Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3112 - Chương 3118: Hàng Đầu Sư (2)

Chương 3118: Hàng Đầu Sư (2) Chương 3118: Hàng Đầu Sư (2)Chương 3118: Hàng Đầu Sư (2)

Diệp Tiểu Mộc ngơ ngác gật đầu.

"Trước đây có xem trong phim ảnh, trong hiện thực có người như vậy thật sao..."

"Đương nhiên, dù sao ai cũng có dục vọng, trong pháp sư, cũng có rất nhiều bại hoại, tương lai ngươi giao tiếp với bọn họ sẽ biết, người, thường thường còn đáng sợ hơn so với quỷ quái, cũng khó đối phó hơn."

"Cho nên, cô kéo tôi tới nơi này, là để theo dõi hắn?"

"Đúng, chính xác mà nói, là để tạo cơ hội đối phó với hắn."

Diệp Tiểu Mộc hai mắt tỏa sáng, nói: "Cái này hay nè, vì dân trừ hại a, diệt trừ pháp thuật giới bại hoại! Tôi ủng hộ cô."

Tô Yên liếc xéo nhìn hắn một cái, nói: "Tôi không có cao thượng như vậy, tôi làm lấy tiền."

Diệp Tiểu Mộc đang tươi cười bỗng cứng đờ mặt.

"Gần đây hắn dự định quay về Thái Lan, muốn làm một quả lớn, vì vậy theo dõi một phú hào, một tháng trước, phú hào đột nhiên bị trúng gió, liệt trên giường, đi bệnh viện nào khám cũng không được, lúc này Trương Linh chủ động liên hệ với người nhà phú hào, nói cho bọn hắn biết phú hào đã bị mình chơi bùa, muốn giải bùa thì chuyển cho hắn một khoản tiền lớn. Sau khi người nhà phú hào chuyển tiền cho hắn, hắn lại đổi ý, rồi kiếm cớ đòi càng nhiều."

Tô Yên nhún vai, nói tiếp: "Người nhà phú hào liên tiếp chuyển khoản cho hắn ba lần, nhưng hắn lòng tham không đáy, mỗi lần đều đòi càng nhiều, trong nhà phú hào không phải là thiếu số tiền này, mà là sợ hắn tiếp tục lừa bịp tống tiền vô giới hạn, cho nên tìm người của pháp thuật giới tới hỗ trợ, tôi chính là một trong số đó, nhưng hàng đầu mà Trương Linh này dùng thuộc về một loại tư hàng, chỉ có bản thân của hắn có thể giải, vì vậy, tôi đã cầm tiền của ông chủ, phải đi đối phó hắn."

Diệp Tiểu Mộc nghe xong, thực sự là mắt trừng miệng ngậm, lại nhìn hàng đầu sư tên Trương Linh kia, nhìn qua hào hoa phong nhã, không nghĩ tới lại là một người nham hiểm như vậy.

"Vì sao không báo cảnh sát, hoặc là tìm người truy bắt hắn?"

"Đồ đầu heo a, báo cảnh sát thế nào, hàng đầu loại chuyện này lập án thế nào, tìm người thường bắt hắn, ông chủ cũng không phải không từng nghĩ tới, nhưng người này hành tung quỷ bí, hơn nữa cậu thấy tráng hán đối diện hắn không, đó là đồng tử của hắn, hàng đầu sư sẽ không thể hiện phép thuật, chính diện tranh đấu với người ta không chiếm thượng phong, cho nên thông thường đều có một đồng tử, tu Nam Dương mật tông khổ luyện, khí lực kỷ đại, đánh mấy người bình thường không thành vấn đề. Đồng tử của hắn, một tấc cũng không rời hắn. Ông chủ cũng không dám tùy tiện hạ thủ, nếu không vạn nhất chưa bắt được hắn, trái lại làm tức giận hắn, hậu quả càng không dám tưởng tượng, hơn nữa nếu như hắn chết rồi, phú hào tất nhiên cũng chết chắc."

Trong thời gian cô nói chuyện, ánh mắt Diệp Tiểu Mộc dời đến nhìn chăm chú vào "Đồng tử" kia, người này ngoại trừ to cao, thực sự không có chút cảm giác nào là cao nhân, luôn uống rượu cùng cô nương bên cạnh, sờ chân người ta.

".. Cô có biện pháp gì?"

Tô Yên bưng ly lên, cụng ly với hắn một cái, uống cạn ly bia, thấp giọng nói: "Đợi chúng ta đến phụ cận thuê phòng, tôi muốn tác pháp gỡ bỏ hàng đầu cho phú hào, Trương Linh sẽ cảm giác được, hắn nhất định sẽ đi tìm nơi tác pháp tăng mạnh khiên dẫn của hàng đầu, khiến tôi không nhổ ra được —— chính vì điểm này, đã mấy pháp sư đều thất bại.

Tăng mạnh khiên dẫn, chẳng khác nào hạ hàng thêm lần nữa. Mà hàng đầu sư mỗi lần hạ hàng, đều sẽ bị phản phệ, ngũ tạng thối rữa. Đây là nguyền rủa của hàng đầu sư tổ sư gia, vì để tránh cho hậu đại lạm dụng hàng đầu thuật hại người.

Nhưng hàng đầu sư lợi hại, luôn luôn có biện pháp. Trương Linh này tu theo sắc giới, sau mỗi lần hắn hạ hàng, đều phải ngủ cùng một em gái, có thể đem lực lượng trớ chú của hàng đầu chuyển dời đến trên người cô em gái này, em gái này vài ngày sau sẽ vu độc phát tác, nội tạng hư thối, không tới một tháng sẽ chết. Hắn đã hại không ít thiếu nữ trượt chân, chỉ là khoảng cách thời gian rất lâu, sẽ không ai hoài nghi đến hắn."

Cô nháy mắt với Diệp Tiểu Mộc một cái,"Cho nên, cậu biết tôi phải làm sao rồi chứ?"

"Cô... muốn mê hoặc hắn?" Diệp Tiểu Mộc suy nghĩ một chút, bỗng nhiên hiểu ra.

Tô Yên thè lưỡi, biểu thị thừa nhận.

"Không thể nào, cô để cho hắn..."

"Nằm mơ đi!"

Tô Yên trừng mắt,"Kế hoạch của tôi cậu hãy nghe cho kỹ, sau khi hắn làm phép, trong vòng một giờ phải dời đi trớ chú, cho nên nhất định sẽ tìm một em gái làng chơi, đến lúc đó tôi sẽ đến quán rượu làm như vô tình gặp hắn kêu hắn mana tôi trở về nhòna. †âi sã li duna hắn khâna để ý †ác nã hồn phách của hắn, dẫn hắn đi gặp phú hào, tại hiện trường ép hắn khai ra thủ pháp giải hàng."

Nói xong cô nhìn Diệp Tiểu Mộc, nói: "Làm gì mà đần ra vậy?"

"Biện... Biện pháp này, sao mà tôi thấy nguy hiểm quá vậy a, không có biện pháp tốt hơn sao?"

"Có biện pháp tốt hơn, tôi phải đưa thân mình ra mạo hiểm sao?"

Diệp Tiểu Mộc lẩm bẩm nói: "Nếu như cô thất bại..."

"Tôi phải ngủ với hắn."

Rất thẳng thắn...

"Ông chủ cho cô bao nhiêu tiền?"

"Năm mươi vạn, sau khi chuyện thành công, tôi phân cậu năm vạn, đã nói rõ là chia 9-1 rồi. Yên tâm không để cậu làm không công đâu."

Diệp Tiểu Mộc xua tay,"Tôi không có ý này, vì số tiền này, có đáng để cô mạo hiểm như vậy không?"

Tô Yên cười cười,"Tiền rất quan trọng, dù sao tôi cũng kiếm cơm bằng nghề này, nhưng mà không chỉ vì tiền, hắn là bại hoại của pháp thuật giới, như lời cậu nói, nếu tôi đã biết chuyện này, sẽ không thể lại để cho hắn làm xằng làm bậy."

Lúc nói những lời này, bộ dạng đại nghĩa lẫm nhiên của cô rất soái khí, làm cho Diệp Tiểu Mộc đều ngượng ngùng cúi đầu liếc trộm ngực cô.

".. Cô muốn tôi làm cái gì?"

"Đầu tiên, cậu đi mướn phòng trước, sau đó trở về, đưa thẻ mở cửa phòng cho tôi, theo dõi hắn, chờ tới lúc tôi tác pháp, cậu hãy đi theo bọn họ, xem bọn họ đến quán rượu nào —— nếu bọn họ đã tới nơi này chơi, tất nhiên sẽ không ở quá xa, sau đó chúng ta cùng đi, cậu phối hợp với tôi diễn một tuồng kịch, chờ sau khi tôi vào phòng, hộ vệ của hắn sẽ canh giữ ở bên ngoài, tôi ở bên trong đánh nhau, hắn nhất định sẽ vọt vào, tôi một người đánh không lại hai người, cậu giúp tôi giữ chân hắn."

"Tôi..."

Diệp Tiểu Mộc liếc mắt nhìn hán tử cao to kia, nuốt vội nước bọt,"Sao tôi có thể là đối thủ của hắn!"

"Tôi sẽ đưa gậy kích điện cho cậu."

Diệp Tiểu Mộc nhìn hán tử kia đờ ra.

Tô Yên nhìn hắn một hồi, nói: "Nếu như cậu sợ thật thì quên đi. Vạn nhất phát sinh ngoài ý muốn, để tôi... để tôi đây một đóa hoa thuần khiết bị vứt bỏ."

Diệp Tiểu Mộc bật thốt lên câu hỏi: "Cô là trinh nữ?"

"Cậu quan tâm làm gì!" Tô Yên đỏ mặt.

"Khụ khụ, được rồi được rồi, cô đã nói tới nước này, sao tôi có thể không giúp, mau xuất phát thôi."

Tô Yên ôm cánh tay của hắn, làm nũng nói: "Tôi biết cậu sẽ không bỏ chạy mà."

".. Vậy sau khi cô vào phòng, sẽ để hắn chiếm tiện nghỉ chứ?"

"Đương nhiên là không, ta sẽ đấm bóp cho hắn, tìm cơ hội hắn buông lỏng mà hạ thủ."

"Nhất định không được sơ sót a, nếu không..."

"Chớ có nói gỡ, tôi tin tưởng tôi. Nào nào, ăn mừng trước." Tô Yên cụng ly với hắn. Diệp Tiểu Mộc uống vào một ly rượu, trong lòng vẫn còn hoảng, liếc mắt nhìn lén đối diện, cau mày nói: "Hình như có gì sai sai, bọn họ không phải đều dẫn theo muội tử sao?"
Bình Luận (0)
Comment