởng.

Ngoại trừ lao động, còn có những cách khác để nhận thưởng.

Chẳng hạn như đưa ra các ý tưởng sáng tạo, hoặc có những phát minh hữu ích. Bất kể điều gì có lợi cho sự phát triển và xây dựng của thành, đều sẽ được khen thưởng.

Do ngân sách hiện tại của nhóm Tảo Nhi còn hạn chế nên các phần thưởng chủ yếu sẽ là hiện vật.

Ngoài ra, Thu Nương đang tổ chức một đội ngũ y tế trong thành, lĩnh vực này cũng sẽ được bổ sung vào hệ thống phúc lợi của thành, sau đó cũng sẽ có những chính sách hỗ trợ cho dân trong việc bốc thuốc.

Có ăn có uống và sau này còn có người giúp khám chữa bệnh.

Người dân kiếm tiền, phần lớn cũng chỉ để lo cho cuộc sống, mà cuộc sống chẳng phải chính là những việc như thế này sao?

Kế hoạch ban đầu là như vậy, sau này sẽ dần dần hoàn thiện hơn.

Không biết vì sao, khi nghĩ đến việc mọi người đều có thể có một cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn, những khoảng trống nhỏ bé trong lòng nhóm Tảo Nhi cũng dần dần được lấp đầy.

Thật tốt, có thể tự tay thay đổi cái thế giới đầy đau khổ này.

Ngày hôm sau.

Đá dùng để xây dựng tường thành đã được vận chuyển đến rất nhiều.

Sau khi nhóm Tảo Nhi thảo luận và thống nhất phương án cuối cùng liền tập hợp người dân lại, thông báo cho họ.

Nghe xong, tất cả người dân đều trở nên sôi nổi và náo nhiệt.

“Có phải ta đã c.h.ế.t trong nạn đói trước đây rồi không? Đây thật sự còn là nhân gian sao?”

Có người ngơ ngác bấu mạnh vào má mình một cái, để lại một vết đỏ ửng trên mặt, đau đến ứa nước mắt nhưng khóe miệng vẫn vô thức nhếch lên cao, trông như thể xúc động mà bật khóc.

Bình Luận (0)
Comment