Chuong 137: Nam chinh xuat hien
Chuong 137: Nam chinh xuat hienChuong 137: Nam chinh xuat hien
"Tăng Kỳ, nói đùa cũng phải có giới hạn. Người như anh ta sao có thể đến casting vai nam chính được?"
Nghe thấy lời này, bước chân Cam Vũ thoáng khựng lại một chút, lại tiếp tục đi vê phía thang máy.
Vậy mà Tăng Kỳ lại nói Phục Đình Du tới đăng ký. Tuy cô không quen biết người kia, nhưng cảnh tượng Phục Đình Du đến Cam Lâm cãi nhau ầm ï vì chuyện Phục Anh tham gia đóng phim truyền hình vẫn còn rõ ràng trước mắt cô. Bởi vì hắn nên hình thức tử vong của Phục Anh mới mở ra. Người như vậy sao có thể đến đăng ký được?
Huống hồ mỗi lần hắn tham gia đại hội công khai đều có dáng vẻ bận trăm công ngàn việc, vô cùng bận rộn. Hắn có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy ư?
"Là thật đấy Cam tổng. Lúc tôi biết cũng hết sức kinh ngạc, chắc bây giờ người đã đến công ty rồi!"
Tăng Kỳ nói. Chính bởi vì như vậy nên hắn mới tự mình chạy xuống đón Cam Vũ, nói cho cô chuyện này.
II
Cam Vũ khó tin nhìn Tăng Kỳ, sau đó sải bước đi về phía trước.
Trong phòng hội nghị, Thái An An mặt mày kích động đang giải thích gì đó cho Phục Đình Du, mặt hắn lạnh như băng. Cam Vũ cảm thấy bây giờ ba chữ "Bị bắt ép" được viết to đùng trên đầu Phục Đình Du...
Mà một bên khác, một người phụ nữ tóc xoăn làn da màu lúa mạch vô cùng thích thú nhìn đống tài liệu Trịnh Úy Nhiên đặt trước mặt mình, bên cạnh còn có ông lão không ngừng lải nhải.
Người phụ nữ tóc xoăn ăn mặc rất thời trang, trên cổ tay là vòng tay đan bằng lá tre phối hợp với màu sơn móng tay toát lên vẻ quyến rũ của người dị vực. Cô lật qua lật lại tài liệu vui vẻ nói:
"Ba, con cảm thấy dị năng này rất tốt, sắp xếp cho Đình Du cái này đi, quá ngầu-"
"Được, Tiểu Tuệ thấy tốt là được." Phục Tuấn Hồng mỉm cười nói.
"Dì Đường, dì chọn được chưa ạ?”
Tăng Kỳ có chút không đành lòng nhìn biều tình của Phục Đình Du, vì thế quay sang hỏi Đường Tuệ.
"Tăng Kỳ trở lại rồi à? Vị này là Cam tổng đúng không? Đúng là đại mỹ nhân."
Đường Tuệ đứng lên cười nói.
"Cam tổng, vị này chính là mẹ của Phục tiên sinh, Đường Tuệ."
Lời Tăng Kỳ nói làm Cam Vũ cực kỳ giật mình, người phụ nữ trẻ tuổi thời thượng này là mẹ của Phục Đình Du ư?
"Xin chào Đường tiểu thư."
Cam Vũ nhìn mỹ nữ mang vẻ đẹp khỏe khoắn trước mặt, không thể nào tưởng tượng được đây là mẹ của Phục Đình Du.
"Cam tổng, xin chào, tôi là Phục Tuấn Hồng, ông nội của Phục Anh. Hôm nay vinh dự được chân chính gặp cô, phim truyền hình AI của quý công ty quay rất hay."
Phục Tuấn Hồng biết hôm nay có thể Cam Vũ sẽ tới nên đã chuẩn bị trước. Cam Vũ liếc mắt quan sát những người khác, tuy Phục Đình Du vẫn luôn im lặng nhưng phong thái lại quá mạnh mẽ, trong lòng cô đã sáng như gương. Quả nhiên là Phục Đình Du bị bắt ép.
Hàng chữ xinh đẹp trên tờ giấy đăng ký rõ ràng chữ viết của phụ nữ.
Có điều... Thế thì có sao đâu?
"Được Phục tổng gia nhập vào đoàn làm phim là vinh dự của chúng tôi."
Cam Vũ cười nói.
"Cam tổng, bên phía chúng tôi cũng có một điều kiện."
Cuối cùng Phục Đình Du cũng lên tiếng nói chuyện.
"Phục tiên sinh mời nói."
"Sau khi tôi ký kết hợp đồng, nếu lợi nhuận của bộ phim này tăng từ 20% trở lên, Phục thị muốn được chia 5% và điều này phải được chia rõ ràng trong hợp đồng."
Phục Đình Du bày ra tư thái đàm phán.
"Phục tiên sinh thật sự rất tự tin vào bản thân."
Cam Vũ cười nói. Điều kiện thương lượng của Phục Đình Du đúng thật là không chịu thiệt một tý nào. Phải biết rằng cát- xe bọn họ trả cho vai chính không hề thấp.
Huống hồ hắn lấy đâu ra tự tin rằng bản thân có thể tăng lợi nhuận hơn 20%?
"Có thể, tôi đồng ý"
Câu trả lời của Cam Vũ làm những người có mặt ở đây không khỏi giật mình lên, 5% nghe thì rất ít nhưng đây cũng được xem như một số tiên khổng lồ.
Lúc này Phục Đình Du mới cảm thấy sự bức bối trong lòng được giảm bớt.
Cảm giác không thể trút bỏ cơn tức với ai cực kỳ không thoải mái, nhưng khi hắn nhìn thấy hình ảnh về tình hình của các nhân vật hiển thị trên tay mình, rồi lại tưởng tượng đến cảnh mình sắp sửa phải 'xuyên đến một thế giới khác, không biết vì sao hắn lại mơ hồ có cảm giác mong đợi.
Độ nổi tiếng số 1 trong lòng khán giả: Lý Ngôn Hề?...
Lý Ngôn Hề hoàn toàn không biết người được ghép CP chuẩn bị tới, giờ phút này đang xem 'màn biểu diễn khoa trương của Tào Lệ.
"Sao đứa nhỏ Quý Thành này lại xui xẻo thế! Đứa bé đáng thương của tôi!"
Sau khi nghe được chuyện Quý Thành, Tào Lệ cảm thấy bầu trời như sụp xuống. Bà ta còn đang chờ Lý Ngôn He có thể leo lên cành cao, tương lai trải đường cho Lý Tinh Hải, ai mà ngờ...
"Mẹ... Thôi bỏ đi. Ngày nào đội cứu viện chẳng có người hy sinh, Quý Thành hắn... Haizz!"
Lý Tinh Hải cũng cảm thấy tiếc cho Quý Thành, rõ ràng là đi cứu người, sao lại kéo cả bản thân vào chứ?
"Rõ ràng là có cả Triển Hào và đội trưởng Thân đi cùng mà, tại sao anh Quý Thành có thể xảy ra chuyện được? Có chắc là các người không cứu được anh ấy không?"
Tống Thanh Vận không thể tin được, trên thế giới này ai có thể chết nhưng chắc chắn không thể nào là hắn, bởi vì hắn chính là Quý Thành!
"Xin mọi người nén bi thương, lần này xảy ra chuyện người chịu trách nhiệm chủ yếu là Quý Thành." Trương Cẩm Hàng nói.
"Lý Ngôn He, không phải cô có thể cảm nhận được nguy hiểm à? Tại sao lại không cản anh Quý Thành?”
Tống Thanh Vận hai mắt đỏ hoe hướng mũi nhọn vào Lý Ngôn Hề. "Em gái, Ngôn Hề nhà bọn tôi không cõng nổi cái nồi này đâu. Khi đó cô ấy đã nhắc nhở người anh trai tốt của cô rất nhiều lần rồi."
Lê Hiểu Tình tuy rằng mỉm cười, chính là trong mắt lại cực kỳ lạnh lão.
[ Chị Hiểu Tình bênh vực người của mình ghê! Tôi rất thích như vậy, chuẩn ngự tỷ ]
[ Phục Anh và Lê Hiểu Tình đã thỏa mãn tất cả ảo tưởng của tôi vê nam chính, với lại Lý Ngôn Hề cũng đâu cần đàn ông bảo vệ, trong thời khắc mấu chốt có người bênh vực cô ấy là đủ rồi ]
[Nghe nói nam chính đã được quyết định rồi, cũng không biết khi nào lên màn. ]
[ Nam chính đẹp trai không? Trước kia từng diễn vai gì thế? ]
[Nghe nói không phải người trong giới nghệ sĩ. ]
[Bộ phim này cần gì người trong giới hay có kỹ thuật diễn xuất]
L.. }
"Mẹ, anh trai, hôm nay bọn con tìm được một ít đồ ăn trong khách sạn, nhìn có vẻ vẫn còn nguyên vẹn không hư hỏng gì đâu. Mọi người cất trước đi, con đi xem Phục Anh."
Lý Ngôn Hề nói với Tào Lệ. Cô cũng chẳng bận tâm tới Tống Thanh Vận.
Sở dĩ nguyên nhân bọn đến khu tái định cư tạm thời là vì trạng thái Phục Anh có chút không ổn định. Cố Dao cho rằng Phục Anh bị thương đã sợ tới sắp khóc, chỉ có mình cô biết, biểu hiện của Phục Anh chính là sắp sửa thăng cấp.
Tào Lệ lau giọt nước mắt không tồn tại. Bà ta quay qua nhìn đống đồ ăn và nước uống đầy ắp trong túi, lập tức vui vẻ ra mặt. Bà ta đang định nói gì đo với Lý Ngôn He, lại thấy sắc mặt Lý Ngôn He đại biến, sau đó xông thẳng ra ngoài không thèm ngoảnh đầu lại!
"Ngôn Hề?"
Lê Hiểu Tình và Chu Phong hai mặt nhìn nhau, nhưng thấy vẻ mặt của Lý Ngôn Ha hai người cũng vội vàng chạy đuổi theo, chẳng lẽ là có nguy hiểm gì ư?
Lý Ngôn Hề chạy rất gấp gáp, cô không nói rõ nguyên nhân cụ thể tại sao sau tang thi lại đột nhiên xuất hiện sau khu chung cư đắp chiếu, hơn nữa vị trí còn rất gân nơi Phục Anh nghỉ ngơi!
Không đúng? Còn có một người ở nơi đó? Chẳng lẽ đã có người phát hiện ba con tang thi biến dị kia?
Ram ram raml
Một loạt tiếng nổ lớn chợt vang lên, tòa nhà bị trấn động trong góc văng ra mấy khối đá vụn.
Đống đá bên cạnh vỡ thành mảnh vụn, ba con tang thi biến dị bị nổ rơi rớt tan tác. Không biết vì sao người đàn ông đứng sát đó vẫn nhíu chặt đôi mày kiếm, giữa hàng lông mày còn hiện lên sự nghi ngờ nhàn nhạt. Dáng người hắn thon dài, chiếc áo sơ mi màu xanh biển làm người ta có cảm giác người sống chớ tiến gần, phía dưới mặc một chiếc quần dài màu đen, sạch sẽ thẳng tắp.
"Anh làm gì ở đây?"
Lý Ngôn Hề nhìn người đàn ông trước mắt hỏi. Cây kiếm có hình thù kỳ quái trong tay anh ta không ngừng chém lên một vật thể không xác định trên mặt đất. Một con tang thi vậy mà lại bị anh ta chém thành một bãi thịt nát...
"Bổ thêm đao, phòng ngừa nó sống lại."
Người đàn ông chỉ dùng sườn mặt trả lời nói.
Ngoài màn hình, Tăng Kỳ nhịn không được che mặt.
Làm sao bây giờ? Vì để phòng ngừa nam chính mới lại phạm phải lỗi sai sơ cấp như Quý Thành, hình nhu bon ho da trang bị thuộc tính thận trọng của Phục Đình Du quá hoàn hảo rồi...