Chương 3123: Nhập Môn (1)
Chương 3123: Nhập Môn (1)Chương 3123: Nhập Môn (1)
"Lục đoạn quang, không tệ không tệ!" Tô Yên so Diệp Tiểu Mộc còn hưng phấn hơn,"Cậu phát tài rồi!"
Tốc độ màu sắc lan tràn chậm lại, nhưng không đình chỉ, tô thêm tới ô thứ ba.
Thất đoạn quang...
"Sẽ không... là bát đoạn quang chứ." Tô Yên thấy màu sắc còn đang lan tràn, hít hà một hơi, đến lúc này, cô đã thật sự bị kích động.
Ô vuông bát đoạn quang cũng đã được tô thêm, nhưng mà, màu sắc vẫn chưa ngưng, dưới đôi mắt quan sát chờ mong của hai người, bò tới ô cuối cùng.
"Cửu đoạn quang!"
Diệp Tiểu Mộc cơ hồ nhảy dựng lên, cúi đầu nhìn Tô Yên, phát hiện cô còn ghé vào trên bàn, nhìn chằm chằm giấy kiểm tra đến phát ngốc.
"Cô sao vậy?"
Tô Yên cũng chưa nói gì hết, xé rớt giấy dán kiểm tra đo lường, lại lấy ra một tờ mới, dán lên trên, bắt đầu kiểm tra lại từ đầu, vẫn là cửu đoạn quang.
"Chuyện này không có khả năng a..." Tô Yên hít hà một hơi.
"Vì sao không có khả năng."
"Pháp khí cửu đoạn quang, cậu biết ý nghĩa là gì không, đặt ở siêu cấp tông phái đều là trấn sơn chỉ bảo! Lưu lão đầu một đệ tử ngoại môn bất nhập lưu làm sao mà có được!"
"Thứ này không phải của Lưu lão đầu."
Diệp Tiểu Mộc kể cô nghe chuyện nữ nhân thần bí kia đã đưa cho mình bút ký cùng chủy thủ.
Sau khi Tô Yên nghe xong, ngồi ở ghế trên hoàn toàn không đứng dậy tới.
"Trời ơi, Diệp Thiếu Dương..."
Đã từng là pháp sư mạnh nhất đương thời.
"Nói như vậy... Cô nương kia nhất định là người bên cạnh Diệp Thiếu Dương, rất có thể là người của Tróc Quỷ Liên Minh, những người khác cũng không có khả năng sẽ có bút ký của hắn... Chuyện này cũng không kỳ quái, nhưng mà vì sao cô ấy lại đem bút ký cho cậu vậy?" Diệp Tiểu Mộc nhún vai.
Sau một lúc lâu, Tô Yên bỗng nhiên nhớ tới cái gì, đột nhiên đập bàn một cái,"Cậu cũng họ Diệp, lại không có cha, hay là... Hắn là cha của cậu?"
Diệp Tiểu Mộc sửng sốt một chút, nhún vai nói: "Đừng nói giỡn, chuyện này không có khả năng."
"Nói không chừng, ha ha! Chủy thủ này của cậu hơn phân nửa cũng là pháp khí của hắn, cậu ngẫm lại đi, tay cậu cầm pháp khí cửu đoạn quang, lại họ Diệp, đi ra ngoài nói là nhi tử của Diệp Thiếu Dương, người khác khẳng định tin!"
"Có cần phải như vậy không!"
"Có a, vạn nhất tương lai gặp phải pháp sư lợi hại, chiêu này khẳng định dùng được!"
Diệp Tiểu Mộc mặc kệ cô.
"Nè, cậu đem quyển bút ký kia đưa cho tôi xem được không?"
Diệp Tiểu Mộc trực tiếp lấy quyển sổ từ trong túi quần jean ra, ném cho cô.
Tô Yên ngây dại.
"Sao cậu lại mang theo bên người?"
"Không dám để ở trong nhà, sợ mẹ tôi phát hiện, chủy thủ này cũng vậy, chỉ có thể mang theo bên người."
Tô Yên cầm lấy bút ký, nhìn câu nói Diệp Thiếu Dương viết tại trang lót, kích động mà lẩm bẩm nói: "Trời ơi, đúng là bút tích của Diệp Thiếu Dương..."
"Làm sao cô biết?"
"Nghe giang hồ đồn a, ai cũng nói hắn viết chữ rất đẹp, so rất nhiều thư pháp gia còn đẹp hơn, Pháp Thuật Giới càng là tìm không thấy người thứ hai, hơn nữa những lời này cũng đúng là lời răn của hắn."
Cô chớp chớp mắt với Diệp Tiểu Mộc,"Tôi là fan của hắn và Nhuế Lãnh Ngọc."
Nhuế Lãnh Ngọc?
Lúc trước hình như nghe cô nói qua tên này. Diệp Tiểu Mộc hỏi cô ấy là ai, lực chú ý của Tô Yên lại tập trung ở bút ký, căn bản không công phu để ý đến hắn, một hơi nhìn hơn mười phút, khép lại bút ký, thật sâu hít vào một hơi, lắc lắc đầu: "Không thể tin được, Đại Chu Thiên Phun Nạp Tâm Pháp a... Pháp Thuật Giới chí cao vô thượng tu hành pháp môn..." Mộc.
"Tâm pháp này hữu dụng với cô sao?"
"Đương nhiên! Tâm pháp là dùng để dưỡng khí, mặc kệ môn phái nào, đại bộ phận đều là có thể cùng sử dụng, nếu tôi học được nó, thực lực tất nhiên cao hơn một bậc, không, là mấy bậc!"
Diệp Tiểu Mộc đem bút ký cho cô, nói: "Vậy cô cầm đi xem, tôi đã xem được một thời gian rồi, trước đó cũng đã học thuộc rồi."
Tô Yên yên lặng nhìn hắn.
"Cậu biết nó giá trị thế nào không? Đại chu thiên phun nạp tâm pháp thì không cần phải nói, còn có Diệp Thiếu Dương đích thân viết xuống công pháp yếu lĩnh của các đại môn phái, trời ơi, thứ này một khi công bố, sẽ khiến cho vô số pháp sư tranh đoạt, thậm chí lấy mệnh ra tranh chấp!"
Diệp Tiểu Mộc trong đầu hiện lên cảnh tượng một đám người tranh đoạt Quỳ Hoa Bảo Điển, Cửu Âm Chân Kinh trong phim võ hiệp.
Tô Yên nói: "Cậu không phải pháp sư, không hiểu biết tình huống trong đó. Tóm lại, thứ này giá trị liên thành, cậu xác định muốn cho tôi xem sao?"
Diệp Tiểu Mộc bật cười, lười trả lời vấn đề này.
"Tiểu Mộc, con người cậu quá thành thật, vạn nhất phải đấu với người tâm kế, khẳng định sẽ có hại. Sau này cậu nhớ kỹ, không được tùy tiện đem chuyện của mình nói cho người khác biết."
Cuối cùng cô vẫn là không đem bút ký đi, mà là dùng di động chụp lại từng trang một, còn bút ký thì trả lại cho Diệp Tiểu Mộc, luôn mãi dặn dò hắn, chuyện bút ký cùng chủy thủ ngàn vạn đừng nói cho bất luận kẻ nào.
Diệp Tiểu Mộc hỏi cô rất nhiều nghi hoặc có quan hệ phương diện tu hành, cùng tri thức tương quan Pháp Thuật Giới, Tô Yên nhất nhất giảng giải, giúp hắn được lợi không ít, sau đó giúp hắn phân tích cùng quy hoạch con đường tu luyện tương lai.
"Tu hành, một phương diện là dựa vào phun nạp, để tích lũy chân khí, còn lại chính là pháp thuật, cậu hiện tại có tâm pháp tốt nhất, còn cần tu luyện pháp thuật, cậu muốn tu luyện pháp thuật của môn phái pháp thuật nào?"
Diệp Tiểu Mộc vừa nghe liền vò đầu, hắn đến pháp thuật có mấy đại phái cũng không biết.
"Giống Lưu lão đầu vẽ bùa niệm chú như vậy, là môn phái nào?"
"Đó là Đạo môn pháp thuật." Tô Yên nói,"Đạo môn pháp thuật hạn mức lâu, với người thường mà nói, chỉ là kiến thức cơ bản, không mất dăm ba năm cũng không luyện ra."
"Tôi muốn thử xem." Diệp Tiểu Mộc đối với các loại pháp thuật không hiểu nhiều lắm, chỉ là cảm thấy trong phim ảnh những đạo sĩ dùng linh phù tróc quỷ hàng yêu thực ngầu, động lực trung tâm để hắn làm một pháp sư, chính là trở thành thiên sư như vậy.
Tô Yên nghĩ nghĩ nói: "Pháp thuật rất khó tự học, cậu cần phải có sư phụ, hơn nữa đạo môn pháp thuật yêu cầu đại lượng pháp dược, lần sau tôi sẽ tìm cho cậu một ít, nhưng mà cậu ở nhà cũng không tiện đùa nghịch những cái đó đâu nhỉ?"
"Cái này... Có thể chờ tôi vào đại học, đến lúc đó tôi có thể tự mình thuê nhà ở."
"Cũng đúng, vừa lúc cậu có thư tịch Lưu lão đầu lưu lại, bên trong có rất nhiều Đạo gia phù chú, cậu có thể học vẽ bùa trước. Lần sau tôi sẽ lấy cho cậu ít lá bùa cùng chu sa."
Lại hàn huyên một hồi, thời gian không còn sớm, hai người ra cửa từng người gọi xe về nhà, Diệp Tiểu Mộc vốn định đưa Tô Yên về, nhưng nghĩ đến cô còn lợi hại hơn nhiều so với chính mình, dứt khoát bỏ đi.
Sau khi về nhà, mẹ Tạ Vũ Tình vẫn chưa trở về, Diệp Tiểu Mộc sớm đoán được, chào hỏi Tuyết Kỳ còn đang xem ti-vi trong phòng khách, Tuyết Kỳ cũng không hỏi hắn đi đâu, Diệp Tiểu Mộc trở lại phòng, lại không thấy buồn ngủ chút nào, nghĩ đến phía trước trải qua một đoạn kinh tâm động phách, trong lòng vẫn cứ hưng phấn không thôi, lại phun nạp hai chu thiên mới ngủ.
Ngày hôm sau, Tô Yên liền hẹn hắn gặp mặt, sau đó tặng một bó to linh phù và mấy cân chu sa cho hắn, về đến nhà, Diệp Tiểu Mộc liền hưng phấn mà tìm bút lông, bắt đầu con đường vẽ bùa.
Cũng may hắn từ nhỏ đã bị mẹ buộc luyện tập thư pháp, mấy năm nay công khóa bận rộn nên ít luyện, cũng coi như viết được bảy tám năm, vận dụng ngòi bút tự nhiên, mở ra thư tịch Lưu lão đầu lưu lại, tìm được một linh phù đơn giản nhất tên là "Địa hỏa phù", bắt đầu bắt chước theo.