Chương 3540: Xi Vưu Trọng Sinh (9)
Chương 3540: Xi Vưu Trọng Sinh (9)Chương 3540: Xi Vưu Trọng Sinh (9)
Tuyết Kỳ vốn định lấy đi Âm Dương kính sau đó né tránh, đột nhiên nhớ tới Diệp Thiếu Dương trước đó có dặn dò, Âm Dương kính này một khi bắt đầu tiến vào trạng thái phong ấn thì nhất quyết không thể lấy đi được.
Thực sự là cái bẫy chết người.
Tuyết Kỳ bất đắc dĩ hiện ra chân thân Thiên La Dạ Xoa, xoay người đối mặt quái vật kia, dùng tu vi hóa thành một đạo hồn khí giống như tam xoa kích, đâm một cái về phía đầu thiềm thừ.
Đầu thiểm thừ nổ tung như tương hồ, Tuyết Kỳ lại bổ một phát lên trên người nó, đánh nát thân thể nó, nhưng dịch thể như nham thạch nóng chảy cấu thành thân thể nó dường như sau khi tản ra sẽ ngưng tụ lại, nhanh chóng hình thành —— phải nói là khôi phục thân thể, cái miệng rộng gầm thét, phun ra dòng nham thạch nóng chảy.
Để bảo hộ âm dương kính, Tuyết Kỳ cũng không dám tránh né, chỉ có thể chống đỡ chiêu này, thân thể lập tức bị nham thạch nóng chảy vây quanh.
Không bị đánh mạnh như trong tưởng tượng, mà là một trận nóng rực như thiêu đốt.
Trong khi làm phép chống cự, Tuyết Kỳ cảm nhận được tu vi trong cơ thể tu đang không ngừng bị nham thạch nóng chảy hấp thu, cuối cùng nham thạch nóng chảy bị bốc hơi lên hòa tan, tu vi trong cơ thể cô cũng tiêu hao không ít.
"Đồ chết tiệt, tiếp tục nào!"
Tuyết Kỳ tay cầm tam xoa kích đâm tới, quái vật thiểm thừ phun ra nham thạch để đối kháng, Tuyết Kỳ lại né qua một bên đi, mục đích của cô chính là thu hút sự chú ý của quái vật thiềm thừ, dẫn dụ nó, tránh để nó phá hỏng tiến trình phong ấn của Âm Dương kính.
Sau một phen triển đấu, Tuyết Kỳ phát hiện quái vật thiểm thừ này thực sự rất mạnh, không chỉ mạnh thôi, hắn có một đặc tính giống như BUG vậy, chính là có thể tái sinh, dù cho toàn thân bị đánh nát vẫn có thể gây dựng lại hoàn thành y như cũ, sức chiến đấu cũng không bị ảnh hưởng.
Nếu như không phải là mình xem tránh né là việc chính, thật sự không phải là đối thủ của nó.
Bị nham thạch nóng chảy tập kích đến hai lần, Tuyết Kỳ đã sắp tiêu hao hết tu vi, động tác cũng chậm lại, khi quái vật thiểm thừ lại một lần nữa phun ra nham thạch nóng chảy, cô suýt nữa không tránh thoát được, bị Mặc dù là nước sông Âm Thủy Hà nhưng hỏa diễm cũng không thể đốt được, trừ phi là một loại lửa: Minh hỏa từ dung nham địa ngục.
Tuyết Kỳ thoáng cái nghĩ tới thân phận của quái vật này, Địa Vực Chiểu Vương.
Sống ở chỗ sâu trong ao đầm của Đẳng Hoạt Địa Ngục, bá chủ một phương, ao đầm là vùng đất quyết âm do một nhánh Ấm Thủy Hà hình thành, mặc dù cách Âm ty không xa, nhưng là nơi tà linh sinh sôi, Âm ty vài lần phát binh chỉnh phạt nhưng thể tiêu diệt giết sạch, cũng vào vài thập niên trước, Sở Giang Vương tìm tới ao đầm địa ngục quét sạch một phen, giết chết vô số tà vật, nhưng mà ao đầm rất sâu, luôn có một vài tà vật ẩn thân trong đó tránh được một kiếp, Địa Vực Chiểu Vương này chính là một trong số đó.
Sở Giang Vương rơi vào đường cùng, dùng ba khối thần thạch phong ấn ao đầm địa ngục, tà vật phía dưới kể cả Địa Vực Chiểu Vương cũng không ai lên trên được.
Chuyện này nhất định là sau khi Vô Cực Quỷ Vương chiếm cứ Âm ty thống nhất sự nghiệp, đã giải khai phong ấn, Địa Vực Chiểu Vương lúc này mới được thả ra.
Nhưng tà vật bị âm ty phong ấn như Địa Vực Chiểu Vương cũng không thiếu, đại khái cũng đều được thả ra.
Tuyết Kỳ dập tắt ngọn lửa trên người, đang suy nghĩ miên man về những điều này, đột nhiên cảm thấy thân người mình bị thắt lại, cúi đầu nhìn, bị một thứ gì đó giống như sợi dây thừng quấn lấy.
Tất nhiên là đầu lưỡi của Địa Vực Chiểu Vương!
Vội vàng vận chuyển tu vi giãy giụa, đầu lưỡi đang buộc chặt có buông lỏng đôi chút, nhưng Địa Vực Chiểu Vương hiển nhiên không muốn bỏ qua cái này cơ hội có thể đánh chết cô, cố sức lôi cô tha đến miệng.
Mặc dù Tuyết Kỳ nỗ lực đối kháng, vẫn bị kéo đi một chút.
Cái miệng to tướng càng ngày càng gần.
Đã không thể dùng miệng to như chậu máu để hình dung cái miệng này, bên trong là một mảnh chất lỏng màu đỏ cam sáng trong suốt, đoán chừng là nham thạch nóng chảy ở nhiệt độ tối cao.
Coi như tấm thân Thiên La Dạ Xoa của mình có thể chống đỡ tương đối, một khi bị nó hút vào trong cơ thể phỏng chừng cũng không chống đỡ được bao lâu. Tuyết Kỳ hét lớn một tiếng, tu vi tàn dư trong cơ thể không nhiều lắm bạo phát trong nháy mắt, vùng thoát khỏi đầu lưỡi của Địa Vực Chiểu Vương, vừa muốn tung người chạy trốn, Địa Vực Chiểu Vương cũng Xong lần này...
Tuyết Kỳ bây giờ không có khí lực để phản kháng nữa, cho dù có, thời gian ngắn ngủi như vậy cũng không còn kịp rồi.
Tuyết Kỳ dùng toàn lực giơ tam xoa kích lên, muốn trong lúc bị nó nuốt vào miệng sẽ tung ra một kích nữa, có thể giải vây thì càng tốt, không thể giải vây cũng phải làm nó trọng thương, kết quả không đợi tam xoa kích đâm xuống, bản thân đột nhiên từ giữa không trung rơi xuống, cúi đầu nhìn lại, là một đạo mây tía chặt đứt hai tay của Địa Vực Chiểu Vương, Địa Vực Chiểu Vương cũng ngơ ngác một chút, quay đầu tìm kiếm người vừa làm mình bị thương.
Diệp Thiếu Dương hai tay đẩy nước, bơi tới.
"Ngươi cũng chịu tới rồi đó hả! Chỉ biết đứng đần ra thôi sao?" Tuyết Kỳ vô cùng khó chịu, nhưng nhìn thấy hắn tới, trong lòng cũng thấy yên tâm hơn.
"Ta là nhân loại a, ngươi cho là ta có thể tự do hành động ở trong nước như ngươi."
Diệp Thiếu Dương dùng Thất Tỉnh Long Tuyền Kiếm chặn công kích của Địa Vực Chiểu Vương, trước mặt thực lực cường đại như hắn, nham thạch nóng chảy nóng rực cũng không tiện dùng.
"Nhưng cũng không cần lâu như vậy chứ."
"Đúng rồi, nhưng vừa nãy có người tập kích."
Tuyết Kỳ chớp mắt nhìn hắn, ý bảo sau đó thì sao.
"Vật kia nấp đi rồi, ta dùng thiên nhãn cũng không nhìn thấy, nhưng nó thực sự lợi hại, vất vả lắm ta mới đánh đuổi được nó. Ngươi cũng cẩn thận một chút."
Nói xong hắn cùng Địa Vực Chiểu Vương đánh mấy hiệp, lại một lần nữa đánh thân thể nó thành một đống dịch thể, nhưng dịch thể nhanh chóng tổ hợp lại.
"Thứ đồ chơi này không giết chết được." Tuyết Kỳ nói.
"Dùng bùa có thể giết chết được, chỉ là trên người ta không có bùa." Diệp Thiếu Dương nhìn đống dịch thể một lần nữa tái tạo lại, nói rằng: "Hắn không phải là đối thủ của ta, cứ để nó đến không cần phải xen vào. Bảo vệ Âm Dương kính mới là việc chính."
Hai người cùng nhau trở lại bên cạnh Âm Dương kính, nhìn về phía cái phu, năng lực kết giới như "rễ cây" đã quấn chẳng chịt bốn phía cái phễu, lỗ thủng ở giữa cũng là càng lúc càng nhỏ đi. Diệp Thiếu Dương cũng không dám lơ đễnh chút nào, tỉ mỉ quan sát bốn phía Âm Dương kính.
"Ngươi nói tà vật kia là vật gì?"
"Cái vòi to lớn, muốn lấy đi Âm Dương kính, có thể là tà vật trước đó ta từng đối phó."
Tuyết Kỳ vừa muốn mở miệng, mặt nước dưới chân đột nhiên chấn động mãnh liệt một hồi, cô còn chưa kịp phản ứng, Diệp Thiếu Dương đã xuất thủ, dùng Thất Tinh Long Tuyền kiếm đâm tới một hướng khác dưới chân.
Hầu như trong cùng thời điểm, bọt nước nứt ra, một thứ to lớn hình cái vòi từ phía dưới đưa ra ngoài, mang theo một năng lượng cực kỳ cường đại.
Tuyết Kỳ trực tiếp bị đánh bay.
Thất Tỉnh Long Tuyển Kiếm cắm lên trên vòi, đâm xuống đến vách nước của cái phễu, thứ này cấp tốc co rút lại, nhưng vẫn bị khoét lõm xuống một chút.
Diệp Thiếu Dương phun ra một hơi thở, quay đầu nhìn Tuyết Kỳ,"Bây giờ ngươi tin rồi chứ."
Tuyết Kỳ đương nhiên tin tưởng, vẻ sợ hãi hỏi: "Vậy rốt cuộc là cái gì?"
"Đã nói là không biết mà, dù sao nó đang ở gần đây, coi chừng một chút."
Tuyết Kỳ nhìn trái phải chung quanh, cũng không thấy được điều gì, nhưng như vậy mới là đáng sợ nhất.
"Cảm giác không ổn chút nào." Tuyết Kỳ nỗ lực điều tức, không ngừng nhìn bốn phía.