Chương 3541: Xi Vưu Trọng Sinh (10)
Chương 3541: Xi Vưu Trọng Sinh (10)Chương 3541: Xi Vưu Trọng Sinh (10)
"Đừng khẩn trương, thả lỏng một chút." Diệp Thiếu Dương vừa nói vừa một lần nữa đánh nát thiểềm thừ địa ngục to lớn vừa thành hình.
"Đến nước này còn có thể thả lỏng sao?"
Diệp Thiếu Dương cười nói: "Vậy kể chuyện tiếu lâm hay gì đi."
Tuyết Kỳ quay đầu nhìn hắn, nói rằng: "Có chuyện này ta vẫn luôn muốn xỉa xói, có biết bây giờ nhìn ngươi giống thứ gì không?"
"Cái gì?"
"Có xem SpongeBob chưa, ngươi giống như Sandy Cheeks trong phim, trên đầu mang thứ gì đó giống như hồ cá ở trong biển."
"Bà mẹ, ngươi đừng nói nữa, giống thật đó."
Diệp Thiếu Dương vừa dứt lời, chỉ cảm thấy nước gợn bốn phía bỗng nhiên nổ mạnh nứt ra, Diệp Thiếu Dương cảm giác không ổn một tay đẩy Tuyết Kỳ về bên cạnh mình, Thất Tỉnh Long Tuyền kiếm đâm tới một hướng khác, cùng lúc đó, lại là một cái vòi khác giải khai vách ngăn của cái phễu, từ phía dưới nhô ra.
Thất Tinh Long Tuyền Kiếm ghim ở phía trên, lại là một dòng máu xanh biếc phun ra ngoài, nhưng mà lần trọng thương này lại không thể khiến nó biết khó mà lui, trái lại cái vòi dường như trái núi nhỏ từ phía dưới nhô lên.
Diệp Thiếu Dương trực tiếp bị máng ở trên vòi, bị nhấc lên thật cao.
Ngay sau đó có càng nhiều vòi hơn đi qua cái phễu, toàn bộ phương vị không có góc chết bắt về phía hắn.
Diệp Thiếu Dương đã chuẩn bị từ trước tung người nhảy, dùng phương thức nhìn như không thể để xuyên qua giữa một đống vòi, trở xuống đến trước mặt Âm Dương kính.
Càng nhiều vòi theo thân cự vật chui ra từ mặt khác của cái phễu, thân hình cao lớn giống như một ngọn núi.
Nó không công kích Diệp Thiếu Dương nữa, mà là đứng thẳng thân người ngay tại chỗ, lúc này Diệp Thiếu Dương và Tuyết Kỳ mới nhìn rõ bên ngoài của nó —— nó không có mặt, có lẽ có, nhưng hoàn toàn bị che giấu phía dưới cái "vòi", cái này cũng không phải vòi, mà là chòm râu và tóc của nó, chỉ là bọn nó giống như có sinh mệnh, rêu rao vũ động lên xuống ở trong nước.
Thân thể của nó giống như là nhân loại, giống như từng khối từng khối chỉa ra vào một "cái đầu bạch tuộc", dáng dấp quái dị không nói nên lời.
"Minh Hà Lão Tôn, đây không phải là chân thân của ngươi đó chứ." Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, vô cùng tĩnh táo mà nói chuyện.
Lão Tôn? Đầu óc Tuyết Kỳ bị lag, sau đó lập tức nhớ tới người hắn đang nói chắc là Minh Hà Lão Tổ, chẳng lẽ thật sự chính là hắn? Lập tức không tự chủ được lui về phía sau mấy bước, đứng ở phía sau Diệp Thiếu Dương. Không phải là sợ, mà là không muốn liên lụy Diệp Thiếu Dương, cô hiểu rất rõ thực lực của chính mình, đối mặt Minh Hà Lão Tổ loại đối thủ cấp bậc này, bản thân căn bản không giúp được gì, có thể không cản trở là không tệ rồi.
Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn cô, vừa cười vừa nói: "Ngươi nói nhìn ta như Sandy, ngươi xem hắn có giống anh Bạch Tuộc không?"
Tuyết Kỳ hắc tuyến đầy đầu,"Vì sao ngươi lại gọi hắn là Lão Tôn?"
"Hắn đặt cái tên này quá chiếm ưu thế rồi, ai nhìn thấy hắn cũng phải kêu một tiếng Lão Tổ, ta thì không, gọi hắn Lão Tôn cũng gần giống rồi."
Tuyết Kỳ không nói gì.
"Đầu bạch tuộc" ở đối diện kia cười ha hả, tiếp theo một con nhện to lớn màu vàng kim bò lên trên vị trí bả vai, hai tròng mắt đục mà sâu thẳm trừng mắt nhìn Diệp Thiếu Dương, phát ra giọng nói mỏi mệt của một người đàn ông: "Diệp Thiếu Dương, làm sao ngươi biết là ta?"
"Ngươi đoán đi?"
"Ngươi tự cho là mình nói chuyện rất thú vị phải không?"
"Cũng không tệ. Chủ yếu là vừa nãy đánh với ngươi đại thể đã hiểu sơ lược về hạn mức thực lực của ngươi, thẳng thắn mà nói, ta cho là quỷ vực không còn có sinh linh gì có thể chiếm được thượng phong của ta, chỉ có Quỷ Vương và ngươi, à, còn có Hình Thiên."
"Ngươi rất tự phụ a. Vì sao không phải là bọn hắn?"
"Hình Thiên còn phải trấn thủ Âm ty, sẽ không tới. Quỷ Vương hả... Hắn không thích biến hóa, hơn nữa thật muốn biến hóa cũng sẽ không thay đổi thành xấu như vậy... Trừ ngươi ra còn có ai."
Minh Hà Lão Tổ cười to.
"Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Diệp Thiếu Dương hỏi.
"Diệp Thiếu Dương, ngươi cho là ngươi nói chuyện tào lao với ta như vậy là có thể kéo dài thời gian?"
Diệp Thiếu Dương liếc liếc mắt nhìn kết giới phong ấn gần hoàn thành, nở nụ cười một chút, giống như là muốn nói chút gì, nhưng một giây kế tiếp Minh Hà Lão Tổ điều khiển bạch tuộc thân thể thật lớn tiến lên đón lấy.
Hai đại siêu cấp cường giả chiến đấu, ở giữa hồ tạo thành chấn động không thua gì địa chấn biển gầm, đến Tuyết Kỳ Thiên La Dạ Xoa ở trong nước hành động như thường cũng cơ hồ bị sóng cuồng cuốn di.
Cô miễn cưỡng đứng lại, nhìn về phía Âm Dương kính, lúc này Địa Ngục Chiểu Vương lần nữa thành hình, tiến lên hướng về phía Âm Dương kính, Tuyết Kỳ giành chạy tới trước, cầm tam xoa kích trong tay ngăn trở hắn.
Tầng tầng nham thạch nóng chảy bao vây cô lại.
Mặc dù trước đó đã bớt thời giờ điều tức một hồi, khôi phục một ít tu vi, nhưng đối mặt địa ngục nham thạch nóng rực nóng chảy ăn mòn như vậy, cô vẫn cảm giác rất thống khổ.
Cô đau khổ chống chọi, tuy rằng không biết chống đỡ như vậy có tác dụng hay không —— cô lo lắng không phải là quái vật thiểm thừ tập kích, mà là Minh Hà Lão Tổ.
Cô biết Diệp Thiếu Dương không phải là đối thủ của Minh Hà Lão Tổ, cho nên mặc dù kẽ nứt nhìn có vẻ như sắp hoàn thành phong ấn, nhưng cô vẫn không có lòng tin, Minh Hà Lão Tổ nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này. .
Quả nhiên dưới thủ đoạn ở công kích kỳ quái của Minh Hà Lão Tổ, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng không ra chiêu nổi, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.
"Lão Tôn, ngươi xem với thân phận địa vị ngươi lại bắt nạt người khác như vậy, thực sự quá không công bằng a."
"Thế nào mới được coi là công bằng?"
"Ngươi xem ta đây chỉ mang theo một thanh kiếm, không mang theo pháp khí gì, hơn nữa lại ở trong nước, chỉ có thể phát huy ra sáu thành thực lực... Ta nói nghiêm túc, nói như vậy không cần đánh, ta trực tiếp đầu hàng là được."
"Diệp Thiếu Dương, ngươi nghĩ kế khích tướng sẽ có tác dụng với ta sao?"
Minh Hà Lão Tổ tiếp tục thế tiến công không nhanh không chậm, tiếng nói chuyện cũng vậy.
"À không, nhưng ta dù sao cũng là đệ nhất nhân gian, gần đây lại lĩnh ngộ lực vĩnh hằng, ngươi thật sự không muốn thử xem?"
"/Av/ như thế nào mới được Yem là công bình?" "Đi lên mặt đất, hai ta đánh một trận cho ra trò."
"Không cần."
Minh Hà Lão Tổ nói xong, trong miệng phun ra tơ nhện màu vàng kim, lấy hai người làm trục tâm nhanh chóng triển khai rộng khắp, chỉ trong chốc lát đã tạo thành một không gian phong bế to lớn hình nửa vòng tròn, nhìn qua chừng ít nhất mấy trăm thước vuông, độ cao cũng có vài mét.
Tầng mạng nhện này gần như hoàn toàn trong suốt, nếu như không phải là nhìn thấy quá trình hắn phun tơ, cho dù thứ này tùy tiện xuất hiện ở trước mắt, phỏng chừng người bình thường cũng sẽ không ý thức được sự tồn tại của nó.
Không gian này phong bế ba mặt, chỉ có một mặt để mở, Minh Hà Lão Tổ không vội vã đóng kín mặt này, mà nhìn Diệp Thiếu Dương nói rằng: "Dám đi vào không?"
"Có hay không có thứ này, có gì khác nhau?"
"Tiến vào chẳng phải sẽ biết sao, cho ngươi một hoàn cảnh công bằng, có dám hay không?"
Diệp Thiếu Dương do dự trong nháy mắt, đi vào, quay đầu nhìn về Tuyết Kỳ, hắn không thể nói cái gì, chỉ có thể dùng nhãn thần tiến hành ám chỉ đối với cô.
Đừng thấy bộ dạng hắn nói chuyện không nghiêm chỉnh, kỳ thực nội tâm lo lắng hơn bất kỳ ai khác.
Trước khi khởi động pháp trận, hắn đã nghĩ sẽ có Vô Cực Quỷ Vương hoặc là Minh Hà Lão Tổ tới can thiệp —— dù sao bọn họ lao lực mày mò ra một kẽ nứt không gian như thế, khẳng định sẽ không dễ dàng để cho nó bị khóa kín lại.