Có mấy con chuột khác cũng vọt tới, bị A Văn và A Võ giải quyết.
Sau đó đám chuột dần dần tới nhiều hơn, thể tích dần dần lớn hơn, ba đứa nhỏ dần dần không thể
chống chọi được, Oa Oa vung tay chém một đao rồi hô lên với A Văn và A Võ:
"Các ngươi đi lên đi, ta cản phía sau!"
Sau đó nàng chủ động tiếp nhận cừu hận của đám chuột, A Văn liền nắm tay A Võ vội vàng chạy lên
tầng hai, hai thanh kiếm trong tay Oa Oa bay múa vang ra những tiếng xé gió.
Nàng vốn thông minh, nhưng chưa được dạy dỗ, nàng cũng không muốn học, nhưng có một vị ba ba với
sức chiến đấu siêu cường ngày ngày vũ đao lộng kiếm ở bên cạnh, dần dà, Oa Oa cũng học được.
Vất vả lắm mới đẩy lui được lũ chuột hung tàn, Oa Oa xoay người chạy lên tầng 2, nhanh chóng đóng
lại cửa phòng, ngăn chặn đám chuột đuổi theo. "Căn nhà này không thể ở lâu được, đổi trận địa
thôi!"
Oa Oa phân phó A Văn và A Võ đang hợp lực đẩy vài cái bàn, ghế để chặn cửa, nghe Oa Oa nói xong, A
Văn vội la lên:
"Không được, năng lượng của ta còn chưa khôi phục, viết chữ "cửa" cũng vô dụng a!"
"Vậy lên nóc nhà!"
Oa Oa trực tiếp vọt tới bên cửa sổ, đẩy ra khung cửa loang lổ đầy vết máu, túm lấy lớp mái đua ra,
trèo lên nóc nhà sau đó không quên quay đầu đón A Võ nhỏ tuổi nhất.
Sau khi đón hai đứa nhỏ kia lên nóc nhà, Oa Oa duỗi tay bắt lấy một cây mây biến dị ở bên người,
cây mây kia còn chưa khô héo, nó nở ra một đóa hoa tươi, cánh hoa giương nanh múa vuốt tràn ngập
tính công kϊƈɦ hướng về Oa Oa.
Nàng duỗi tay vung một quyền ra, đánh dập nát mấy cánh hoa của bông hoa đang uy hϊế͙p͙ nàng, sau đó
tay nhỏ túm lấy đài hoa, trực tiếp ngắt lấy bông hoa biến dị kia xuống! Tới gần dây mây, dây mây
biến dị kia cuốn khúc vào eo nàng.
A Văn ở bên cạnh nhìn ngây người vội la lên:
"Oa Oa, ngươi.... Thực vật biến dị ở nơi này không chịu sự khống chế của ma ma ngươi. ngươi
không sợ chúng nó ăn thịt hay sao?"
"Không có việc gì, ta thường xuyên đánh chúng nó, biết nhược điểm của nó ở đâu, đi lên đây!"
Tuy rằng những thực vật biến dị này không chịu sự khống chế của ma ma nàng, nhưng đám thực vật ở
Bách Hoa thành luôn bị Oa Oa lăn lộn, nàng nắm được thời gian chồi non của thực vật biến dị mọc ra,
vì vậy chờ cho những chồi non kia muốn đâm vào làn da của mình thì nàng đã sớm túm lấy dây mây đu
sang nóc nhà bên cạnh rồi.
Trước kia lúc ở Bách Hoa thành, nàng cũng chơi đùa như vậy, khi đó có mẹ ở bên cạnh trông coi,
nhưng sau lại nàng càng ngày càng nghịch ngợm, mẹ nàng cố ý muốn nàng ăn chút đau khổ, vì thế mặc
kệ.
Trong quá trình Oa Oa đấu tranh trường kỳ với thực vật biến dị, nàng sớm đã thuần thục nắm giữ tập
tính của thực vật biến dị, ngay cả Cầu Gai béo với cấp bậc phi thường cao Oa Oa cũng dám nhổ gai
chứ đừng nói gì đám tàn hoa bại liễu ở đây đã bị động vật biến dị gặm tới tàn lụi.
A Văn kéo theo A Võ cẩn thận đi tới gần dây mây biến dị kia, lập tức dây mây kia quay lại cuốn lấy
eo của hai đứa nhỏ, một vài chồi non màu xanh sinh trưởng từ dây đằng, Oa Oa nâng đao duỗi tay chém
bay mấy cái chồi non kia, thuận tiện đá chúng vào trong phòng chặn đàn chuột đang theo
đuôi.
"Đi thôi!"
Cửa phòng ở tầng 2 đã bị đàn chuột biến dị phá tan trở ngại, hai chân Oa Oa nhún một cái nhảy
xuống từ nóc nhà, trêи tay còn cầm đao chém những
chồi non đang mọc ra xung quanh.