Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3230 - Chương 3237: Hắc Thủy Thành (2)

Chương 3237: Hắc Thủy Thành (2) Chương 3237: Hắc Thủy Thành (2)Chương 3237: Hắc Thủy Thành (2)

Tiểu Cửu và Mao Tiểu Phương cũng nghe được động tĩnh, từ trong lều đi ra kiểm tra, nhìn thấy Đạo Phong, ngây dại ngay tại chỗ. Mao Tiểu Phương tiến về phía Đạo Phong, bị Diệp Thiếu Dương kéo lại.

"Hai ngươi không biết nhau đúng không, để ta giới thiệu một chút, đây là sư huynh Đạo Phong của ta!"

"Huynh chính là Đạo Phong!"

Nhân vật tựa như truyền kỳ này, không biết Mao Tiểu Phương đã nghe Diệp Thiếu Dương đề cập biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng được gặp mặt, cũng là kích động không thôi, tiến lên chắp tay hành lễ, giới thiệu bản thân.

Đạo Phong cũng chỉ nhìn hắn một cái, đây là nể mặt Diệp Thiếu Dương, khiến cho Mao Tiểu Phương có phần hơi xấu hổ.

"Đi vào trước rồi hãy nói." Tiểu Cửu giải vây, cười hiền lành với Đạo Phong, rất có cảm giác nữ chủ nhân chiêu đãi họ hàng thân thích.

Đạo Phong nhịn không được nhìn cô thêm vài lần, nhưng không nói gì, theo Diệp Thiếu Dương cùng đi vào nhà.

"Mấy năm nay huynh đã làm những gì." Sau khi vào nhà, Diệp Thiếu Dương vội vàng hỏi.

"Đầu tiên là tránh né truy sát, đi Quỷ Vực mới thoát được."

Không cần hỏi, trên đời này người có thể đuổi giết hắn cũng chỉ có một, tất nhiên là Vô Cực Quỷ Vương.

"Sau đó ta luôn tìm kiếm Từ Phúc."

"Từ Phúc? Không phải hắn..."

"Từ Phúc ở thời đại này vẫn là một Từ Phúc, tự nhiên cũng sẽ có một Sơn Hải Ấn, chuyện này ta đã nói với đệ."

Diệp Thiếu Dương gật đầu, đây là biện pháp duy nhất bọn họ nghĩ ra sau khoảng thời gian dài dằng dặc bị giam ở trong hư không vô tận: Tìm kiếm Từ Phúc của thời đại này, tìm hắn để lấy Sơn Hải Ấn, sau đó đưa bản thân trở về.

Biện pháp này có hiệu quả hay không, Diệp Thiếu Dương không rõ lắm, nhưng để làm được cũng rất mong manh, dù sao Từ Phúc vẫn luôn tựa như Lý Bạch, âm ty vẫn truy tra tung tích của hắn nhưng đều không tìm được, muốn tìm hắn có thể còn khó hơn tìm Vô Cực Quỷ Vương, ngay trước khi đến Hắc Thủy Thành, Diệp Thiếu Dương còn cố ý đi âm ty gặp Tiêu Dật Vân, tìm hắn hỗ trợ đi gặp Đế Thính, tìm kiếm tung tích Từ Phúc, nhưng kết không ở tại thời không này.

Đối với kết quả này, Diệp Thiếu Dương cũng coi như có sự chuẩn bị tâm lý, dù sao Từ Phúc kia ở thế giới của mình lúc đầu cũng là như thế, vậy mới trốn tránh được quản chế của âm ty trong nhiều năm, chỉ cần hắn vừa xuất hiện, lập tức cũng sẽ bị âm ty để mắt tới.

"Huynh tìm được Từ Phúc rồi?" Diệp Thiếu Dương có chút không dám tin tưởng mà hỏi Đạo Phong.

Đạo Phong gật đầu, nói: "Ta không tìm hắn, ta đi tìm một người khác: Bạch Khởi, trên đời này biện pháp duy nhất có thể bức bách Từ Phúc hiện thân chính là đi đối phó Bạch Khởi."

Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn, hắn nhớ tới lần trước hình như cũng như vậy nhỉ? Sau khi Bạch Khởi được thả ra, Từ Phúc lúc này mới xuất hiện."Thế nhưng... Tại sao lại vậy chứ, Bạch Khởi hình như cũng không có điểm gì đặc biệt a."

"Đệ biết tại sao hắn muốn nương tựa Thái Âm sơn không? Bởi vì hắn nắm giữ một bí mật vô cùng quan trọng."

"Bí mật gì?" Mấy người nhóm Diệp Thiếu Dương trăm miệng một lời.

"Không biết."

“Sặct"

Diệp Thiếu Dương muốn bóp chết hắn.

"Điều này, sợ rằng phải hỏi chính bản thân Bạch Khởi." Đạo Phong nói,"Ta cũng chỉ phát hiện chuyện này mà thôi, nhưng mà, Quỷ Vương hiển nhiên cũng phát hiện, hắn cũng đang tìm Bạch Khởi. . ."

Đạo Phong nói tiếp, so với Vô Cực Quỷ Vương hắn đi sớm một bước, đã tìm tới Lâu Lan, ở trong đại mộ tìm được Bạch Khởi bị phong ấn. .. Hắn không có cách nào đi qua, muốn chờ Diệp Thiếu Dương từ trong Sơn Hải Ấn đi ra, cùng nhau hành động.

"Nói như vậy, cái gì Hắc Thủy Thành quả nhiên là Quỷ Vương nhào nặn ra" Diệp Thiếu Dương tự hỏi tự trả lời, sau đó ngẩng đầu hỏi Đạo Phong,"Mấy năm nay huynh chỉ làm mỗi chuyện này?"

"Còn có một chuyện khác nữa," Đạo Phong lấy ra một bình sứ nhỏ, giao cho Diệp Thiếu Dương,"Đoán xem đây là cái gì."

"Mặt trời mọc ở hướng tây à!"

Diệp Thiếu Dương không thể tin được, Đạo Phong luôn luôn không nói không cười lại sẽ có biểu hiện như vậy, nếu như không phải ban nãy khi giao thủ hắn đã biểu hiện ra thực lực, Diệp Thiếu Dương thực sự hoài nghỉ Diệp Thiếu Dương sắp sửa mở nắp bình sứ, bị Đạo Phong giữ tay lại, nói: "Không được mở ra!"

"Thần bí như vậy a, rốt cuộc là cái gì?"

"Hỗn độn chân khít"

Nghĩ tới Dương Cung Tử, Diệp Thiếu Dương trong lòng trầm xuống, nhưng không kịp bi thương, hắn tin tưởng nếu Đạo Phong nói như vậy, nhất định là có nguyên nhân, trong lúc nhất thời ngây ngốc nhìn hắn.

"Thế giới này, còn có một Dương Cung Tử khác."

Diệp Thiếu Dương vừa nghe, tiến lên túm lấy cổ áo hắn, cả giận nói: "Huynh đã nói sẽ không làm như vậy mài!"

"Đúng vậy, Cung Tử của thế giới này, dù sao cũng không phải là người chúng ta biết kia. Hãy nghe ta nói hết, Cung Tử đã chết, nhưng cô ấy vẫn chưa tiêu vong, cô ấy vốn là hỗn độn thiên ma, là hỗn độn chân khí trong thiên địa dựng dục mà sinh, sau khi cô ấy chết, sẽ một lần nữa hóa thành hỗn độn chân khí, trở lại hỗn độn giới, không chỗ nào không có mặt... Nhưng bởi vì linh niệm của cô đã tiêu vong, mười hai đạo hỗn độn chân khí vô pháp tái tụ sinh ra cô, hỗn độn giới, vẫn là một mảnh hỗn độn.

Nhưng hỗn độn giới nơi này, thì hết thảy đều đầy đủ.

Vì vậy, mấy năm này ta vẫn luôn ở hỗn độn giới của chỗ này, thu thập mười hai đạo hỗn độn chân khí, mỗi một đạo thu thập một chút linh chỉ mẫu, tương lai lại lấy ra đặt ở hỗn độn giới trong thế giới kia của chúng ta, coi đây như là vật dẫn, có thể đem mười hai đạo hỗn độn chân khí đều tụ lại, một lần nữa ngưng tụ thành linh thân Cung Tử..."

Diệp Thiếu Dương kềm chế tâm tình kích động nghe đến đó, nhịn không được chen miệng nói: "Thế nhưng cô ấy không có hồn phách a!"

"Hỗn độn chân khí, chính là hồn phách cô ấy, chỉ cần có thể tề tựu, cô ấy sẽ có thể phục sinh."

Dương Cung Tử có thể phục sinh. ..

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, lẩm bẩm nói: "Nhưng hỗn độn chân khí linh chỉ mẫu gì gì đó là tìm được ở thế giới này, như vậy sau khi cô ấy sống lại, sẽ còn là cô ấy sao?"

"Ý thức vẫn là của cô ấy, về phần linh thân. .. Đại khái giống như là người thay đổi sang một thân thể khác."

Thay đổi sang thân thể khác. .. Nói như vậy thì cũng không có gì, chỉ cần ý thức vẫn là của cô ấy, thân thể của cô ấy về bản chất kỳ thực cũng giống như vậy không thay đổi gì. "Cho nên, hiện tại chỉ cần cầm cái bình này về, sẽ có biện pháp để Cung Tử sống lại?"

"Cung Tử không phải là tên để đệ gọi." Đạo Phong lạnh lùng nói.

"Được rồi, khó trách ngày hôm nay biểu hiện của huynh không bình thường như vậy, hóa ra là vì cái này, đệ thực sự. ... rất vui, Tiểu Cửu còn rượu không, lấy ra để ta uống một chén!"

Tiểu Cửu cũng rất vui vẻ, đi vào trong lều cầm rượu ra, Mao Tiểu Phương uống cùng hắn.

"Nhưng làm sao huynh biết đệ ở chỗ này?"

Đạo Phong chỉ chỉ Hoa Tuyết Mã Não Giới trên tay mình, Diệp Thiếu Dương lập tức hiểu ra, trên tay mình cũng đeo một cái, nhiều lần trước đã từng dùng nó để cảm ứng vị trí của Đạo Phong, chưa từng cảm ứng được. Đạo Phong nói cho hắn biết, đó là bởi vì phần lớn thời gian hắn đều ở đây hỗn độn giới, mỗi ngày sẽ trở lại nhân gian một lần, thử cảm ứng Diệp Thiếu Dương có ở đây hay không, kết quả ngày hôm nay như kỳ tích vậy, đã cảm ứng được vị trí của hắn, vì vậy lập tức tìm tới.

Hắn đoán được Diệp Thiếu Dương sẽ làm gì.

Sau khi tâm tình mừng như điên đã dịu bớt, Diệp Thiếu Dương bắt đầu thảo luận với Đạo Phong làm sao đối phó Vô Cực Quỷ Vương, Đạo Phong cho rằng, Vô Cực Quỷ Vương kiến tạo Hắc Thủy Thành này, nhất định mục đích cũng là để dẫn dụ bọn họ đi tới, hơn nữa ngầm đồng ý cho bọn họ chạy trốn khỏi Sơn Hải Ấn, cũng nhưng không sợ hắn không đi.

Điều này cũng đã kiểm chứng cho biện pháp Diệp Thiếu Dương từng nghĩ tới trước đó: Nhất định là Vô Cực Quỷ Vương ở Hắc Thủy Thành đã chuẩn bị điều gì đó, đang chờ bọn họ.

Nhưng mà hình như cũng không cạm bẫy gì, bằng không khi mình đi ra khỏi Sơn Hải Ấn, hắn tùy thời đều có cơ hội giết mình, không cần thiết bày ra trận thế các thứ.
Bình Luận (0)
Comment