Chương 3451: Đinh Đầu Thất Tiễn Thư (1)
Chương 3451: Đinh Đầu Thất Tiễn Thư (1)Chương 3451: Đinh Đầu Thất Tiễn Thư (1)
Nguy cơ to lớn kích phát tiềm năng của cô, trong nháy mắt cô trở nên hung hãn không gì sánh được, liều mạng thụ thương không lùi mà tiến tới, nghênh đón lại thông suốt phản công, Diệp Tiểu Mộc vốn tưởng rằng đã nắm giữ cục diện, đã tính xong thủ đoạn phải khiến cô lùi về sau bảy tám bước để phòng ngự, vốn tưởng rằng đã nắm chắc phần thắng, đâu ngờ tới cô còn có ngón nghề này, một phen lăn qua lộn lại, tuy rằng chém bị thương vài chỗ trên người cô, nhưng cục diện lại bị cô mạnh mẽ giành giựt trở về.
Tiêu Đồ chậm lại một hơi thở, điều khiển sóng nước, dưới một đợt mãnh công, lần thứ hai dồn Diệp Tiểu Mộc đến góc tường.
Cục diện không khác mấy so với trước kia, điều bất đồng duy nhất chính là, Tiêu Đồ hiện tại toàn thân trên dưới đều là vết thương, đang không ngừng chảy máu, nhìn cô mang theo vài phần đáng sợ.
"Rốt cuộc ta vẫn là nhìn lầm ngươi."
Tiêu Đồ điều khiển sóng nước chèn ép chút không gian cuối cùng bên cạnh Diệp Tiểu Mộc vừa nói,"Hóa ra ngươi không thật thà như vẻ ngoài của ngươi, ngươi cũng rất gian trá, đây hết thảy đều là mưu kế ngươi đã tính toán hết rồi có đúng không?"
"Đáng tiếc kinh nghiệm vẫn còn kém một chút."
"Trong tay ngươi là kiếm gì?"
Dưới trọng áp, Diệp Tiểu Mộc từ bỏ chống cự, sóng nước thoáng cái đập lên trên người, bao vây toàn thân hắn lại, hoàn toàn không có cách gì hành động được.
Lúc này không có gì ngoài ý muốn nữa.
Tiêu Đồ thở dài một hơi, đi tới muốn đoạt bảo kiếm của hắn, đúng lúc này, trong óc đột nhiên vang lên ông một tiếng, tựa như bị sét đánh trúng, thân thể run rẩy kịch liệt, tựa như muốn ngã sấp xuống.
Tiếp theo lại một tia chớp nữa, Tiêu Đồ té ngã xuống đất, lúc này đây cô thấy rõ —— không phải là dùng mắt nhìn, mà là trong thần thức, nhìn thấy một đạo quang như mũi tên bay tới, bắn trúng nguyên thần của mình.
Nguyên thần đau, còn hơn thân thể và hồn phách không biết gấp bao nhiêu lần, Tiêu Đồ tê liệt tại chỗ.
Tiếp theo lại là một mũi tên... Tiêu Đồ ôm đầu, kêu rên trên mặt đất.
Tổng cộng bắn ra bảy mũi tên. chú vây khốn lực nguyên thần của cô, Tiêu Đồ té trên mặt đất, toàn thân vẫn còn đang khẽ run, thấy Diệp Tiểu Mộc đi tới, muốn chất vấn hắn cái gì, lại suy yếu đến một chữ cũng không nói nên lời, mở mắt nhìn hắn.
"Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, đây là Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, một pháp khí thượng cổ vô vùng hung tàn, thực lực ngươi cường thịnh đến mấy, chỉ cần dán lên trên người, đều có thể cắm vào Nguyên Thần, cho ngươi sống không được chết không xong... Thời điểm ngươi dùng cột nước vây công ta, ta lặng lẽ đặt ở trên mặt đất ngay trước mặt, lúc đó ngươi nắm chắc phần thắng, chỉ chú ý tới làm sao giết được ta..."
Chuyện về sau cũng không cần nói nữa.
Tiêu Đồ trong lòng không cam lòng, hòa hoãn một hồi, miễn cưỡng có thể mở miệng nói chuyện, câu đầu tiên chính là hỏi: "Ngươi... lúc ta đang chiếm ưu thế, đã nghĩ đến điều này sao?"
Diệp Tiểu Mộc lắc đầu.
"Ban đầu, từ lúc ngươi bắt đầu phong tỏa kinh mạch, ta đã nghĩ đến. Cho nên ta vẫn không sử dụng pháp khí..." Diệp Tiểu Mộc thẳng thắn nói tất cả cho cô biết, Hiên Viên kiếm là hắn có ý định giấu đi làm chiêu cuối, hắn lường trước Tiêu Đồ cho dù khinh địch, cũng chưa chắc không hề phòng bị, cho nên Hiên Viên kiếm tuy là sát chiêu ẩn núp, nhưng phần nhiều là để ngụy trang. Quả nhiên Hiên Viên kiếm không có thể hình thành sát chiêu.
Nhưng Tiêu Đồ bản năng cũng cho là hắn đã dùng hết thủ đoạn, lại thấy hắn bị nhốt, hoàn toàn bỏ qua cảnh giác, một lòng muốn vây khốn hắn, kỳ thực hắn đã sớm tế xuất Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, ẩn dấu ở sau lưng cô, trước khi bị cột nước bao lấy, làm phép kích hoạt nó...
Ở đây thao tác rối rắm nhất chính là dùng Hiên Viên kiếm làm ngụy trang, ý nghĩ của hắn là, bất luận kẻ nào nhìn thấy Hiên Viên kiếm đều sẽ bị nó hấp dẫn, hơn nữa dựa theo thường quy, ai cũng sẽ cho rằng pháp khí cường đại nhất nhất định là thủ đoạn sau cùng, mà hắn lần này có thể chuyển bại thành thắng, nói cho cùng là dựa vào đi con đường ngược lại, không có theo lẽ thường mà ra bài.
"Nhưng mà cũng do ngươi bị tự phong kinh mạch, chỉ còn lại có một thành tu vi, lực nhận biết cũng giảm sút rất nhiều, nếu không cho dù ta mưu tính ra sao, Đinh Đầu Thất Tiễn Thư này còn chưa có tới gần người cũng đã bị ngươi phát hiện."
Tiêu Đồ nghe xong giải thích của hắn, nội tâm cũng rất khâm phục, cư nhiên mỗi một bước đều bị hắn tính toán hết rồi, cô chỉ là thấy khó tưởng tượng, thiếu niên trước mặt chỉ ở cảnh giới địa tiên nhìn rất thật thà này lại "Không nghĩ tới ngươi có thể làm như vậy, được rồi, ta nguyện thua cuộc, ngươi lấy Đinh Đầu Thất Tiễn Thư ra, ta thả giao nhân kia."
Diệp Tiểu Mộc ngồi chồm hổm dưới đất, mang trên mặt một nụ cười kỳ quái.
Tiêu Đồ dường như ngửi được khí tức có gì không ổn, nói rằng: "Thế nào?"
Diệp Tiểu Mộc không nói lời nào, đứng dậy đi tới bên cạnh giao nhân kia, giao nhân mở to hai mắt, dùng thần tình bất khả tư nghị nhìn hắn, toàn bộ quá trình chiến đấu cô đều thấy được, vốn dĩ hoàn toàn không ôm hy vọng, cuối cùng lại... Đến bây giờ cô còn có cảm giác mình đang nằm mộng.
Diệp Tiểu Mộc đi tới phía sau cô, tách tóc của cô ra, nhìn thấy một đồ án do vô số những u quang hợp thành một hình dạng tựa như con dấu, lập tức vẽ một tờ giải yểm phù dán lên, vốn chỉ là thử xem, kết quả thực sự mở ra phong ấn, suy nghĩ cũng là Tiêu Đồ sẽ không nghĩ tới bước này, chỉ là tiện tay hạ phong ấn để cho cô không có cách nào đào tẩu.
Phong ấn giải khai, giao nhân từ từ khôi phục khí lực, đứng dậy có chút ngây ngốc nhìn Diệp Tiểu Mộc, có chút không xác định hắn muốn làm gì với mình.
Diệp Tiểu Mộc cởi áo khoác ném cho cô, để cho cô khoác lên người, lại một lần nữa đi tới trước mặt Tiêu Đồ.
"Từ lúc mới bắt đầu ngươi đã gạt ta, ngươi không xem đây là cuộc tỷ thí, mà đối đãi như cuộc chiến sinh tử."
Diệp Tiểu Mộc gật đầu.
"Cho nên, ngươi muốn làm gì ta?"
"Ngươi làm nhiều việc ác, nếu rơi vào trong tay ta, ta chắc chắn sẽ không buông tha ngươi, nói như thế nào ta cũng là pháp sư."
"Giết ta sao?" Tiêu Đồ nhìn qua rất trấn định.
"Ngươi từng giết rất nhiều người sao?"
Tiêu Đồ cười nói: "Ngươi đang tích lũy dũng khí để giết ta sao?"
"Vậy cũng không cần, trước đó ta từng tận mắt thấy ngươi giết người, bọn họ với ngươi cũng không có thù oán gì, cứ như vậy bị ngươi giết, ngươi chính là một tà tu chỉ yêu, không có gì đáng nói."
Diệp Tiểu Mộc giơ Hiên Viên kiếm về phía cô, nhưng khi thật sự muốn động thủ, lại do dự.
"Thế nào, không hạ thủ được sao?" Tiêu Đồ cười cười, tựa như người Diệp Tiểu Mộc không cách nào thuyết phục bản thân, dù sao mình dùng quỷ kế mới bắt được cô, điều này vẫn còn được, thế nhưng Tiêu Đồ kỳ thực không hề muốn giết mình, cô xem cuộc chiến đấu trước kia là trò chơi, mà bản thân lại lợi dụng điểm này của cô... Hiện tại muốn giết cô, nội tâm mình không qua được đạo khảm này.
"Ta biết ngươi vì sao không hạ thủ được, nhưng mà những nguyên nhân này đều là thứ yếu. Nguyên nhân thật sự chính là..." Tiêu Đồ phun ra một hơi thở, yếu ớt nói rằng,"Ngươi thích ta."
Nội tâm Diệp Tiểu Mộc chấn động mạnh một cái.
Bọn họ chỉ mới quen biết, mình còn là con tin của cô, nhưng mà một hồi biện luận trước đó, mình thực sự có cái nhìn khác đối với cô, còn có thời gian tranh đấu trước đó, hai người mặc dù là đối thủ, nhưng trong lúc sách chiêu tiến lùi, lại sinh ra một loại ăn ý... Cái này rất khó nói cho rõ ràng, thậm chí có chút hoang đường, nhưng thực sự có tồn tại.