Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3349 - Chương 3356: Thiên Sư (3)

Chương 3356: Thiên Sư (3) Chương 3356: Thiên Sư (3)Chương 3356: Thiên Sư (3)

"Nhưng hắn không đủ thời gian, hắn không có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn trở thành người mạnh nhất mặt đất, cho dù có một ngày như vậy, tất cả cũng đã sớm kết thúc." Nguyên Tịch nhìn ca ca, thăm dò.

Nguyên Thần một tay khoác lên trên bả vai cô, nắm một túm tóc của cô, theo bản năng vuốt vuốt, ánh mắt giống như chó sói nhìn chằm chằm Diệp Tiểu Mộc, nói: "Nhìn thấy tốc độ tu luyện của hắn, ai cũng không dám nói lời như vậy, hắn lại phá cảnh, đã tới trình độ tam lưu rồi, đáng sợ dường nào. Hơn nữa bên cạnh hắn có một đám người bảo vệ hắn như vậy, nghe hiệu lệnh của hắn, thời gian tới hắn sẽ là một đối thủ mạnh mẽ."

Nguyên Tịch nói: "Ca ca có tính toán gì không, có muốn..."

"Đã không làm được nữa rồi, nếu như hắn gặp phải sơ xuất gì, tất cả mọi người sẽ gặp họa."

Nguyên Tịch nói: "Ca ca, nghe nói Tróc Quỷ Liên Minh chưa bao giờ nội chiến?"

Nguyên Thần nghe ra ý trong lời nói của cô, hỏi: "Em muốn nói cái gì?"

"Diệp Tiểu Mộc không phải là thiếu chủ Mao Sơn duy nhất."

"Em lại muốn nói Tô Ngọc sao, lần trước không phải bọn em đã thất bại. Trước đây, biện pháp này còn có thể được, nhưng bây giờ không được, bởi vì Đạo Phong đã trở về. Tô Khâm Chương người chưởng môn này ở trong mắt Đạo Phong tựa như cỏ rác, hắn nhất định sẽ nâng đỡ con trai Diệp Thiếu Dương thượng vị, đây không có ngoại lệ."

Nhắc tới chuyện này, Nguyên Thần có chút tiếc nuối rèn sắt không thành thép, nếu như thực lực Tô Ngọc mạnh hơn như chút, thái độ tu hành khá một chút, cũng không thiếu kế hoạch có thể thực hiện, nhưng hắn như vậy, ngay cả mình còn thấy chướng mắt, chớ đừng nói chỉ là Đạo Phong."

Nguyên Tịch nói: "Tô Ngọc là một kẻ ngu, tác dụng duy nhất của hắn đối với chúng ta chính là mần họa tương lai của Mao Sơn. Nhưng Mao Sơn còn có một người, trình độ thiên tài không kém so với Diệp Tiểu Mộc."

Người đầu tiên Nguyên Thần nghĩ đến là Trần Luân Dịch, nhưng lập tức hiểu không phải là hắn, kẻ xuất thân thấp hèn này không có khả năng có cơ hội cùng Diệp Tiểu Mộc tranh giành cái gì. Cho nên người Nguyên Tịch nói là Trần Hiểu Húc.

"Thiên phú của hắn, tối hôm qua anh cũng thấy đấy, thiên cổ hiếm thấy, tuyệt không dưới Diệp Tiểu Mộc." Nguyên Thần suy nghĩ một chút, lắc đầu nói rằng: "Vậy phải làm thế nào đây, mặc dù hắn là đích truyền của Diệp Thiếu Dương, nhưng cũng không phải thái tử, không tạo thành uy hiếp."

Nguyên Tịch nói: "Nhưng ca ca có nghĩ tới, nếu như hắn là nhân thần quan hoặc chuyển thế linh đồng, vậy nhất định có thể ngăn chặn được Diệp Tiểu Mộc, cho dù Tróc Quỷ Liên Minh muốn nâng đỡ Diệp Tiểu Mộc, đến lúc đó cũng rất dễ diễn biến thành nội đấu, truyền thụ Mao Sơn và chuyển thế linh đồng nội đấu."

Nguyên Thần rơi vào trầm tư, nói: "Nếu hắn không phải là chuyển thế linh đồng thì sao?"

"Ca ca, quyền phát biểu của hiệp hội là ở chúng ta đây, chúng ta nói là hắn, thì chính là hắn."

Nguyên Thần gật đầu, mắt cũng càng phát sáng hơn, tựa như thấy được cục diện Nguyên Tịch miêu tả. Nội chiến, đây là biện pháp tốt nhất phá hủy một tổ chức cường đại.

Hắn quay đầu nhìn muội muội, khóe miệng lộ ra nét tươi cười,"Khó trách em muốn tiếp cận tiểu tử kia. Anh thấy hắn là kẻ ngốc, tất nhiên có thể bị em lung lạc. Người khác nói là em thích hắn, nhưng anh không tin."

Nguyên Tịch hơi cúi đầu, trong ánh mắt hiện lên một tia phức tạp, nói rằng: "Bọn họ cho là như vậy cũng tốt, em muốn tất cả mọi người đều xem đó là sự thật, còn thật hơn cả sự thật. Hiểu Húc hắn không phải là kẻ ngốc, hắn là tâm tư thông thấu, chỉ có cảm tình chân thật nhất mới có thể làm rung động được hắn."

Nguyên Thần tựa hồ cảm thấy được cái gì, Nguyên Tịch hỏi: "Trường Xuân bí quyết của anh tu luyện thế nào rồi?"

"Tầng thứ bảy rồi, tu đến tầng thứ chín là có thể tấn chức cảnh giới tạo hóa."

"Ca ca phải nắm chặt, em nghe nói Lý Mộ Hiên tiến triển cũng rất nhanh, còn có mấy người, cũng đều đang cố gắng tu luyện."

Nguyên Thần gật đầu."Cho nên, chuyện nơi đây toàn bộ nhờ vào em, nếu thật có Huyền Tố Tú Cầu vật này, em nhất định phải bắt được."

Hai huynh muội nhìn nhau cười, thoả thuê mãn nguyện.

Sáng sớm hôm sau, mọi người thu thập xong đồ vật, tiếp tục xuất phát, một đường trèo đèo lội suối gặp sông thì bắc cầu, gian nan không nói ra được thành lời. Nhưng cũng may tất cả mọi người ở bên nhau, có thể chăm sóc lẫn nhau, mặt khác vật tư các thứ cũng chuẩn bị đầy đủ, trên đường cũng không đến mức quá cực khổ. pháp sư đi theo phía sau đội ngũ của bọn họ, có người tụm năm tụ ba, cũng có kẻ đơn độc, đều xây dựng cơ sở tạm thời ở vị trí cách đội ngũ bọn họ chừng một hai dặm đường.

Buổi chiều chạng vạng sau khi biết tin tức này, hạ trại cơm nước xong, đoàn người Diệp Tiểu Mộc cố ý đi bộ tới nhìn xem, đếm thử lều trại của bọn họ, có chừng mười mấy lều, vậy nói rõ nhân số chí ít cũng trên trăm người, còn có một số không có lều trại, trực tiếp dùng túi ngủ ngủ lộ thiên trên mặt đất.

Địa phương nào có người thì sẽ rất náo nhiệt, tại mảnh đất trống giữa các lều, đốt lên một đống lửa lớn, rất nhiều người đang nướng đồ ăn bên đống lửa, uống rượu, trò chuyện hăng say, còn có người dùng loa phát nhạc, mấy thanh niên đang khiêu vũ, cảm giác như xem lần hành động này là một lần cuồng hoan.

Bọn họ đều là tự phát tới đây, trên danh nghĩa là truy tìm Huyền Tố Tú Cầu, nhưng bọn họ cũng biết, cơ hội Huyền Tố Tú Cầu có thể bị bọn họ lấy được là cực nhỏ, không khác gì với trúng xổ số.

Cho nên về bản chất, những người này đều là đến giúp vui, muốn thấy hình dáng đích thực của Huyền Tố Tú Cầu, nhìn xem rốt cuộc sẽ rơi vào tay người nào, Cửu Thiên Huyền Nữ rốt cuộc là ai.

"Cảm giác này tựa như một đám cá nhỏ, tổ hợp thành đàn, đi theo con cá lớn chúng ta." Nhìn những lều trại cực kỳ náo nhiệt kia, Tô Yên nhịn không khỏi cảm khái mà nói.

"Trong bọn họ có cường giả sao?" Diệp Tiểu Mộc hỏi.

"Bọn họ đều là người trong những môn phái nhỏ tự phát tới đây, thực lực bình quân khẳng định không bằng bên chúng ta, nhưng mà, tôi tin tưởng vẫn ẩn chứa một ít cường giả."

"Mì gói, ta ngửi thấy mùi mì gói, đây là mì dưa chua!"

Kê Tử đứng ở trên vai Tô Yên kêu to, bởi vì chỉ có vài người lén hành động, người khác cũng không có mặt, vì vậy Kê Tử cũng được thả ra thông khí.

Nó bay đến trên đỉnh đầu Diệp Tiểu Mộc, không ngừng giật tóc của hắn, không ngừng giục hắn nhanh chóng đi về, pha mì cho mình ăn.

"Đừng giật nữa, ngươi cứ giật tóc ta như thế, không cần tới trung niên đầu của ta đã hói rồi!" Diệp Tiểu Mộc bị nó cuốn lấy không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là quay đầu trở lại, đoàn người cũng theo hắn cùng về.

"Được rồi, tại sao lại không thấy thánh tăng của chúng ta? Trời vừa tối "Hắn biến mất mới là bình thường, hắn xuất hiện mới là không bình thường."

Giữa nơi trú đóng, tựa như đang tổ chức một buổi tiệc bên lửa trại, mọi người đều lấy thức ăn tự đem theo ra ăn cùng nhau, đa số đều mang theo rượu, người nào không có cũng có thể tìm một người tên là Kiều Tam để mua, bao gồm cả thịt quay.

Kiều Tam này quả thực chính là phần tử cơ hội, dùng lời của chính hắn để nói, hắn đối với Huyền Tố Tú Cầu Cửu Thiên Huyền Nữ các thứ một chút hứng thú cũng không có, hắn tới là để phục vụ mọi người, bởi vì hắn đã mướn tám người, mua sắm một đống lớn thịt khô lạp xưởng và rượu đế —— bia thì không có mang theo bao nhiêu, vật kia quá nặng lại không tiện uống, dù sao lặn lội đường xa toàn dựa vào nhân lực, muốn mang thì phải mang những gì nhẹ gọn nhất, ngoại trừ thức ăn và rượu đế, hắn còn mang theo không ít dược phẩm, như vậy mấy ngày kế tiếp, hắn quả thực phát tài, đồ vật bán càng ngày càng đắt hơn, chỉ có một nơi bán, ngươi mua hay không thì kệ.
Bình Luận (0)
Comment