Chương 3594: Hoa Trong Kính
Chương 3594: Hoa Trong KínhChương 3594: Hoa Trong Kính
Vài ngày sau, Diệp Thiếu Dương tháo thạch cao, nhưng mà vẫn cần nằm viện quan sát, Nhuế Lãnh Ngọc đỡ hắn đến vườn hoa nhỏ trong bệnh viện để tản bộ.
"Đừng đi quá lâu, quá đó nghỉ ngơi một chút đi." Nhuế Lãnh Ngọc đỡ hắn ngồi xuống một băng đá,"Được rồi, kể cho em nghe về giấc mộng của anh đi."
"Anh... quên rồi." Diệp Thiếu Dương lúng túng cười cười, mấy ngày qua, ký ức về cảnh trong mơ càng lúc càng mờ nhạt, đã không còn nhớ rõ bao nhiêu.
"Điều duy nhất anh nhớ là, ở trong mơ hình như xuất hiện một đối thủ mạnh mẽ phi thường, hắn bắt em đi, sau đó chúng ta chia ly rất nhiều năm... Sau cùng, cuối cùng anh cũng tìm được em trở về."
Hắn nắm chặt tay của Nhuế Lãnh Ngọc.
Nhuế Lãnh Ngọc bĩu môi nói rằng: "Nếu như là thật, còn lâu anh mới đi tìm em."
"Đương nhiên phải tìm chứ!"
Nhuế Lãnh Ngọc tựa đầu lên trên bả vai hắn.
"Thiếu Dương, anh có sợ hãi tương lai không, em muốn nói, thời gian tới có thể sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm, kể cả anh và em... Anh có sợ không?" Một lát sau, Nhuế Lãnh Ngọc thì thầm hỏi.
"Có hơi sợ, nhưng mà sợ hãi sẽ cho người ta dũng cảm, cũng chỉ có sợ hãi mới có thể làm cho người ta dũng cảm."
"Câu này là ai nói vậy, nghe quen quá."
"Anh quên rồi." Diệp Thiếu Dương lục tung trí nhớ cũng không thể nhớ ra được.
Hai tay hắn ôm hông của Nhuế Lãnh Ngọc,"Chỉ cần chúng ta vẫn ở bên nhau thì sẽ không có gì phải lo lắng."
"Em có một đề nghị."
"Hử?"
"Cùng nhau già đi, thế nào?"
"Nghe có vẻ... rất tốt đó."
Tay hai người nắm chặt vào nhau. ...
Tầm nhìn của Diệp Thiếu Dương trở nên mơ hồ, hắn rời khỏi thời gian trục, dụi dụi mắt.
Tiểu Cửu tiến lên cầm tay hắn.
"Như vậy... là kết quả tốt nhất sao?"
Diệp Thiếu Dương gật đầu.
"Đây là lựa chọn của cô ấy."
— Uống canh Mạnh bà, trở lại quá khứ, sống cuộc sống của một người đã quên đi quá khứ, chính là lựa chọn tốt nhất cô có thể nghĩ ra.
Hai người phụ nữ cùng chung một chồng, nghĩ cũng không muốn nghĩ. Mà cô cũng không muốn chia rẽ Diệp Thiếu Dương và Tiểu Cửu.
Diệp Thiếu Dương bị buộc phải chấp nhận, đồng thời cho cô thêm một phụ gia, đó chính là đưa cho cô nhục thể của mình, đồng thời mở ra linh trí, tương đương với một phân thân của mình, cũng là một bản thân khác của mình.
Sau đó sửa chữa ký ức của bọn họ, lại lựa chọn một trục thời gian thích hợp cho bọn họ—— ở đây không có Quỷ Vương, cũng không có đám người Hậu Khanh, nói cách khác, sau này bọn họ sẽ không trải qua lịch sử đáng sợ này, đương nhiên, nơi đó cũng không có đám người Tiểu Cửu và Vũ Tình.
Chỉ có hai người bọn họ sắp kết hôn, đang chờ đợi mà cuộc sống hạnh phúc ngọt ngào.
Vì chuyện này, Diệp Thiếu Dương vận dụng lực thời không, cố sức hoàn thành hết thảy —— chủ yếu là sửa chữa khe hở quy luật thế giới, ví dụ như ký ức của một số người khác đối với hai người bọn họ.
Quy mô và độ khó trong toàn bộ chuyện này tương đương với sáng thế. Cũng may Diệp Thiếu Dương thân ở hư không vĩnh hằng nên có thời gian và năng lực điều khiển thời không vô hạn.
Cuối cùng hắn đã hoàn thành hết thảy những điều này, sáng lập một thế giới cho một bản thân khác của mình và Nhuế Lãnh Ngọc.
Hôm nay, hết thảy mọi thứ đã hoàn tất.
Nhìn hình ảnh hai người hạnh phúc trên trục thời gian, Diệp Thiếu Dương cố sức kéo thời gian trục xuống, hít sâu một hơi, xóa bỏ ký hiệu đánh dấu tiết điểm thời gian.
Trục thời gian này cứ như vậy biến mất trong hàng tỉ trục thời gian, đến hắn cũng không có khả năng tìm lại được.
Nói cách khác, bản thân cùng Lãnh Ngọc thuộc về thế giới kia, sẽ không bao giờ gặp mặt nữa . Vĩnh viễn...
Lãnh Ngọc, ta dùng chân thân của ta đi cùng em, đời đời kiếp kiếp.
Hắn ôm lấy Tiểu Cửu, yếu đuối vùi đầu vào bả vai cô, Tiểu Cửu cũng hai tay ôm lấy hắn, yên lặng an ủi hắn.
"Xin lỗi... Em biết đó, anh không thể lựa chọn."
"Không phải là cô ấy đã... đi rồi sao?"
"Nhưng đó là lựa chọn của cô ấy, có thể nói, là cô ấy lựa chọn thay anh."
"Em hiểu mà Thiếu Dương, nhưng anh cũng không lựa chọn rời xa em, tuy rằng, nếu như anh thật sự làm như vậy, em cũng sẽ đồng ý..."
"Đừng nói nữa, sau này, chỉ có hai người chúng ta thôi."
Diệp Thiếu Dương giơ hai tay cô lên, đặt ở trên mặt mình, sau đó mạnh mẽ ôm lấy cô.
Thông qua thổ nạp điều tức dài lâu, cuối cùng Đạo Phong cũng đại khái khôi phục ba linh thân, tuy rằng còn rất yếu ớt, nhưng đã không có gì đáng ngại nữa.
Vốn muốn trò chuyện cùng Diệp Thiếu Dương, kết quả vừa mở mắt liền thấy hắn và Tiểu Cửu đang ôm nhau, cẩu lương bay khắp nơi... Đạo Phong liếc mắt, được thôi, tiếp tục thổ nạp vậy...
Bên trong không gian đột nhiên chấn động một hồi, ba người Diệp Thiếu Dương kinh ngạc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cái khe thời không đột nhiên xuất hiện, tiếp theo, một bóng người từ bên trong đi tới.
"Tiểu Thiên sư, đã lâu không gặp." Người này cười hì hì chắp tay với hắn.
"Ngươi còn chưa chết à!" Diệp Thiếu Dương sửng sốt một lúc lâu, cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại.
Lại là Từ Phúc!
"Ngươi nói là người nào của ta nào?" Từ Phúc cười cười với hắn,"Từ Phúc mà ngươi biết đã chết lâu rồi, ta là người đến từ tương lai."
Diệp Thiếu Dương nắm vững quy tắc thời gian nên không cảm thấy kỳ quái đối với chuyện như vậy —— trong hàng vạn hàng nghìn thế giới có vô số Từ Phúc, trong đó lại có không ít người có Sơn hải ấn, đối với hư không vĩnh hằng, cũng là muốn tới thì tới. Diệp Thiếu Dương giật mình là "Từ Phúc" đã từng nói, hắn tuyệt đối không làm trái với quy tắc thời không, tùy tiện xuyên qua thời không bất đồng.
Cha nên. hắn vì đai eư œì mà đến^2 "Ta cố ý tới tìm ngươi," Từ Phúc chắp tay hành lễ đối với hắn,"Chúc mừng ba vị, cuối cùng đã đánh bại toàn bộ đối thủ."
"Ngươi đến từ thế giới tương lai, không phải đã biết kết quả từ lâu rồi sao?"
"Đây chẳng qua là một loại kết quả trong đó. Với ta mà nói, là kết quả quan trắc, còn đối với ngươi, lại là sáng tạo tương lai."
Từ Phúc khoát phất trần trong tay,"Không nói những chuyện này nữa, ta tới tìm các ngươi, là có chuyện quan trọng... Trước tiên ta hỏi, chư vị dự định thế nào?"
Ba người nhìn nhau, Diệp Thiếu Dương nói: "Trước tiên trở về thế giới của chúng ta, gặp gỡ mọi người, Đạo Phong cũng muốn đi phục sinh Dương Cung Tử."
Từ Phúc gật đầu."Sau đó?"
"Vẫn chưa nghĩ ra."
"Ồ, các ngươi đi mãi tới giờ, cũng là vì đánh bại Vô Cực Quỷ Vương, hiện tại nhiệm vụ hoàn thành, để tránh những ngày tháng trống rỗng vô vị, cho nên... Ta tìm ít chuyện cho các ngươi làm nha?"
"Chuyện tróc quỷ hàng yêu nhanh chóng quên đi, cũng đừng nói chỉ là phải đi thế giới khác tróc quỷ, ta không giấu diếm điều gì, ta sẽ nói chuyện nghiêm túc với ngươi."
Trước đó Diệp Thiếu Dương đã suy nghĩ thấu đáo về điều này, mỗi một thế giới đều có quy tắc của thế giới đó, có yêu ma quỷ quái nhưng cũng có pháp sư trấn thủ, tự quản lý tốt thế giới của mình là tốt rồi, xen vào chuyện của thế giới khác, chỉ tạo thành hỗn loạn cho bọn họ.
Từ Phúc lại gật đầu,"Ngươi nói rất đúng, nhưng ta tìm các ngươi, cũng là vì cái này —— có thể ngươi cũng từng nghĩ đến, từ cổ chí kim, người có thể đi xuyên thời gian không chỉ có một mình ngươi."
Điểm này, sau khi lĩnh ngộ thời không huyền bí, Diệp Thiếu Dương đã nghĩ đến.
"Ngươi tuân thủ quy tắc thời gian, không làm chuyện trái với thế giới khác, nhưng không có nghĩa là người khác không làm, trên thực tế, những chuyện như vậy từ cổ chí kim đều có, thậm chí có người ý đồ xếp chồng các thế giới bất đồng vào với nhau... Bởi vì lực lượng cá nhân không đủ, bọn họ còn tạo thành một tổ chức, giống như một loại giáo phái... Bọn họ hủy diệt không ít thế giới. Cho nên, nói ngắn gọn, ta mong muốn các ngươi có thể ngăn cản bọn họ."