Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3220 - Chương 3227: Đệ Nhất Quan (1)

Chương 3227: Đệ Nhất Quan (1) Chương 3227: Đệ Nhất Quan (1)Chương 3227: Đệ Nhất Quan (1)

"Vậy còn ta?"

"Ngươi tên Kỳ Thần a."

Kỳ Thần!

Kỳ Thần lập tức chấn kinh, ở trong trò chơi này mình lại dùng đúng tên thật, nhân viên lập trình làm cách nào hay vậy? Lúc trước mình cũng không đăng nhập bất cứ thông tin gì a, ngay cả hôm trước khi đăng ký download vẫn là dùng thân phận của Diệp Tiểu Mộc.

Hắn không thể nào lý giải hết những điều này, nhưng mà, có lẽ là trò chơi này có thể đọc được sóng điện não của mình, hơn nữa còn chịu ảnh hưởng?

Không thể tưởng tượng nổi, nhưng cũng chỉ có thể giải thích như vậy.

Kỳ Thần nhún vai, đứng lên nói: "Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây, cùng nhau bỏ trốn sao?"

Thôi Chấn cười khổ,"Đúng là ngươi đã quên rồi. Thành thị này đã hoàn toàn bị hủy diệt. Hiện tại bên ngoài tất cả đều là tà vật, cương thi, quỷ hồn, tuy rằng bị bắt giết số lượng lớn, nhưng vẫn còn rất nhiều, hơn nữa quân đội đang đi khắp nơi lùng bắt những người còn sống như chúng ta, bởi vì bọn họ cảm thấy những cương thi bên ngoài kia đã bị nhiễm virus, cho rằng chúng ta cũng bị lây, nhưng chúng ta không bị. Hiện tại toàn thành phố đều bị phong tỏa, chúng ta muốn chạy thoát, chỉ có thể dựa vào chính mình."

Cốt truyện cẩu huyết.

Kỳ Thần nhịn cười, nói: "Chúng ta đi đâu đây?"

"Nghĩ cách đi ra ngoài a, có lẽ chúng ta nên đi tìm một chiếc xe, tính cách rời khỏi thành phố này."

"A, vậy đi thôi." Kỳ Thần nghĩ thầm, sao mà làm giống y như trong phim tận thế vậy.

"Không, chúng ta phải về bệnh viện trước, ở nơi đó ta có giấu một số chứng cứ mấy năm nay ta sưu tập được, lần này bỏ chạy vội vàng quá nên ta không lấy, bên trong ghi chép lại tất cả những gì đã xảy ra, đều do bệnh viện gây ra, ta phải đi ra ngoài vạch trần bọn họ!"

"Được rồi, nghe theo ngươi."

"Cho nên hai ta phân công nhau về bệnh viện, như vậy tỷ lệ cao hơn một chút, lỡ như một người chết, người kia cũng còn có cơ hội. Ta sẽ nói với ngươi những chứng cứ đó nằm ở nơi nào, ở ngay trên trần WC lầu một, Kỳ Thần gật gật đầu, nhìn xung quanh, nói: "Vậy ta phải chú ý điều gì?"

"Ngươi luôn quên hết mọi việc, ngươi phải nhớ kỹ chuyện đi tìm những đồ vật đó, bây giờ bệnh viện phái người tìm kiếm chúng ta khắp nơi, báo cảnh sát bắt chúng ta, kỳ thật bọn họ lo lắng chứng cứ sẽ bị chúng ta lấy được, bọn họ khống chế rất nhiều cương thi cùng quỷ quái, tới đuổi giết chúng ta, ngươi nhất định phải cẩn thận, có thể trốn thì cứ trốn."

Thôi Chấn mở ba lô ra, lấy ra mấy cái bình thủy tỉnh nhỏ cho hắn, Kỳ Thần nhìn thấy bên trong đều là thuốc bột màu xanh lục.

"Cái này là những thứ nhân viên bệnh viện dùng, dán hồ nước lên trên mí mắt, quỷ sẽ không nhìn thấy ngươi, nhớ kỹ nếu nước khô rồi, ngươi sẽ hiện hình, sẽ bị giết chết, đại khái được khoảng năm phút. Nếu gặp phải cương thi, cần phải chiến đấu, nếu bị thương nhất định phải chích vắc-xin phòng bệnh, như vậy mới có thể hồi phục."

"Chính là thứ lúc nãy ngươi chích cho ta?"

"Đúng vậy, lúc trước khi mọi chuyện mới vừa bùng nổ, phía chính phủ đã phát ra không ít loại vắc-xin phòng bệnh này, bất cứ đơn vị nào cũng có, ở đây ta chỉ có ba ống, cho ngươi hai ống, nếu không có, ngươi cứ đi tới các đơn vị phục vụ cộng đồng, chỉ cần nơi nào có tủ đông hẳn là đều có trữ hàng."

Kỳ Thần lập tức hiểu rõ, vắc-xin phòng bệnh này thực chật chính là chất bổ sung máu trong trò chơi, có nó, gặp được cương thi mới có thể tiếp tục tồn tại. Mà lúc trước mình bị tang thi công kích bị thương, sau đó Thôi Chấn xuất hiện, đều là cài đặt của trò chơi, mục đích chính là muốn phổ cập tri thức sinh tồn cho mình, đồng thời cũng nói với mình nhiệm vụ trong trò chơi: Đi tới bệnh viện.

Trò chơi này làm khá quá, nhìn rất tự nhiên, trừ cốt truyện hơi cũ, những chỉ tiết này đều sắp xếp không ti.

Sau khi NPC Thôi Chấn phổ cập yếu tố khoa học của trò chơi xong, đột nhiên dưới chân núi vang lên tiếng xe cảnh sát, hai người đi tới một vách núi nhìn xuống xem thử, phát hiện có mấy chục chiếc xe cảnh sát đang từ dưới chân núi chạy lại đây, vây quanh mấy lối ra vào đường núi.

"Hai ta tách ra, ta sẽ đi qua đám đông người đó để đi ra ngoài, ngươi đi từ sau núi, nơi đó có rất nhiều phòng ốc có thể yểm hộ, ngươi phải nghiêm túc quan sát địa hình, xem có cơ hội chạy đi hay không! Chúng ta sẽ gặp lại nhau ở bệnh viện!"

Thôi Chấn nói xong, men theo đường núi mà đi.

Kừ Thần nhé kỹ câu cuếi ùna của hắn. nahĩ đâv hẳn là aøi ý nào đá của trò chơi, vì thế đi theo con đường ra sau núi, sau khi xuống núi, thời điểm chỉ còn cách chân núi một đoạn, có một đài ngắm cảnh, có thể nhìn thấy địa phương rất xa.

Kỳ Thần đứng ở trên đài, nhìn xuống phía dưới, phía dưới là một thôn trang, ở giữa các tòa kiến trúc, có rất nhiều cảnh sát đang cầm đèn pin đi lục soát, hắn nhìn thật lâu, nhịn không được cười rộ lên.

Bởi vì có ánh đèn pin, hắn có thể nhìn thấy toàn bộ đường đi nước bước của cảnh sát, hắn nhìn một hồi, phát hiện một điều, tuyến đường các cảnh sát đang điều tra là có quy luật.

Ví dụ như một người đi từ nơi này đến hết đầu kia, sẽ dừng lại một lát, rồi lại quay đầu đi trở về, trở lại điểm xuất phát bắt đầu. Điều này không bao giờ xảy ra trong thế giới thật, nhưng trò chơi lại là như vậy, có lẽ, đây là một trạm kiểm soát sơ cấp, bao gồm sự tồn tại của đài ngắm cảnh, chính là để mình có thể thấy nhìn thấy rõ ràng tình hình bên dưới, muốn thoát khỏi nơi này, phải xuyên qua những nơi đang bị cảnh sát phong tỏa.

Kiểu game chạy trốn này mọi người đều biết, đây là một trong câu đố thường gặp nhất trong những trò chơi loại này, những nhân viên điều tra đó đã được định sẵn lộ tuyến, khi họ phối hợp với nhau sẽ luôn có một góc chết, có thể để người ta lợi dụng sai lệch thời gian để lọt qua, nhưng một khi không cẩn thận bị phát hiện, vậy sẽ là game over.

Đại khái đài ngắm cảnh này cũng đã được nhân viên lập trình trò chơi thiết kế sẵn, để người chơi có thể quan sát được toàn cảnh bên dưới, sau đó tìm kiếm đường ra.

Kỳ Thần quan sát hơn nửa ngày, cuối cùng đã thấy rõ quang cảnh xung quanh, từ giữa thôn tìm được một lối đi có thể tránh né được cảnh sát, điểm mấu chốt nằm ở trên người một cảnh sát ở trong đó, yêu cầu trước tiên phải theo dõi, thừa dịp thời điểm người đó đi đến cuối ngõ nhỏ và chưa xoay người lại, lập tức lách đến một ngõ nhỏ của con lộ nằm ngang khác, sau đó chờ cảnh sát đi đường dọc đi qua rồi, lại trở lại vị trí lúc nãy, chờ một cảnh sát khác đi qua rồi sẽ lại đi xuyên qua.

Nhìn sơ thì không phải rất khó, nhưng yêu cầu phải nắm thật vững tiết tấu, hắn quan sát thật lâu, sau khi xác định lộ tuyến, lúc này mới xuống núi, hít sâu một hơi, bắt đầu tiến vào lần đầu tiên sấm quan từ khi bắt đầu trò chơi.

Bắt đầu lên đường rất thuận lợi, kết quả ở thời điểm mấu chốt nhất, thời gian hắn tạm dừng ở một vị trí quá lâu, bị hai cảnh sát ngăn lại, ngay khoảnh khắc ánh đèn pin chiếu lên trên người hắn, cảnh sát kêu to lên, tiếp theo đạn bắn tới, Kỳ Thần trúng đạn ngã xuống đất, tầm mắt mơ hồ, trở thành mêt mảnh đen nhánh. ý thức ta như ceñna mất đi chè đến khi hắn tỉnh lại, phát hiện đã trở lại văn phòng, nằm ở trên sô pha, mũ giáp của trò chơi còn mang trên đầu, nhưng trò chơi đã thoát ra, có thể nhìn thấy giao diện đăng nhập trò chơi.

Hắn thử ấn nút record, thấy được một bức vẽ, chính là đài ngắm cảnh có thể quan sát dưới chân núi kia, bên cạnh là thời lượng chơi trò chơi của mình

Hắn gỡ mũ giáp, ra sức hít một cái thật sâu. Trước ngực, chỗ bị "cảnh sát" dùng súng lục bắn trúng vẫn còn đau âm ẩm, Kỳ Thần đưa tay sờ sờ, đương nhiên là không có vết thương nào.
Bình Luận (0)
Comment