Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3572 - Chương 3579: Quyết Chiến (1)

Chương 3579: Quyết Chiến (1) Chương 3579: Quyết Chiến (1)Chương 3579: Quyết Chiến (1)

Diệp Thiếu Dương cảm thấy mình có thể phát hiện ra bản chất của thế giới... Nhưng hiện tại hắn không có tỉnh lực cũng tâm tình để nghiệm chứng điều này, tương lai nếu có cơ hội, sẽ có thể điều tra thử. Điều kiện tiên quyết là mình có thể sống sót trong trận chiến này.

Kết thúc cuộc hành trình thời không, Diệp Thiếu Dương mang theo con trai trở về thế giới hiện thực.

Tất cả mọi người đều có mặt, bắt đầu làm những việc chuẩn bị cuối cùng cho cuộc chiến chung cực này.

Lúc này Phong Đô đại đế cũng tới, cùng bọn họ thảo luận sắp xếp chiến đấu.

Những thảo luận trước trận chiến tất nhiên là do Lâm Tam Sinh chủ trì, hắn phân chia nhiệm vụ cho mấy nhân vật then chốt, sau đó để cho Diệp Thiếu Dương tổng kết.

"Ta không có gì để tổng kết, trận chiến này vốn dĩ nên kết thúc vào mười bảy năm trước, không nên kéo dài cho tới hôm nay, ngày hôm nay chúng ta sẽ chấm dứt mọi chuyện.

Nhìn nhãn thần cố chấp của các bạn hữu, Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói tiếp: "Vốn dĩ việc động viên trước trận chiến chỉ có tác dụng cỗ vũ tinh thần, nhưng chúng ta là chiến hữu nhiều năm, ta không thể chỉ nói tốt, sự thật là... cho dù đặt ở trong lịch sử Pháp Thuật Giới, trận chiến này đại khái cũng là trận chiến lớn nhất tiếp sau cuộc chiến Phong thần chỉ chiến, có những người trong chúng ta có thể sẽ phải chết, nhưng ta biết mọi người sẽ không lùi bước."

"Ngay trước đây không lâu, ta cũng từng hoang mang, hy sinh bản thân đi cứu vớt địa cầu vân vân, là chuyện của những anh hùng Marvel, nhưng cho dù chỉ ở trong phim ảnh Marvel, những gì bọn họ làm toàn thế giới cũng đều biết, mà chúng ta lại đang lặng hy sinh, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chúng ta phải hy sinh bản thân, đi cứu vớt thế giới này?"

"Sau lại, ta suy nghĩ minh bạch vấn đề này, bởi vì chúng ta là pháp sư, vào ngày chúng ta trở thành pháp sư, số phận của chúng ta đã được định đoạt rồi, chúng ta phải làm việc này. Về phần từng bước một đi tới hôm nay, đối thủ từ tiểu quỷ tiểu yêu mãi cho đến Vô Cực Quỷ Vương và Minh Hà Lão Tổ mạnh nhất Tam giới, đây là bởi vì chúng ta quá trâu bò, chỉ có đối thủ như vậy mới xứng với chúng ta! Có thể có trận chiến ngày hôm nay, đây là vinh quang của chúng ta, Tróc Quỷ Liên Minh đánh một trận chung cực, không thành công thì thành nhân!" Diệp Tiểu Mộc không biết người khác thế nào, bản thân nghe thấy những lời hùng hồn như vậy, nhiệt huyết cả người đều bốc cháy lên.

"Ta cũng không mạnh miệng nói cái gì cứu vớt nhân gian các loại, chúng ta chiến đấu là vì mình, còn có..." Hắn đứng dậy đi tới những bài vị bày trên bàn thờ bên cạnh, chỉ vào đó nói rằng: "... chiến đấu vì bọn họ, chỉ có tiếp tục chiến đấu, sự hy sinh của bọn họ mới không uổng phí! Cho nên... Ta nói xong rồi, chúng ta đi chiến đấu nào!"

Hắn vươn tay hướng về phía mọi người, mọi người lần lượt đặt tay lên trên, đến Chu Tĩnh Như, Tạ Vũ Tình hai người không tham gia lần hành động này cũng đều bị lan tỏa, đưa bàn tay tới.

Phong Đô đại đế đứng ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng hăng hái này, tính toán trong đầu.

Sau khi kết thúc "đại hội tuyên thệ trước khi xuất quân ", Diệp Thiếu Dương tạm biệt Chu Tĩnh Như và Tạ Vũ Tình, hai người thay phiên nhau tới ôm hắn một cái.

"Nếu như đánh thắng, anh sẽ đi sao?" Chu Tĩnh Như tựa sát vào lỗ tai hắn, run rẩy hỏi.

Không đợi Diệp Thiếu Dương trả lời, cô nói tiếp: "Em biết đáp án rồi, nhưng anh sẽ trở về chứ? Cho dù là thỉnh thoảng đến thăm bọn em?"

Không có khả năng đã trở về, Diệp Thiếu Dương nói ở trong lòng, dù sao thế giới này còn có một Diệp Thiếu Dương khác, hắn sớm muộn gì cũng sẽ trở về, nếu như mình lại trở về, như vậy sẽ tạo thành rất nhiều phiền phức.

Thế nhưng đón nhận ánh mắt mong đợi của Chu Tĩnh Như, hắn thực sự không đành lòng nói thật, chỉ đành gật đầu,"Anh sẽ trở lại."

Cô sẽ chờ Diệp Thiếu Dương tới, phải nói đây mới là Thiếu Dương của mình.

Khi đến phiên Tạ Vũ Tình, người luôn luôn kiên cường như cô vậy mà lại ôm chặt hắn để khóc, tuy hắn đã nhắc nhở ở đây còn có con trai... Diệp Tiểu Mộc làm bộ vùi đầu vào xem điện thoại di động, tránh cảnh ngượng ngùng.

Lúc sau là Lão Quách.

"Ta cũng tới ôm một cái, mặc dù thấy hơi buồn nôn."

Lão Quách cũng kéo Đạo Phong tới, hai tay ôm hai người bọn họ, thì thào nói rằng: "Năm xưa, Đạo Phong hạ sơn tới tìm ta, thay đổi nửa đời trước của ta, tiểu sư đệ tới tìm ta, thay đổi nửa đời sau của ta... Lời nói ra không sợ buồn nôn, ta thực sự rất cảm tạ hai đệ, có hai vị sư đệ là kiêu Hắn ôm sát cổ hai người, sau đó dùng lực đẩy ra,"Đi thôi, ta già rồi không thể đi trâu bò với các ngươi, đừng quên cũng làm thay phần của ta đây, cái gì Vô Cực Quỷ Vương Minh Hà Lão Tổ, đánh chết bọn họ!"

Phong Đô đại đế mở ra khe hư không, mọi người lục tục đi vào.

Sau cùng Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua ba người không đi, không do dự mà đi vào.

Đầu kia của khe hư không là Minh giới.

Cách Âm ty không xa.

Âm ty tất cả vẫn như cũ.

"Vì sao không có ai ra ngăn cản chúng ta?" Qua Qua ngồi ở trên vai Diệp Thiếu Dương, nhìn thành tường đề phòng sâm nghiêm, thắc mắc.

"Chúng ta nhiều người như vậy, bọn họ có thể ngăn cản mấy người? Nếu như chúng ta có người đi qua phòng tuyến, đi tới Tu Di Sơn, bọn họ có đuổi theo đuôi hay không, nếu đuổi theo, phòng tuyến bên này sẽ sụp đổ, cho nên bố trí phòng vệ tại đây không có ý nghĩa." Lâm Tam Sinh nói.

Tiểu Bạch tiếp một câu: "Nhưng bọn hắn nhất định sẽ không để cho chúng ta lên Tu Di Sơn."

Lâm Tam Sinh gật đầu,"Cho nên, bọn họ nhất định sẽ ngăn cản chúng ta ở trên biển."

Mà mục tiêu của bọn họ, chính là câu giờ đồng thời chặn bọn họ lại, tìm cơ hội để cho một nhà ba người Diệp Thiếu Dương lên núi, tiếp thu chư thần lực —— Tô Yên tuy rằng chưa nghĩ ra phải làm sao, nhưng cô khăng khăng chỉ cần để cho cô lên núi, nhất định có thể khôi phục ký ức.

Chờ sau khi bọn hắn thu hoạch chư thần lực, sau đó mọi người cùng nhau phản giết hai đại ma đầu...

Đây là lưu trình lý tưởng nhất.

Nhưng thao tác thực tế chắc chắn sẽ không thuận lợi như vậy, thậm chí sẽ rất gian nan, nhưng mặc kệ thế nào, bọn họ đều phải theo đuổi mục tiêu này, dù cho trong quá trình sẽ có đồng đội hy sinh...

"Địa Tạng Bồ Tát đâu?" Khi tiến vào Vô lượng giới, Diệp Thiếu Dương hỏi Phong Đô đại đế ở bên cạnh.

"Hắn sẽ tới."

Diệp Thiếu Dương quay đầu liếc mắt nhìn hắn, nghĩ đến trận chiến sau này, mặc kệ thắng bại, hắn đều phải biến mất (không phải tử vong, mà là gần như hoàn toàn tiêu tán), nội tâm rất là cảm khái, hỏi: "Ngươi đi lần này, có nghĩ tới sẽ để ai đảm đương vị trí đại đế hay không?" "Ngươi đã từng hỏi ta."

"Nhưng ngươi không trả lời a."

"Đã có người được lựa chọn."

"Sau đó?"

"Cái này rất quan trọng đối với ngươi sao, ngươi không thuộc về nơi đây mà."

Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai,"Nói chuyện phiếm, coi như là thư giãn trước trận chiến."

"Người quen cũ của ngươi, Thôi Ngọc."

Thôi phủ quân?

Nếu như là hắn, vậy thật sự nằm trong dự liệu, nghĩ lại từ sau khi Âm ty bị phong tỏa, mình cũng đã lâu không gặp Thôi phủ quân, còn có Chanh Tử và Tiêu Dật Vân, cũng đều bị nhốt ở Âm ty, đến trận chiến cuối cùng cũng không thể tham gia.

Nếu như bên này mình đánh thắng, Âm ty cũng có thể giải phóng.

Đi qua Vô lượng giới, đi tới Thái Hư Hóa Cảnh.

Chỉ nhìn thấy vô tận mây và nước.

"Bên kia!"

Tô Yên nhận biết phương hướng một chút, chỉ về một phương hướng.
Bình Luận (0)
Comment