Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3568 - Chương 3575: Nhất Niệm Vĩnh Hằng (3)

Chương 3575: Nhất Niệm Vĩnh Hằng (3) Chương 3575: Nhất Niệm Vĩnh Hằng (3)Chương 3575: Nhất Niệm Vĩnh Hằng (3)

"Cho nên, hiện tại thế nào?" Hai người cùng nhau quay đầu nhìn Đạo Phong.

"Ta một lần nữa luyện hóa ra tam thi thần trận đánh trước đó đã tiêu hao hết, lại tăng cường tiến thêm một bước." Đạo Phong nói chuyện vĩnh viễn là ngắn gọn như thế.

"Đệ phỏng chừng hiện tại chắc chắn đánh thắng được đệ." Diệp Thiếu Dương đắc ý nhíu lông mày với hắn.

Thấy vẻ mặt đê tiện này, Tiểu Cửu cũng yên tâm: Diệp Thiếu Dương vẫn còn là Diệp Thiếu Dương kia.

Đạo Phong lộ ra nụ cười nhạt khinh thường.

"Yên tâm, sư huynh vĩnh viễn vẫn là sư huynh."

Diệp Thiếu Dương vẫn muốn phản bác, Đạo Phong nghiêm túc nói rằng: "Không nói giỡn nữa, nếu không có cách nào khác thăng lên thì mọi người đi ra ngoài trước đi."

"Đợi lát nữa."

Diệp Thiếu Dương đi qua trục thời gian giăng khắp nơi, tìm được một cái trong đó, mặt trên có tiết điểm bản thân từng cài đặt.

Đó mới là thế giới thuộc về mình. Hôm nay, mình có thể trở lại lúc nào cũng được.

Tiểu Cửu cầm tay hắn.

"Em biết anh đang suy nghĩ điều gì, nhưng bây giờ không phải là lúc trở về, chúng ta cùng nhau giải quyết Quỷ Vương, sau đó trở lại, sống cuộc sống của người bình thường."

Người bình thường... Mình bây giờ còn là người bình thường sao? Vô Cực Quỷ Vương có thể bị đánh bại sao?

Diệp Thiếu Dương hít thở sâu một hơi, siết chặt tay cô.

Ba người cùng nhau về tới thế giới hiện thực.

Diệp Thiếu Dương vội vã cầm điện thoại di động lên, trước khi đi hắn cố ý cài đặt đồng hồ bấm giây, kết quả, vẫn là không tới hai mươi giây, từ lúc để điện thoại di động xuống đến khi tiến nhập vĩnh hằng hư không, mất chừng mười giây đồng hồ, lúc đi ra tiêu hao hơi nhanh hơn chút, cộng lại khoảng mười tám giây, cho nên, tiêu hao thực sự khi xuyên qua hư không, vẫn đang giống như trước khoảng chừng hai giây.

Phh hơn với euv luân của Diên Thiếu Diưzng- Bất kể là vào †trona đó ở một giây đồng hồ hay là một vạn năm, đối với ngoại giới mà nói, thời gian đều là ngừng lại, thời gian tiêu tốn khi xuyên qua hư không tất nhiên cũng giống nhau.

"Chúng ta đã ở trong đó chừng... bảy tám tháng?" Tiểu Cửu nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, thì thào nói rằng,"Loại cảm giác này thật thần kỳ a."

Thần kỳ thì thần kỳ, nhưng sự sai lệch về thời gian quan... khiến người ta cảm giác không ổn lắm, hơn nữa ở trong vĩnh hằng hư không càng lâu, loại cảm giác sai lệch sẽ càng mãnh liệt, sau khi đi ra cần phải thích ứng một lúc mới được.

"Ta sẽ gọi mọi người cùng tiến vào, đi vào tu luyện chung."

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến điều này, lập tức đi ra ngoài tìm Qua Qua đang ở phòng khách xem tỉ vi giết thời gian, để nó kêu mọi người tới, kể hết sự tình từ đầu tới đuôi... Vốn dĩ hắn đang do dự, có nên nói ra sự thật mình là một "Người xuyên không" hay không, hắn sợ mọi người không tiếp thu được, Tiểu Cửu cũng nhắc hắn suy nghĩ kỹ càng, nhưng cuối cùng hắn vẫn nói ra.

Những người này đều là huynh đệ và môn nhân tốt nhất của hắn, hắn không có cách nào giấu diếu bọn họ điều gì, nhất là trước khi đại chiến, không nói rõ ràng, lỡ như sau đó mình chết rồi, muốn nói cũng không có cơ hội nữa.

"Cho nên, ta là một người từ ngoài đến, không phải là Diệp Thiếu Dương từng qua lại với mọi người, Diệp Thiếu Dương của mọi người vẫn đang bị vây ở dân Quốc hoặc một địa phương nào khác —— những gì hắn gặp phải chưa chắc đã tương đồng với ta, nhưng một ngày nào đó hắn sẽ trở lại, giả như... Ta có thể chiến thắng Quỷ Vương, ta có thể thông qua đường hầm thời không đón hắn trở về."

Diệp Thiếu Dương sau khi nói xong, buông tay, nhìn đoàn người, chờ bọn họ mở miệng.

Đoàn người chỉ biết im lặng trước tin tức này, một lúc lâu sau vẫn không có ai lên tiếng.

"Khụ khụ."

Lão Quách ho khan một tiếng, nhìn đoàn người liếc mắt, nói: "Người khác ta không biết, dù sao mặc kệ đệ là người từ thế giới nào tới, tóm lại đệ vẫn là tiểu sư đệ của ta."

"Ta cũng giống vậy!"

Qua Qua cũng tỏ thái độ theo, nhảy đến trên đầu gối Diệp Thiếu theo ngươi, không tính là phản bội."

Mọi người cũng đều gật đầu tỏ thái độ.

Kỳ thực đây không phải là vấn đề lớn lao gì, thời không của mọi người bất đồng, nhưng lúc ban đầu quá trình quen biết đều là giống nhau, cảm tình dành cho nhau vẫn tương đồng, chỉ cần xem đối phương là người kia trong trí nhớ của mình, chứ không phải một ngoại nhân, hết thảy đều giải quyết xong.

"Cho nên, mọi người cũng đi vào tu luyện đi, mấy giây là có thể đi ra, nhưng mà ở bên trong đây chính là năm dài tháng rộng, chuẩn bị tâm lý thật tốt."

Diệp Thiếu Dương giơ tay lên, nhẹ nhàng vẽ một vòng trên không trung, đường hầm thời không lại xuất hiện. Một màn này làm mọi người sợ ngây người.

"Không cần Sơn hải ấn sao?" Lão Quách kinh ngạc hỏi.

"Với đệ mà nói cái kia vô dụng."

Diệp Thiếu Dương rất đắc ý mà nhíu lông mày, sau khi nắm trong tay lực thời không, hắn đã tự học hỏi được làm thế nào vận dụng nó, đồng thời đả thông đường hầm nối liền thế giới hiện thật và vĩnh hằng hư không, tùy thời tùy chỗ đều có thể đưa người vào, chính là mỗi lần mở ra một lần cần phải tiêu hao pháp lực tương đối.

"Đây quả thực là BUG của game!" Tứ Bảo nhìn đường hầm thời không mà tán thán, sau đó gọi đoàn người lục tục đi vào.

Chỉ còn lại có Chu Tĩnh Như và Tạ Vũ Tình hai nhân loại bình thường, còn nữa chính là Lão Quách.

Diệp Thiếu Dương nhìn Lão Quách: "Huynh không tiến vào thử một chút?"

"Thôi bỏ đi, ta đã từng này tuổi rồi, không chịu khổ nổi. Hơn nữa tư chất ta quá kém, cho dù cho ta một vạn năm ta cũng không tu ra kết quả gì, thanh niên bọn đệ đi làm là tốt rồi."

Hắn vốn dĩ cũng không phải pháp sư chiến đấu, là một phụ trợ. Diệp Thiếu Dương không cưỡng cầu, theo người cuối cùng đi vào, nếu như hắn không đi vào, những người bên trong đó sau khi xong việc sẽ không có cách nào để đi ra.

Rất nhiều người là lần đầu tiên tiến nhập vĩnh hằng hư không, nhìn hư không vô tận mênh mang và từng chuỗi trục thời gian hình dạng như bánh quai chèo, tỏ ra tán thán và hiếu kỳ mãnh liệt.

Diên Thiếu Dưỡng vỗ †av "Được rầi moi người bắt đầu đi số ở nơi này tầm mấy tháng, sẽ có thời gian cho mọi người nhìn thỏa thuê."

Con đường tu hành dài dằng dặc bắt đầu rồi.

Diệp Thiếu Dương nhìn bọn họ từng người một tiến nhập trạng thái, bản thân khoanh chân ngồi xuống bên cạnh, bắt đầu dưỡng khí —— lực thời không tu luyện đến bình cảnh, muốn tiến hơn một bước phải kinh qua thực chiến kiểm nghiệm, điểm trọng yếu nhất, Diệp Thiếu Dương trước đó không nói ra: Hắn hoài nghỉ với pháp lực của mình căn bản không có biện pháp thi triển thủ đoạn mạnh nhất của lực thời không.

Hư không vĩnh hằng không có khác biệt ngày sáng đêm tối, bất luận sinh linh gì ở chỗ này đều là trạng thái linh thể, sẽ không già nua, không có sự trao đổi chất, cũng là bớt đi không ít phiền phức, có thể toàn tâm tu luyện.

Mệt mỏi, mọi người lại tập thể nghỉ ngơi một chút (ngoại trừ đang công phá bình cảnh gì), cùng nhau nói chuyện phiếm, thậm chí chơi một ít trò chơi —— Diệp Thiếu Dương được mọi người yêu cầu đi ra một chuyến, cầm hai bộ bài tú lơ khơ và một bộ mạt chược vào, để mọi người giết thời gian khi nghỉ ngơi.

Cuộc sống như thế qua đi chừng nửa năm (quả thực đáng sợ), bản thể Qua Qua mọc ra đôi cánh thứ sáu, hoàn thành lột xác chung cực, lĩnh ngộ rất nhiều năng lực mới, tỷ như ẩn thân, phi hành tốc độ cao, còn có tiếng ve kêu có thể làm tê liệt sinh linh thông thường.

Diệp Thiếu Dương tiến hàn khảo nghiệm đối với nó, phát hiện lực khoẻ mạnh của nó còn chưa đủ mạnh (so với Tiểu Cửu trước khi tiến hóa còn kém một cấp bậc), thế nhưng có thêm một vài năng lực phụ trợ, đều rất hữu dụng.
Bình Luận (0)
Comment