Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3118 - Chương 3124: Nhập Môn (2)

Chương 3124: Nhập Môn (2) Chương 3124: Nhập Môn (2)Chương 3124: Nhập Môn (2)

Hắn tự mình cảm giác vẽ thật sự giống, nhưng sau khi niệm chú, linh phù vẫn là linh phù, cũng không giống như trong sách viết có thể bốc cháy lên.

Hắn vẽ cả buổi tối, cũng không thành công một lần, không khỏi có chút uể oải, nghĩ thầm vẫn là Tô Yên nói rất đúng, tu đạo cần thiết có lão sư chỉ điểm, nếu không tiến bộ quá chậm, hiện tại vấn đề của mình chính là sai ở nơi nào cũng không biết, muốn cải tiến cũng chưa có biện pháp.

Đáng tiếc Tô Yên là nam phái pháp sư, tu chính là hỗn hợp vu thuật phương Tây và dân gian pháp thuật, đối với vẽ bùa cũng không hiểu biết, tới đây khiến mình bị khựng lại, nghĩ tới nghĩ lui, Diệp Tiểu Mộc vẫn là lên WeChat tìm Tô Yên, muốn nhờ cô hỗ trợ tìm một lão sư. Tô Yên quen biết không ít đạo sĩ, nhưng đều là ở nơi khác, ở Xuân Thành thật đúng là không có, cũng chỉ là hứa sẽ giúp hắn tìm kiếm.

Diệp Tiểu Mộc phun nạp tu luyện hai chu thiên, nằm xuống ngủ rồi.

Đêm nay cư nhiên nằm mộng xuân, trong mộng, Tô Yên quấn lấy mình muốn làm chuyện đáng ngại ngùng, còn mình hiên ngang lẫm liệt mà cự tuyệt, nhưng Tô Yên không chịu, mạnh mẽ đẩy ngã hắn, sau đó ngồi lên trên người...

Diệp Tiểu Mộc lập tức tỉnh giấc, nghĩ đến cảnh tượng trong mộng, tức khắc cảm thấy mình thật không biết xấu hổ a, rõ ràng là chính mình nằm mộng xuân YY Tô Yên người ta, còn đem mộng biến thành bị người ta cưỡng...

Thật đúng là quá vô sỉ.

Diệp Tiểu Mộc lắc lắc đầu, hạ cửa sổ, muốn đi WC rồi đi ngủ tiếp, ánh mắt đảo qua, đột nhiên nhìn thấy trước giường một bóng người đang đứng, nhất thời bị dọa sốc.

Là nữ tử thân ảnh trong suốt mà mơ hồ kia.

"Là cô?" Sau khi nhận ra cô, Diệp Tiểu Mộc ngược lại không sợ. Người có thể cho chính mình bí tịch cùng pháp khí, tự nhiên không có khả năng hại chính mình.

"Rốt cuộc cô là ai?"

"Không cần hỏi những điều này!" Nữ tử trách cứ nói, vẫn là giọng nói the thé ngụy trang mà ra. Cô tiến lên một bước, từ trên tủ đầu giường cầm lấy bút lông, chấm chu sa, vẽ lên linh phù còn trống.

"Một bút khởi đỉnh núi, trước đậm sau chuyển nhật..." Cô vẽ từng nét từng nét bút rất chậm, vừa giảng giải yếu quyết vẽ bùa, Diệp Tiểu Mộc sửng sốt một chút, không hề quan tâm điều gì nữa, nghiêm túc quan sát lắng nghe.

Một lá bùa họa xong, nữ tử buông bút lông nói: "Ngươi tới thử xem!"

Diệp Tiểu Mộc lập tức tiến lên vẽ bùa.

Nữ tử đứng ở một bên chỉ điểm, nói cho hắn những chỗ không đúng. Có người chỉ điểm, hiệu quả kia là hai dạng hoàn toàn khác biệt, Diệp Tiểu Mộc vẽ đến lần thứ ba, khi nữ tử kêu hắn niệm chú, Diệp Tiểu Mộc ôm tâm tình kích động thử một chút, hô... Linh phù bốc cháy lên.

Diệp Tiểu Mộc dùng ngón tay thử một chút, địa hỏa đối người không có thương tổn, không cảm giác được độ ấm. Nhìn ngọn lửa nhảy múa trong lòng bàn tay của mình, Diệp Tiểu Mộc tâm tình khó có thể dùng hưng phấn mà hình dung.

"Quả nhiên là huyết mạch tương truyền..." Nữ tử lẩm bẩm tự nói, đến cô cũng không ngờ tới, Diệp Tiểu Mộc thiên phú cao tới tình trạng này, lấy lại bình tĩnh, cô nói với Diệp Tiểu Mộc:

"Kỹ thuật bùa niệm chú, ta mới vừa nói hết với ngươi, bất luận cái gì đạo môn pháp thuật, bản chất đều là giống nhau, ngươi về sau học bất luận pháp thuật gì, đều là một bộ này, nhưng mà là càng thêm phức tạp, yêu cầu pháp lực càng thâm hậu."

"Chuyện này, tôi không biết cảm ơn cô như thế nào, có thể hỏi cô mấy vấn đề hay không?"

"Ta chỉ trả lời chuyện liên quan tới tu luyện, ta là ai, vì sao phải dạy ngươi linh tỉnh vấn đề, ta sẽ không trả lời, ít nhất trước mắt sẽ không."

Diệp Tiểu Mộc vô ngữ, điều chỉnh tâm tình, cẩn thận nghĩ nghĩ, hỏi một ít vấn đề Tô Yên vô pháp giải đáp (cô không hiểu đạo môn pháp thuật), nữ tử nhất nhất đáp lại, chờ đến hắn không còn vấn đề, cũng không dông dài, trực tiếp nhảy cửa sổ đi rồi.

Diệp Tiểu Mộc đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn bầu trời đêm phát ngốc.

Sau một lúc lâu, hắn tính toán rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục vẽ bùa củng cố một chút, kết quả đi vào án thư, lại phát hiện trên bàn có thêm một thứ.

Là một quyển giấy in A4.

Trên trang thứ nhất có mấy chữ viết kiểu chữ to: Mao Sơn phù chú bách khoa toàn thư.

Mao Sơn Phù chú bách khoa †oàn thư. Diệp Tiểu Mộc nội tâm đột nhiên chấn động một chút, lại xem bên cạnh còn có một hàng chữ nhỏ: Thanh Vân Tử chỉnh sửa lại năm 2015.

Thanh Vân Tử?

Diệp Tiểu Mộc nhớ tới hình như nghe qua tên này, vắt hết óc, đột nhiên nghĩ tới, là Lưu lão đầu đã nói, Thanh Vân Tử này là sư phụ của Diệp Thiếu Dương, chưởng môn trước đây của Mao Sơn.

Cũng chính là một cái nhân vật X siêu ngầu a.

Quyển sách này, chỉ sợ là mới vừa rồi cô nương kia lặng lẽ lưu lại. Cô ấy biết mình đang tu luyện phù chú, liền đưa cái này tới, đây thật là buồn ngủ liền có gối đầu a. Diệp Tiểu Mộc trong lòng mừng như điên, càng thêm giám định mà tin tưởng, nữ tử thần bí kia nhất định là Mao Sơn Phái, còn vì sao lại muốn giúp chính mình, hắn trong lòng lại là càng thêm nghỉ hoặc.

Diệp Tiểu Mộc mở quyển Mao Sơn phù chú bách khoa toàn thư này ra, đại khái nhìn một lần, nửa bộ phận trước, là linh phù họa pháp cùng chú ngữ, tất cả đều là bản vẽ tay, phía dưới còn có phân tích yếu điểm, tất cả đều là chữ viết tay, chắc là đã được viết trước, sau đó mới phô tô ra.

Chữ của Thanh Vân Tử xấu hơn so với Diệp Thiếu Dương, nhưng Diệp Tiểu Mộc phân tích từ góc độ thư pháp, chữ Thanh Vân Tử tự tuy rằng thô kệch, nội tại lại vuông vức điều độ, đường cong bình hòa, nói rõ bản tâm hắn là người bình hòa mà nội liễm. Chữ Diệp Thiếu Dương lại tự thành nhất thể, làm lơ quy tắc, mang theo khí phách quét ngang hết thảy cùng khinh thường đối với quy tắc.

Chữ cũng như người, đạo lý này đúng là không sai.

Cũng bắt đầu từ ngày đó, Diệp Tiểu Mộc không ra khỏi cửa, mỗi ngày ở trong phòng mình vẽ bùa niệm chú, tu luyện pháp thuật.

Vài ngày sau, mẫu thân Tạ Vũ Tình về nhà, thời điểm ăn cơm, Diệp Tiểu Mộc hỏi vấn đề có liên quan đến phụ thân, Tạ Vũ Tình lúc ấy sửng sốt một chút, do dự nửa ngày, nói cho hắn bản thân vẫn chưa chuẩn bị để đàm luận chuyện này, hơn nữa thời gian cũng không cho phép.

Diệp Tiểu Mộc thực thất vọng, nhưng hắn ngăn chặn cảm xúc, cũng không biểu hiện ra ngoài —— một đoạn thời gian tâm pháp tu luyện, chớ kiêng căng nóng nảy, làm hắn tính tình cũng tốt hơn rất nhiều, tuy rằng tính cách không thay đổi, nhưng nội tâm so những bạn cùng lứa tuổi trưởng thành hơn rất nhiều.

Sau khi về phòng, hắn suy nghĩ một chút, quyết định dọn đi ra ngoài ở, một là cố ý chọc giận mẫu thân, thứ hai cũng là ở nhà luyện tập phù chú thật sự quá bất tiện, quá nhiều đồ vật không có chỗ tàng trữ, cứ tiếp tục nhr/ vầy sớm muôn dì cũng sẽ bị nhát hiên. Hắn nói với cùng Tạ Vũ Tình, mình đã nhận lời đồng học, muốn một lần ra bên ngoài lữ hành, chờ cuối tháng có kết quả thi đại học mới trở về.

Vốn dĩ cho rằng Tạ Vũ Tình còn muốn ngăn trở, không ngờ tới cô lại nhanh chóng vui vẻ đồng ý, lý do là hắn thành niên, cũng nên đi ra ngoài khám phá thế giới. Còn dùng Alipay chuyển cho hắn một vạn đồng.

"Ta cũng muốn tìm một nơi để đi chơi, hay là ta đi cùng với con?" Tuyết Kỳ ở bên cạnh nói với hắn.

Diệp Tiểu Mộc đương nhiên cự tuyệt, đừng nói chính mình không phải đi du lịch, cho dù là đi thật đi, mang theo muội tử như cô thì ra thể thống gì, ai không biết còn tưởng rằng mình tìm một học sinh trung học làm bạn gái, rốt cuộc cô vẫn đang mang gương mặt của một bé gái mười bốn tuổi.

Cùng ngày, Diệp Tiểu Mộc liên hệ Tô Yên, vốn có ý nhờ cô hỗ trợ thuê giúp mình một căn phòng trong thời gian ngắn, dù sao cũng là lần đầu tiên ra ngoài, hắn một chút kinh nghiệm xã hội cũng không có, bằng hữu có thể hỗ trợ chỉ sợ chỉ có một mình cô.

Không ngờ Tô Yên hào phóng mà mời hắn dọn đến ở trong chính nhà mình."Tôi thuê một căn hộ ba phòng, cậu dọn đến ở với tôi, so với đi ra ngoài thuê nhà, không bằng dùng tiền thuê nhà đó dùng để mời tôi ăn cơm."
Bình Luận (0)
Comment