Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3248 - Chương 3255: Quyết Chiến (1)

Chương 3255: Quyết Chiến (1) Chương 3255: Quyết Chiến (1)Chương 3255: Quyết Chiến (1)

Trong lúc nhất thời, ánh mắt của ba người đều tập trung vào Sơn Hải Ấn trong tay Diệp Thiếu Dương. Tuy rằng bọn hắn cũng đều nghĩ tình huống có lẽ không đơn giản như vậy, nhưng Sơn Hải Ấn đang ở trong tay, cảm giác mê hoặc này khó có thể chống cự, dù sao chỉ cần làm phép mở ra khe hở hư không là lập tức có thể trở về, trở lại thế giới thuộc về mình.

Không có gì phải do dự nữa!

Diệp Thiếu Dương cầm lấy Sơn Hải Ấn, bắt đầu làm phép, khe hở hư không quen thuộc rốt cục đã xuất hiện.

Trong lòng Diệp Thiếu Dương quá đỗi kích động, đến nỗi nước mắt lưng tròng. Lúc này lôi kéo Tiểu Cửu, gọi Đạo Phong, lập tức định nhảy vào, đột nhiên, mấy chùm tia sáng từ trên trời giáng xuống, chắn ngay phía trước ba người, ngăn chặn khe hở hư không lại.

Diệp Thiếu Dương lập tức quay đầu lại, thấy mặt và vóc người của Từ Phúc đang biến hóa, trong nháy mắt, hắn biến thành một người khác.

Là dáng dấp của Nhuế Lãnh Ngọc.

"Lãnh Ngọc!"

Diệp Thiếu Dương kêu lên thất thanh.

Nhuế Lãnh Ngọc hé miệng cười, nụ cười này cũng rất xa lạ, Diệp Thiếu Dương thoáng cái nhớ lại thân phận của cô, cô bây giờ đã không phải là Nhuế Lãnh Ngọc, cô là... Vô Cực Quỷ Vương.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy cô, Diệp Thiếu Dương đã hiểu chuyện gì xảy ra, Tiểu Cửu suy đoán không sai, Từ Phúc trước mắt này, thật ra chính là Vô Cực Quỷ Vương biến hóa mà thành —— với thực lực của hắn, muốn biến hóa dáng dấp thực sự quá dễ dàng, cho dù là Đế Thính cũng chưa chắc nhận ra được. Từ Phúc thật nhất định đã bị hắn nhốt lại (ở đâu đã không còn quan trọng nữa), Sơn Hải Ấn bị hắn cướp được, sau đó, hắn bố trí một cái bẫy tuyệt diệu.

Tất cả những điều này đều vì để mình điều khiển Sơn Hải Ấn, mở ra khe hở hư không, để cho hắn có thể trở lại thế giới của mình.

Kỳ thực cái bẫy này có rất nhiều lỗ thủng, Tiểu Cửu lúc nấy cũng đã nói hết, sau cùng bọn họ trúng chiêu, là bởi vì Sơn Hải Ấn nằm ngay trên tay mình, thực sự quá mê hoặc.

Nói trắng ra chính là dục vọng, cám dỗ được trở về nhà.

"Đã lâu không gặp a, không phải ngươi bế quan sao?" thử đột phá mấy quang trụ tựa như hàng rào, nhưng mấy đạo quang trụ này thực sự kiên cố như hàng rào, cái này là chênh lệch thực lực tuyệt đối tạo thành, không thể nào vượt qua được.

Vô Cực Quỷ Vương từng bước một đi tới khe hở hư không.

Đột nhiên chỉ nghe phịch một tiếng, bên kia Đạo Phong đánh nát mấy quang trụ, Vô Cực Quỷ Vương thấy thế cũng lấy làm kinh hãi, tiếp tục làm phép, nỗ lực để cho càng nhiều quang trụ cản lại lối đi của Đạo Phong, dù sao hắn chỉ cách đường hầm thời không một bước nữa.

Nếu như đột ngột phát lực, hoàn toàn có thể vọt vào, nhưng điều khiến Vô Cực Quỷ Vương không ngờ được là, hắn lại lựa chọn hướng ngược lại, cầm đả thần tiên trong tay, vọt tới Vô Cực Quỷ Vương, vừa hét lên với Diệp Thiếu Dương: "Nhanh!"

Lúc này Tiểu Cửu cũng hiện ra chân thân, chín cái đuôi cùng nhau bao lấy quang trụ chắc chắn trước mặt, cùng nhau phát lực, tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt vang lên, phụt một tiếng, quang trụ bị nghiền nát từng mảnh.

"Thiếu Dương đi mau!"

"Đi cùng nhau!"

Diệp Thiếu Dương lôi Tiểu Cửu đi về phía khe hở thời không, cùng lúc đó, đả thần tiên của Đạo Phong cũng rơi xuống đỉnh đầu Vô Cực Quỷ Vương, đây cũng không phải là một roi thông thường, dựa vào trên đả thần tiên là một quầng sáng màu tím than, là dung hợp tỉnh khí của tam hoa tụ đỉnh ngũ triều nguyên khí.

Vô Cực Quỷ Vương không cần nhìn cũng biết, một kích này của Đạo Phong đã dùng hết tất cả tu vi.

Hắn biết Đạo Phong làm như vậy là để giành lấy cơ hội trong nháy mắt Diệp Thiếu Dương có thể bước vào khe hở thời không.

Hắn là một trong vài người mạnh nhất Tam giới, tung hoành thiên hạ một tay che trời, nhưng hắn dù sao cũng không phải vạn năng, huống hồ đối thủ là Đạo Phong đã chém tam thi rồi tu hành vài chục năm, thực lực từ lâu đã tiến nhập nơi tuyệt hảo, một kích súc lực này cho dù không khiến hắn thụ thương, nhưng nếu như tiếp tục chống đỡ, đừng hòng nghĩ đến giữ được nhục thể của Nhuế Lãnh Ngọc.

Trong nháy mắt, Vô Cực Quỷ Vương phải bỏ qua dự định truy kích Diệp Thiếu Dương, nhẹ nhàng nâng tay, hất thần tiên ra.

Nhìn qua chỉ là một cú hất nhẹ liền hóa giải một kích súc lực của Đạo Phong, nhưng hắn lại thở dài nói: "Ngươi thắng rồi, Thanh Y, bao nhiêu năm rồi, ngươi là người thứ nhất ép ta thu chiêu." nhưng không đào tẩu, hắn biết mình không trốn thoát, Vô Cực Quỷ Vương tuyệt đối sẽ không cho phép hắn và Diệp Thiếu Dương cùng nhau đào tẩu.

Cũng may, Diệp Thiếu Dương và Tiểu Cửu đã vọt tới phía trước khe hở thời không, trong nháy mắt sẽ đi vào, cho dù là Vô Cực Quỷ Vương cũng không kịp cản trở.

Ngay tại lúc này, chỉ thấy Diệp Thiếu Dương cố sức đẩy tấm lưng của Tiểu Cửu, Tiểu Cửu không ngờ tới hắn sẽ làm như vậy, không hề phòng bị, bị đẩy vào trong khe hở thời không.

"Muội đi trước chờ ta!"

Lúc nãy khi làm phép, Diệp Thiếu Dương đã thiết lập khe hở thời không, từ nơi này đi ra ngoài, chính là thời đại kia của mình, bởi vậy cũng không sợ Tiểu Cửu không tìm được đường trở về.

Nhìn Tiểu Cửu rơi vào trong, Diệp Thiếu Dương lập tức đóng khe hở thời không, một bước đi tới bên cạnh Đạo Phong, sóng vai đứng cùng hắn.

Đạo Phong quay đầu, tức giận nhìn hắn.

"Huynh muốn mắng đệ thì cứ mắng đi, dù sao đệ cũng không thể để huynh ở lại đây một mình, cùng lắm thì đi cùng huynh."

Đạo Phong nhìn hắn nửa ngày, trong miệng phun ra một câu thô tục hiếm thấy: "Đồ ngu!"

"Thực sự là huynh đệ tình thâm a!"

Vô Cực Quỷ Vương phẫn nộ đến cực điểm, tuy giữ lại được Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong, nhưng cái bẫy mình khổ cực thiết kế lại bị hỏng, thực sự là khổ sở bao nhiêu năm, chỉ một đêm lại trở thành công cốc.

Hết thảy vẫn không có gì thay đổi, còn để Tiểu Cửu chạy mất.

Vô Cực Quỷ Vương mở ra hai tay, một trên một dưới, nhẹ nhàng đong đưa, Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong lập tức cảm giác khí tức bên người từng một chút trở nên ngưng trọng, không khí tựa hồ biến thành nước.

Đạo Phong và Diệp Thiếu Dương không hẹn mà cùng bỏ chạy về phía lối ra, nhưng không khí sền sệt làm giảm tốc độ chạy trốn của bọn họ, đồng thời, Vô Cực Quỷ Vương phát khởi thế tiến công mãnh liệt hơn: hút hết toàn bộ nước trong hồ, hóa thành từng cây từng cây băng trụ, từ chỗ cao không ngừng rơi xuống, băng trụ này bao trùm um tùm tà khí, khí thế cương mãnh, Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong cũng không dám liều lĩnh xông lên trước, không ngừng tránh né giữa các đỉnh băng, dịch chuyển từng chút về phía lối ra.

Nhưng không khí càng lúc càng sệt, tốc độ di động của hai người ñna càng naàyv càng châm. chỉ nahe rầm môêt tiếna. mât đao hăng †run đân vào trên lưng Diệp Thiếu Dương không kịp né tránh.

May là hắn phản ứng nhanh, mắt nhìn mình sắp bị đánh trúng, ngẩng đầu kết một đạo Bất Định Phù, nỗ lực ngăn trở băng trụ.

Băng trụ nện lên trên Bất Định Phù, linh khí tràn lan, va chạm với băng trụ, khúc trên của băng trụ không ngừng nghiền nát, băng vụn như hoa lửa bay khắp nơi, nhưng linh lực Bất Định Phù cũng đang không ngừng tiêu hao.

Diệp Thiếu Dương nhân cơ hội lăn qua một bên, nhưng đặt chân chưa ổn, lại có một băng trụ hạ xuống, vì vậy rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, chém về phía trước, giữa đám mây tía, băng trụ bị chẻ thành vài đoạn.

Nhưng càng nhiều băng trụ hơn bay tới, Diệp Thiếu Dương cũng chỉ có thể hối hả tránh né, cục diện vô cùng hung hiểm.

"Mười năm không gặp, tu vi ngươi lại tăng lên, hôm nay nếu không phải giết ngươi, tương lai sợ là không có cơ hội."
Bình Luận (0)
Comment