Rất, rất nghiêm trọng
Người Thiên Viêm Sơn phân chia cháy rừng thành ba cấp bậc, không phải quá nghiêm trọng là cấp S,
chạy với phạm vi lớn là 2S, còn cháy rừng rất nghiêm trọng, cần phải điều động toàn bộ dị năng giả
hệ thủy của cả căn cứ không những vậy còn cần sự hỗ trợ của rất nhiều rất nhiều người đó là 3S. Vốn
dĩ An Nhiên đang ngủ trêи giường, Chiến Luyện nằm bên người nhảy dựng lên, nhanh chóng mặc quần áo,
An Nhiên mơ mơ màng màng mở mắt hỏi:
"Ngươi cũng đi sao? Hỏa hoạn không phải là cấp S sao?" "Ta đi xem tình huống như thế nào.:
Chiến Luyện mặc đồ xong, khom lưng hôn lên trán An Nhiên, sau đó lại hôn lên trán Oa Oa đang nằm
ngủ bên người An Nhiên, rồi xoay người chạy ra khỏi phòng nghỉ, hắn muốn đi theo cùng dập lửa với
người của căn cứ Thiên Viêm Sơn.
Vốn dĩ hỏa hoạn nhỏ, không cần Chiến Luyện phải đi nhưng hắn làm việc cực kỳ nghiêm túc, căn cứ
thái độ phụ trách với dị năng giả hệ thủy, cùng với muốn nắm bắt nhanh chóng tình huống ở đây, nên
hắn phải đi.
Hỏa hoạn chỉ cấp S, rất dễ dàng có thể khống chế, chỉ cần 100 dị năng giả hệ thủy là có thể khống
chế, nhưng chỉ một buổi sáng, mảng rừng phía nam xuất hiện 4 - 5 trận hỏa hoạn, hơn nữa nhiệt độ
không khí quá cao, công tác dập lửa không dễ dàng.
May mà còn có cánh rừng che khuất, miễn cưỡng có nơi để con người hoạt động, sau đó nhóm dị năng
giả hệ thủy thứ hai tiến tới thay ca với nhóm dị năng giả hệ thủy đầu tiên, người thay ra bắt đầu
hấp thu tinh hạch bổ sung năng lượng.
Tới chính ngọ, càng nhiều nơi xảy ra hỏa hoạn, An Nhiên bò dậy, chỉ cảm thấy lỗ tai ong ong, một
lát lại có người gõ đồng la kêu cháy, chốc lát lại có người gõ kẻng tập hợp, bình thường đều là cấp
S, nhưng bắt đầu từ chính ngọ có 2 trận hỏa hoạn cấp 2S, còn cấp 3S thì trước mắt chưa nghe thấy có
thông báo.
Tình huống nghiêm trọng hơn rất nhiều so với tưởng tượng,! Rất rất nghiêm trọng.
Những người này không chỉ dập lửa ở gần căn cứ Thiên Viêm Sơn mà Thiên Viêm Sơn còn
bảo hộ mặt phía nam của Bách Hoa thành, hỏa hoạn tập trung phát sinh ở mặt phía nam của Thiên Viêm
Sơn.
An Nhiên vô pháp đếm được bao nhiêu trận hỏa hoạn lớn nhỏ, dù sao thực vật của nàng đã không
thể phát triển về phía nam được, nếu không giải quyết được những trận hỏa hoạn ở đây, thì
kế hoạch tấn công về phía nam chỉ lãng phí tinh hạch lãng phí năng lượng mà thôi.
Bởi vì thực vật biến dị có lợi hại như thế nào, vô luận có ăn bao nhiêu động vật biến dị, có trưởng
thành biến thành cánh rừng rậm rạp như thế nào nếu gặp phải cháy rừng, chung quy sẽ hóa
thành tro tàn, cho nên dưới tình huống này, tấn công về phía nam cũng không có bất luận ý
nghĩa gì.
Điều đáng sợ là hiện tượng quái dị này đến tột cùng là vì sao, hiện tại không người
nào biết, chính An Nhiên cũng không thể nhìn thấy vì sao lại xảy ra hỏa hoạn.
Nàng phỏng đoán có thể do tang thi hệ hỏa, nhưng là tang thi thì dù sao chúng cũng phải có hình
người, dù sao cũng phải giống như dị năng giả hệ hỏa như Lạc Phi Phàm chẳng hạn, cũng phải
có hình thái đi, nhưng mà trong đám lửa lớn bọn họ chưa nhìn ra bất luận một hình thái nào,
trừ bỏ lửa, vẫn là lửa.
An Nhiên đi chân trần tới ban công, yên lặng nhìn ra ngoài cửa kính, trong tay nắm một viên tinh
hạch to bằng ly nước, chậm rãi hấp thu năng lượng trong đó, sau đó lại chậm rãi phóng xuất ra năng
lượng trong cơ thể.
Hiện giờ nàng đang thu lại diện tích rừng ở phía tây và phía bắc, ở phía nam này nàng lại không
muốn lãng phí tinh hạch cho nên vốn dĩ rừng rậm biến dị kéo dài từ đông sang tây hiện giờ diện tích
co lại còn hai phần ba, mỗi
ngày nàng cũng không cần hấp thu nhiều tinh hạch như trước, chỉ dùng đủ lượng tinh hạch để duy trì
sự ổn định của rừng rậm biến dị là được.